Cửa phòng riêng bị đẩy mạnh, phát ra tiếng loảng xoảng.
Hai người đang nghiêm túc chăm chú bàn chuyện trong phòng đưa mắt nhìn hai người đang xoắn thành bánh quẩy ngoài cửa như trong phim hài.
Ngoài phòng riêng còn có nhân viên phục vụ không hiểu tình hình, chuẩn bị tiến lên khuyên can.
Tình cảnh tạm thời tương đối khó xử.
Chương Kỳ không ngờ, thằng em mình lại "tiền đồ" như vậy, đi wc cũng có chuyện. Anh ta càng thêm kiên định phải tăng lượng hợp đồng để nhờ giám đốc Lộ phân thần chăm sóc cái tên lêu lổng này.
Lộ Nam đứng dậy, đi vài bước về phía cửa, đánh giá một chút Chương Lễ và Trì Yến đang xoắn vào với nhau, sau đó cười bảo nhân viên phục vụ vẻ mặt bối rối: "Không sao, bọn họ đang đùa thôi."
Cô liếc mắt nhìn họ.
Trì Yến không nói gì, nhưng không vùng vẫy nữa.
Chương Lễ đổi xô đẩy thành kề vai sát cánh: "Đúng vậy, chúng tôi đang đùa thôi. Cô đi làm việc đi, đừng đứng đây nữa."
Hai vị khách này đều ăn mặc xa hoa, người đàn ông ngồi trong phòng riêng cũng khí thế hơn người, người phụ nữ trẻ tuổi đi tới có tướng mạo và khí chất cũng hết sức hơn người.
Này, chắc là người có tiền đùa giỡn?
Nhân viên phục vụ nửa tin nửa ngờ rời đi.
"Vào đi." Chương Kỳ lạnh tanh phun ra hai chữ.
Hai chàng "thiếu niên" cộng lại hơn 50 tuổi ngoan ngoãn đi vào phòng riêng.
Chương Lễ thấy sắc mặt anh trai bất thiện, lập tức yên tĩnh như gà.
Trì Yến thì nhìn thấy đàn chị thật sự có mặt, cảm thấy vô cùng bẽ mặt, nên cúi đầu không nói.
Chương Lễ gặp rắc rối nhiều, biết cái gì gọi là ác nhân cáo trạng trước, a không phải, là giải thích rõ: "Anh trai, đây chính là người mà em từng kể cho anh, lần trước đêm hôm hỏi thăm Lộ Nam hiện tại đang làm gì ở đâu, có quan hệ gì với em. Được lắm, cậu ta còn dám bám theo tới đây, anh, em nói chứ, lần này em dám làm việc nghĩa, anh không thể đánh em đâu đấy."
Chương Kỳ nghe xong nó nói, chuyển mắt nhìn sang chàng trai cổ áo xiêu vẹo.
Trì Yến cũng không biết làm sao, người anh ngồi trong phòng riêng mở miệng, cậu ta cũng ngoan ngoãn tiến vào.
Lúc này, nghe thấy tên chơi bời nói xấu mình, được rồi, cậu ta thừa nhận, không hẳn là nói xấu, lúc trước hỏi thăm chuyện đàn chị với một người xa lạ quả thật không phải chuyện đúng lý hợp tình.
Trì Yến đã biết mình sai từ lâu nhưng vẫn khó mở miệng xin lỗi, hôm nay mặc kệ tất thảy - đã bị người tóm từ wc ra rồi, cậu ta còn thể diện và hình tượng gì trước mặt đàn chị nữa?
Cậu ta quay sang chính thức xin lỗi Lộ Nam: "Đàn chị, rất xin lỗi, trước kia hành vi của em quấy nhiễu rất nhiều tới chị. Em biết sai rồi, cũng không mong chị tha thứ, nhưng em bảo đảm lần sau sẽ không tái phạm."
Chương Lễ ngạc nhiên: tên nhóc này, quả thật có ý tưởng với Lộ Nam. Dũng sĩ nha!
Lộ Nam đã qua tuổi bị người khác hiểu lầm liền phải ồn ào đòi lại công bằng hơn nữa rửa sạch "ô danh". Bây giờ người khác nhìn nhận cô thế nào, nghĩ gì về cô, cô căn bản không quan tâm.
[Đều là xã súc, trưởng thành đi được không?]
[Không làm trò trước mặt cô, thì cô mặc kệ; không mặc kệ được, hoặc tìm cách trả thù lại, hoặc trực tiếp tố cáo đối phương phỉ báng danh dự người khác.]
[Mặc dù, tố cáo chưa chắc có thể chứng tỏ trong sạch, thắng kiện cũng không nhất định lấy được mấy đồng bồi thường, nhưng đó là thái độ của mình.]
[Chiêu này rất hữu dụng.]
Xét thấy Trì Yến thái độ nhận sai tốt đẹp, còn là khách hàng của mình - phía sau mới là quan trọng. Lộ Nam nghiêm mặt nói: "Tôi nhận lời xin lỗi của cậu, hi vọng sau này cậu đừng tin vào lời đồn nhảm nữa."
Trì Yến rũ đầu xuống, thành thật đồng ý.
Chuyện này coi như hoàn toàn trôi qua với Lộ Nam, cô quay sang cười với Chương Kỳ: "Để tôi giới thiệu. Chương tổng, vị này là Trì tổng của Dạ Yến Tửu Nghiệp. Ngài cũng nghe thấy rồi, Trì tổng trước kia là đàn em cùng trường ĐH với tôi, bây giờ là Nhà tiêu thụ Đoàn mua của rượu Hài Hòa BK, lượng hợp đồng năm nay là 15 triệu tệ."
Nói xong, cô lại giới thiệu Trì Yến cho anh em nhà họ Chương.
Chương Kỳ hơi gật đầu với Trì Yến, trong lòng tính toán: một kẻ trông không quá thông minh còn dám ký hợp đồng 15 triệu, chứng tỏ kiếm tiền ở BK khá dễ, như vậy Chương Lễ có nên thêm chút trọng trách?
Chương Lễ vừa nghe, tên nhóc này của cải không tệ, đôi mắt dáo dác nhìn, cười ha ha: "Trùng hợp thật. Cái này gọi là không đánh không quen nhau, tôi lớn hơn cậu vài tuổi, sau này cậu gọi tôi là anh, có chuyện gì cứ bảo tôi giúp đỡ."
Trì Yến mới không muốn xưng huynh gọi đệ với tên vô lại này, nhưng cậu ta vẫn rất lễ phép với Chương Kỳ. Cậu ta ngồi nghỉ vài phút, di động vang lên: "Vâng, cậu ạ, cháu vừa gặp... giám đốc Lộ, đúng vậy, chị ấy cũng đang ở quán trà này."
Lộ Nam nhìn Chương Kỳ, nhỏ giọng nói với Trì Yến: "Nếu Củng tổng rảnh rỗi, chi bằng mọi người ghép bàn tán gẫu với nhau?"
"Ừ, được." Trì Yến không muốn nhìn thấy Chương Lễ, nhưng cùng lúc đó, ông cậu của cậu ta nói qua điện thoại rằng không hẹn mà gặp là có duyên, muốn ghép bàn trò chuyện, cậu ta chỉ có thể đồng ý, sau đó tần ngần thương lượng với đàn chị.
Cũng hợp ý Lộ Nam.
Mười mấy phút sau, Củng Thiệu Huy mang theo một người bạn tới phòng riêng, người bạn của anh ta cũng làm vận tải đường thủy.
Trường hợp xã giao thương mại này, vốn chính là trao đổi danh thiếp lẫn nhau, sau này tái ngộ mọi người đều là người quen.
Đôi bên có Lộ Nam ràng buộc, ngồi cùng nhau hàn huyên bắt chuyện, bầu không khí hòa hợp lạ lùng.
So với Trì Yến mất tự nhiên, Chương Lễ ở trong phòng riêng như cá gặp nước. Củng Thiệu Huy hồi trẻ cũng bướng bỉnh, nếu không làm sao phân tích đạo lý theo đuổi con gái rõ ràng cho Trì Yến được; trùng hợp, Chương Lễ cũng vậy. Hai người họ vừa gặp đã thân.
Lộ Nam thuận tiện mời Củng Thiệu Huy tới, nghĩ tới Tứ Phương Kiến Trúc chuẩn bị mượn thế Nhất Thành Kiến Trúc mở rộng thị trường ra phía Bắc, sẽ cần vận chuyển các loại vật liệu xây dựng, đương nhiên có nhu cầu vận chuyển đường biển. Chủ động tiến cử khách hàng với nhau, trao đổi tài nguyên, là một trong những thủ đoạn xã giao giữ gìn tình cảm của Lộ Nam.
Chương Kỳ và Củng Thiệu Huy trò chuyện về nghiệp vụ chính hơn nửa tiếng, đương nhiên sau đó cũng phải nhắc tới nghiệp vụ phụ chung - Nhà tiêu thụ rượu Nguyên Xuyên.
Củng Thiệu Huy biết Chương Kỳ đã hợp tác với Nguyên Xuyên lâu rồi, lúc trước cũng do Lộ Nam phụ trách, bèn rất hứng thú, anh ta ngồi thẳng người nói về những "kiến thức" mấy hôm nay tiếp thu được, thuận tiện không quên khen ngợi bản lĩnh manh biện rượu của Lộ Nam.
Cho dù hợp ý, nhưng Chương Lễ vẫn trỗi dậy lòng so kè thắng bại: "Đúng vậy, giám đốc Lộ lợi hại nhất không phải ở chỗ uống rượu. Cô ấy phán đoán tinh chuẩn giá thị trường và phương hướng chính sách mới là hiếm có nhất."
Khỏi cần nghĩ, lời này tuyệt đối không phải do Chương Lễ nghĩ ra.
Vị tiểu Chương tổng này thổi phồng mấy hoạt động cỡ lớn của công ty họ ở Hoa An, cùng với mức tiêu thụ tăng liên tục sau khi cậu ta tới Singapore, cuối cùng, còn bổ sung thêm: "Hôm nay chúng tôi cũng đang bàn hợp đồng tiêu thụ với giám đốc Lộ, ở BK và nước ngoài."
Nếu không phải Chương Kỳ và Lộ Nam vừa rồi nói tới những quốc gia có thị trường rượu trắng quanh eo biển Malacca, phân tích lấy Singapore làm cứ điểm, tập trung vào giá vận chuyển sang các nước quanh đó, bàn luận cách thức trải hàng dưới hình thức Nhà tiêu thụ theo đợt, Nhà tiêu thụ trung gian, mà trước khi Chương Lễ và Trì Yến phá cửa vào, anh ta cùng Lộ Nam dự tính giá cả, tính toán ra một hợp đồng với số lượng phù hợp, thì anh ta thật sự sẽ bắt thằng em trai lêu lổng của mình bán xe mà ký hợp đồng.
3 người Củng Thiệu Huy ngồi trong phòng riêng hơn tiếng, cuối cùng còn muốn mời anh em họ Chương và Lộ Nam ăn tối.
Lộ Nam nghĩ: Củng tổng đại khái muốn cảm ơn ta giới thiệu một khách hàng vận chuyển tiềm năng cho anh ta?
Chương Lễ cười lễ phép: "Lần sau đi, Củng tổng, hôm nay tôi phải ký xong hợp đồng với giám đốc Lộ đã."
Thế là Củng Thiệu Huy "lưu luyến" nói: "Được, vậy chúng ta gặp lại sau."
Sự hoãn dễ sinh biến, cho dù Chương Kỳ không nói, Lộ Nam cũng định hoàn thành việc ký kết hợp đồng trong hôm nay.
Cuối cùng hai bên rời khỏi quán trà, tới văn phòng BK tiếp tục bàn chính sự, xác định hợp đồng 15 triệu, trong đó 3 triệu làm kênh phân phối Đoàn mua, 12 triệu tiêu thụ ở nước ngoài, ở khu vực Malaysia - Lộ Nam đề nghị giai đoạn đầu nên tập trung vào loại rượu Hài Hòa nồng độ vừa phải (loại rượu nồng độ vừa phải từ 41-50 độ).
Lộ Nam giải thích: "Loại rượu nồng độ vừa phải không cay như rượu trắng nồng độ cao, Singapore là đặc biệt, cho nên rượu trắng dễ tiêu thụ ở đó, nhưng rượu trắng nồng độ vừa phải sẽ phù hợp hơn với các thị trường khác trong khu vực Đông Nam Á."
Chương Kỳ chỉ nói một câu: "Cô quyết định đi."
Đây là tín nhiệm cỡ nào.
Lộ Nam trịnh trọng gật đầu: "Chương tổng yên tâm."
Cô bảo nhân viên hành chính in hợp đồng, hai người ký tên tại chỗ.
Tốc độ này, khiến Tề Tĩnh thán phục.
Tiễn anh em họ Chương, trở lại văn phòng, Lộ Nam dựa vào lưng ghế.
Nhắm mắt dưỡng thần hồi lâu, cô mới giơ tay vuốt giữa trán, nhìn sắp hết thời gian làm việc, Lộ Nam gọi điện thoại: "Trịnh Tinh, tôi đây."
Điện thoại có hiển thị người gọi tới, Trịnh Tinh, nhân viên hành chính Hoa An đương nhiên biết người gọi tới là lãnh đạo trước kia, cô ấy hưng phấn nghe máy: "Giám đốc Lộ!"
Lộ Nam xin lỗi: "Vốn tưởng có thể tham dự hôn lễ của cô, nhưng tôi vẫn còn công việc chưa xử lý xong..." Hôn lễ của Trịnh Tinh vào ngày nghỉ lễ 1/5.
"Không sao không sao." Trịnh Tinh không ngại, cô ấy hoàn toàn hiểu, giám đốc Lộ lẻ loi một mình tới BK sẽ bận rộn thế nào.
Lộ Nam cười bảo: "Vậy tôi chúc mừng cô trước nhé. Tôi sẽ nhờ Lâm Yến đưa tiền mừng cho cô."
"Không cần, giám đốc Lộ, thật sự không cần."
Nói một hồi khách sáo, tán gẫu vài câu, hỏi tình hình thị trường Hoa An dạo gần đây, Lộ Nam biết được thông tin muốn biết, cười cúp máy.
Sau đó, cô gọi điện thoại cho Lâm Yến nhờ đưa tiền mừng.
Lâm Yến đồng ý ngay tắp lự: "Nhưng mà, giám đốc Lộ, cô ở BK rất bận phải không?"
"Đúng vậy, rối như tơ vò." Lộ Nam thở dài một hơi: "Thiếu thốn nhân viên lắm. Thật hoài niệm lúc còn ở Hoa An, làm việc ăn ý với mọi người."
Lâm Yến do dự: "Giám đốc Lộ, tôi nghe anh Hoàng nói, Lạc Tuấn Kiệt hình như muốn từ chức..."