Hạ tổng và Trần Kiêu xuất phát từ khách sạn, theo hướng dẫn đỗ xe vào vị trí chỉ định, hai thư ký phải dừng lại ở đây.
Sau đó quá trình nghiệm chứng thân phận vào hội nghị ngay ngắn trật tự, cấp bậc bảo an cao hơn nhiều so với Hội nghị thượng đỉnh rượu trắng.
Bởi vì tối qua gọi điện thoại được biết, cho nên hôm nay Trần Kiêu vào vị trí nhìn thấy mẹ cũng không hề giật mình.
Bất luận thế nào, bất luận ở trường hợp nào, mẹ con gặp mặt, thân là vãn bối tới hỏi một câu đều là lễ phép nên có, Trần Kiêu quay sang bảo Hạ tổng, Hạ tổng nói: "Tôi cũng đi cùng cậu chào hỏi." Mặc dù bà ấy bây giờ chỉ là vợ cũ của Chủ tịch, nhưng vẫn là mẹ ruột của con trai duy nhất của Chủ tịch, trên thương trường cũng không phụ thuộc vào ai, Hạ tổng lão luyện như vậy đương nhiên sẽ không phạm sai lầm coi thường người khác.
Ba người hàn huyên ngắn gọn, chỉ có 2-3p, những người xung quanh Trần Diệp Thư đã tới, bọn họ cũng phải ngồi xuống.
Trần Kiêu bảo mẹ: "Vậy con về chỗ ngồi trước."
"Đi đi." Trần Diệp Thư nữ sĩ cũng cười với Hạ tổng: "Hạ tổng, hôm nào rảnh ăn cơm cùng nhau nhé."
"Nhất định nhất định." Hạ tổng cũng cười hết sức chân thành.
Đến khi đa phần mọi người đều tới đông đủ, an vị, đúng 9h sáng, Diễn đàn tơ lụa chính thức khai mạc.
Hôm nay sắp xếp như sau: buổi sáng là lễ khai mạc và tiệc trưa, buổi chiều là quan chức chính phủ lên phát biểu.
Từ ngày mai bắt đầu mới là các tập đoàn cỡ lớn trong ngoài nước triển khai đối thoại bằng nhiều hình thức về kinh tế thương mại, cụ thể thảo luận về phục hưng thương mại con đường tơ lụa trên đất liền, trên biển, sơ bộ bao gồm chủng loại hàng hóa và hiệp định thuế quan..., cái này không bàn nhiều.
...
Bên kia.
Chưa tới 8h sáng, 4 người Nghiêm Quan Thành, Lâm Ngữ Ninh, Lạc Tuấn Kiệt, Hạng Phỉ Phỉ đã chờ Lộ tổng tại phụ cận bãi đỗ xe trong Trung tâm triển lãm quốc tế BK.
7/6, họ được hành chính thông báo, 4 người họ là những nhân viên hỗ trợ vào ngày đầu tiên trong Triển lãm tơ lụa, bèn nghiên cứu đường đi, biết từ ký túc xá tới Trung tâm triển lãm không thẳng đường, nếu lựa chọn tàu điện ngầm + xe bus, thì phải tốn 1 tiếng rưỡi tới 2 tiếng mới tới nơi.
Suy nghĩ tới các ký túc xá không cách xa nhau, cho nên Lạc Tuấn Kiệt đứng ra liên lạc với 3 người còn lại.
Hôm nay 6h sáng xuất phát, đi tàu điện ngầm rồi bắt taxi, như vậy chi phí đi lại sẽ không tốn quá nhiều, hơn nữa còn có thể tiết kiệm thời gian.
Dọc đường tới, đương nhiên không thể không tán gẫu - nhân viên tầng 6 bây giờ đều hứng thú tò mò về công việc của tầng 12.
Nghiêm Quan Thành vì tuổi tác và trải nghiệm, không biết nên hỏi thăm với Lạc Tuấn Kiệt thế nào.
Nhưng Lâm Ngữ Ninh và Hạng Phỉ Phỉ chạm trán, thì rất nhiệt tình trò chuyện.
"Hiện nay? Chủ yếu vẫn đang học tập, dù sao chúng tôi chẳng có tí kinh nghiệm làm việc nào liên quan tới vấn đề này cả, cứ nghe theo sắp xếp của Lộ tổng, sẽ không sai." Hạng Phỉ Phỉ trước giờ đều không có tính cách vừa thấy mặt đã đào tâm đào phổi với người khác, cho dù Lâm Ngữ Ninh rất nhiệt tình với cô, lải nhải chia sẻ một đống tips nhỏ trong sinh hoạt ở BK, cô ấy cũng không kể cụ thể nội dung công việc của tầng 12.
Lâm Ngữ Ninh cũng không tức giận: nghe nói Hạng Phỉ Phỉ vào làm 3 năm rồi, cũng đúng, kiểu vô tư như Đường Thi dù sao hiếm gặp.
Cô ấy mau chóng đổi đề tài: "Không biết Triển lãm tơ lụa là thế nào? Năm ngoái hội Đường rượu mùa thu tổ chức ở BK, nhân viên 5 ban Nhãn hiệu thay nhau tới xem gian hàng, tới ngày cuối cùng, toàn người là người, rất nhiều đều là dân bản xứ tới mua đồ trong gian trưng bày - bọn họ đều biết lúc kết thúc rất nhiều doanh nghiệp sẽ không muốn mang đồ về, sẽ bán giá rẻ."
Hội Đường rượu 1 năm có 2 lần, chia làm hai mùa xuân, thu, mùa xuân cố định thời gian, cố định tổ chức ở Dung thành, nhưng mùa thu tổ chức ở thành phố nào thì là ngẫu nhiên.
Xét về tầm ảnh hưởng trong nghề, thì hội Đường rượu mùa xuân là thời điểm các xưởng rượu lớn phán đoán và nắm bắt xu hướng thị trường đầu năm, cũng là thời cơ tốt đưa ra sản phẩm mới, nếu tới mùa thu mới làm những việc này, thì không khỏi có vẻ tạm thời ôm chân Phật.
Tóm lại, 1 năm hai hội Đường rượu, mùa xuân quan trọng hơn, quyền uy hơn.
Nhưng dù vậy, trong số 4 nghiệp vụ viên trên xe cũng chỉ có Nghiêm Quan Thành và Lâm Ngữ Ninh từng tham gia hội Đường rượu mùa thu, Lạc Tuấn Kiệt và Hạng Phỉ Phỉ liếc nhau: ai da, về mặt này, nhân viên tới từ tỉnh Kiềm Giang ta, kém hơn chút rồi.
Hạng Phỉ Phỉ hỏi Lâm Ngữ Ninh về quy mô, hiệu quả... của hội Đường rượu.
Bác tài trùng hợp lại là một ông chú bản địa nhiệt tâm thích trò chuyện, bác tài nghe nửa đoạn trước, vội vàng tìm cơ hội chen vào: "Không giống, không giống. Hội Đường rượu chỉ là cuộc chơi giữa xưởng rượu và công ty trong nước, nhưng Diễn đàn tơ lụa lần này là thương mại với người nước ngoài, tính chất khác hẳn nhau, quốc gia cũng chú ý tới hai triển lãm này mức độ khác nhau. Các cháu tới sẽ biết, 2 ngày nay bác lái xe đi qua Trung tâm triển lãm quốc tế mấy chuyến, từ mấy ngày nay bắt đầu, người nước ngoài trong các khách sạn gần đó đông hơn hẳn. Các cháu tới tham gia triển lãm hả? Cố lên nhé, kiếm tiền của người nước ngoài, kiếm USD nhé!"
Có vẻ, tiểu dân chúng trong hoàng thành mỗi ngày còn khá bận tâm chuyện quốc gia đại sự.
4 người cười rộ lên, tới nơi, bác tài sảng khoái lấy mấy tờ hóa đơn mà hành khách phía trước không cần, đưa cho họ: "Lấy đi lấy đi, có mấy tấm giá trị lớn đó, bác biết, các cháu phải dán phiếu chi trả."
4 nghiệp vụ viên Nguyên Xuyên cảm ơn bác tài, nhìn đồng hồ, tới sớm hơn giờ hành chính thông báo mười mấy phút, bèn ngoan ngoãn đợi Lộ tổng tới.
Lộ Nam và Cừu Siêu Quần đúng 8h tới, người lái xe tự nhiên là thư ký Lý Thanh đã hiểu rõ chức trách công việc.
Cừu Siêu Quần đưa thẻ ra vào mà họ giữ trước đó cho 4 người này, cười một tiếng: "Nam nữ phối hợp, làm việc không mệt. Lộ Nam, hai vị hành chính của cô đều rất lanh lợi." Ngày đầu tiên chọn người rất phù hợp, dặn dò cũng đầy đủ.
[Hai vị hành chính này sử dụng rất hợp ý ta.]
Lộ Nam nhoẻn cười, không bình luận về thủ hạ khác trước mặt những thủ hạ này, ngược lại nói: "Còn 20p nữa mới tới thời gian kiểm tra thân phận vào cửa, chúng ta tới xếp hàng trước. Thuận tiện nhắc lại những chuyện cần chú ý với các bạn."
"Công việc chủ yếu hôm nay của các bạn là: Một, tới quầy triển lãm của chúng ta kiểm tra vật tư, đây là thứ đã chuyển tới khi bố trí triển lãm, lúc đó bàn giao có ký tên kiểm tra, nhưng trước khi sử dụng phải kiểm tra lần nữa là quy trình bắt buộc, lát nữa Cừu tổng sẽ đưa danh sách vật tư cho các bạn, hôm nay bày ra, nếu vật tư có vết bẩn, tổn hại, hay thất lạc..., nhất định phải kịp thời thay đổi hoặc bổ sung; Hai, 4 người các bạn rất hiểu rượu Nguyên Xuyên của chúng ta rồi nhỉ? Hôm nay ngoại trừ trưng bày rượu Hài Hòa, còn có hệ liệt Xa hương tửu của rượu Kinh Điển, à phải rồi, giám đốc Lương cũng sẽ mang 2 nhân viên ban Nhãn hiệu rượu Kinh Điển tới đây, về lý thuyết các bạn phụ trách khu vực trưng bày rượu bất đồng với họ, nhưng nếu phía họ không lo liệu hết công việc, các bạn cũng phải hỗ trợ bất cứ lúc nào. Trong thời gian diễn ra triển lãm, không có chủng loại rượu khác nhau, chúng ta là một chỉnh thể, đều đại biểu cho rượu Nguyên Xuyên. Hiểu chưa?"
Nghiêm Quan Thành từng là một trong số những người được Lương Hi Minh dụ dỗ, rất hiểu thâm ý trong lời nói của Lộ Nam, bèn hết sức hiếm thấy gật đầu, nói thêm: "Lộ tổng yên tâm, chúng tôi hiểu rồi."
"Ba là, hôm nay là ngày đầu tiên của triển lãm, sẽ có rất nhiều truyền thông tới hội trường, ngoài ra công ty ta cũng đã thuê quay phim chụp ảnh chuyên nghiệp ghi lại quá trình triển lãm. Tôi thấy, trang phục của các bạn đều dựa theo yêu cầu, không có vấn đề gì, 2 cô gái cũng trang điểm rồi, lên hình chắc sẽ rất đẹp, tới lúc đó vẻ mặt mọi người thoải mái chút, tự nhiên chút là được, nếu thật sự ngại, không muốn lên hình, vậy lúc giới thiệu rượu cho khách thì nghiêng nhẹ sang một bên."
"Cuối cùng, thời gian triển lãm có rất nhiều khách ngoại quốc, có người nói tiếng Anh, có người nói tiếng nước khác, Cừu tổng đã thuê phiên dịch, các bạn nghe không hiểu, thì tìm phiên dịch luôn." Lộ Nam đánh giá, trong số 4 người này, chắc chỉ có Hạng Phỉ Phỉ và Lạc Tuấn Kiệt nói tiếng Anh tạm ổn, nhưng dính tới từ ngữ chuyên ngành rượu trắng, trình độ tiếng Anh cấp 4, cấp 6 đó chỉ e không đủ.
Vì vậy, ngoài những nghiệp vụ viên Nguyên Xuyên, Cừu Siêu Quần đã thuê giảng viên và những sinh viên ưu tú của Học viện Ngoại ngữ BK, đưa cho họ kiến thức và văn hóa về sản phẩm rượu Hài Hòa và rượu Nguyên Xuyên từ trước, để họ hiểu biết, cần phải bảo đảm trong lúc diễn ra Diễn đàn tơ lụa, nghiệp vụ viên và thương nhân trao đổi không có chướng ngại.
4 người gật đầu, Lộ tổng và Cừu tổng đã sắp xếp tất thảy rõ ràng, bọn họ chỉ cần làm việc theo dặn dò là được.
Bởi vì rượu Nguyên Xuyên và Quốc tửu, Lệnh Dương, Di tửu ở cùng khu triển lãm, cho nên tiến vào hội trường, nhóm Hạng Phỉ Phỉ cũng đi qua gian hàng của những xưởng rượu nổi tiếng khác, nhìn thấy sơ qua phong cách bố trí của bọn họ: Quốc tửu chọn sắc đỏ vui mừng thông dụng TQ như thường lệ, nhấn mạnh hệ liệt Bạch sứ trên nền đỏ, Lệnh Dương dã tâm bừng bừng dùng tường màu vàng, sản phẩm mũi nhọn là Tương rượu cao cấp thân bình màu đỏ điêu khắc rồng vàng, trình độ xa hoa có thể lóe mù mắt người khác, Di tửu gần đây phát triển mạnh mẽ, lần này trưng bày rất mộc mạc, là màu xanh nhạt.
Lộ Nam quay sang bảo Cừu Siêu Quần: "Xem ra Di tửu giấu lâu như vậy, loại rượu mới đựng trong sứ men xanh, em đoán là loại rượu thanh hương - thiên phong thúy sắc, phản phác quy chân, hoằng dương quốc phong... dã tâm không nhỏ." Bốn chữ cuối cùng nói nhỏ lại.
Cừu Siêu Quần gật đầu, nhịn cười: "So với Lệnh Dương như chân đất mới nổi thì đẹp nhã nhặn hơn nhiều."
4 nghiệp vụ viên đi sau họ hơi xấu hổ: Lộ tổng có thể diễn tả màu xanh dễ nghe như vậy, vì sao chúng ta ban nãy chỉ biết gọi nó là màu xanh.
Xấu hổ 3s, 4 người họ nhìn thấy giám đốc Lương cũng mang người tới, thế là 6 người họ bắt đầu so kè, lập tức làm việc lu bù, kiểm tra khu trưng bày, thuận tiện ngắm nghía bố trí quầy triển lãm.
Lộ Nam thấy họ tò mò nhìn ngó center đang che màn của quầy triển lãm, còn có cả nhân viên phiên dịch cũng không ngừng liếc về phía này, bèn thừa dịp khách khứa chưa vào, giới thiệu với họ: "Rượu Hài Hòa của Nguyên Xuyên ta, chủ yếu tập trung vào loại 12 năm thân bình màu đen nạm vàng, khu trưng bày là bình rỗng, cho nên thiết kế không khung, trong đó vị trí trung tâm -" Lộ Nam ấn nút mở đèn, kéo ra màn che, xung quanh nhẹ nhàng ồ lên: bình rượu này, trôi nổi giữa không trung sao?
Đương nhiên là không, đây chỉ là thủ thuật che mắt thôi.
Lộ Nam mỉm cười: "Trụ trong suốt đỡ "nước rượu" đổ xuống, tạo thành sai lệch thị giác như thân bình đang trôi nổi."
Đương nhiên, bởi vì phải xét duyệt an toàn, chỗ này không dùng rượu trắng, mà là nước thôi.
Kết hợp với hệ thống nước tuần hoàn, hơi nước lượn lờ, cảm giác y như thật.