Khi đó, cô đã yên vị trên ghế, chuẩn bị nghe theo nhắc nhở chuyển di động sang chế độ máy bay.
[Còn chưa trở mặt, vẫn phải lá mặt lá trái.]
Lộ Nam nhếch miệng, mặc kệ nó - lá mặt lá trái cũng không ngại làm giá, cô dự định máy bay hạ cánh mới đồng ý kết bạn, thuận tiện "thành tâm thành ý" xin lỗi vì chậm trễ.
Cô chỉ biểu hiện rất nhỏ, nhưng Trần Kiêu đã phát hiện, anh nghiêng đầu hỏi: "Gì thế?"
Trần Kiêu không phải kiểu người thích nhòm ngó riêng tư.
Trái ngược, ngày thường ở cạnh Lộ Nam, Trần Kiêu cực kỳ chú ý tôn trọng riêng tư, cho dù ngồi cạnh nhau, anh cũng không liếc mắt nhìn trộm màn hình laptop, di động của cô.
Nhưng thanh niên dễ kích động, bạn gái ngoại hình lại quá xinh đẹp, còn cực kỳ ưu tú, Trần Kiêu biết có rất nhiều kẻ mơ ước cô.
Có khi anh sẽ tự nhiên hào phóng hỏi một câu, có khi âm thầm chịu đựng, tạm thời hóa thân bình giấm nhỏ.
Nói tóm lại, Trần Kiêu trong trạng thái yêu đương có biểu hiện trẻ con hơn tuổi thực một chút.
Có thể bởi vì trước kia phải kìm nén quá nhiều, không rảnh rỗi yêu đương bao giờ, cho nên trúc trắc.
Cũng có khả năng trước kia gặp người khác giới, đa phần đều để mắt tới anh, chạy theo đuôi anh, còn anh dốc sức theo đuổi cô lại là tới tay không dễ.
Biểu hiện hoàn toàn bất đồng chính là Lộ Nam.
Lộ Nam không phải không tò mò, mà là hoàn toàn không tò mò, dường như tin tưởng anh trăm phần trăm.
Trần Kiêu thỉnh thoảng cũng sẽ hoài nghi: có phải vì cô ấy không thích ta?
Nhưng ngay sau đó anh sẽ lật đổ hoài nghi - không thể. Với tính cách của Nam Nam, nếu không thích, cô sẽ không chủ động lại gần mình.
"Là Tưởng tổng của Trung Tập." Lộ Nam đưa di động cho anh xem.
"À." Trần Kiêu lên tiếng, quay sang đề nghị Lộ Nam: "À, vậy vẫn nên... ít để ý tới hắn ta?"
Lộ Nam ra dấu "ok".
Tới Nga, Dennis chiêu đãi cũng tương đối chu đáo.
Lý Hòe Kỳ lớn tuổi nhất ban Thị trường nước ngoài cùng với phiên dịch kiêm nghiên cứu sinh Viên Lệ lần trước tham dự Triển lãm tơ lụa cùng nhau bay từ BK về phía Tây tới thủ đô nước Nga.
Bởi vì thân phận bối cảnh của Dennis khiến cho anh ta trải hàng rất thuận lợi, Lộ Nam không cần tốn quá nhiều thời gian chú ý tới thị trường nước Nga.
Sau tiệc tối hôm đầu tiên, Lộ Nam dặn dò Lý Hòe Kỳ mang Viên Lệ, đi theo nhân viên của Dennis kiểm tra tiến độ trải hàng, lượng tiêu thụ ban đầu...
Đây là cơ hội Lộ Nam cho Lý Hòe Kỳ, nghe phản ứng của Cừu Siêu Quần, Lý Hòe Kỳ có phần bài xích chuyện xuất ngoại (xác thực mà nói là sợ hãi), đồng nghiệp cùng ban tấp nập xuất ngoại trở về, anh ta từ thấp thỏm không yên tới dần dần bình tĩnh, cũng sẵn sàng bày tỏ thái độ tích cực đối mặt với nội dung công việc.
Điểm này, khiến Lộ Nam tạm thời hài lòng.
Còn Lý Hòe Kỳ liệu có trở nên "tiến bộ" hơn, phải xem lão đại ca này có thể thích ứng với tiết tấu làm việc hiện giờ không.
Dennis không thể nghi ngờ rất có thiện cảm với Lộ Nam, anh ta biểu đạt rõ ràng hơn cả chàng con lai Thái Lan Krit, lần trước ở TQ đã tặng cho Lộ Nam một bó hoa hồng to, lần này khao khát chỉ hẹn hò với một mình Lộ, à không phải, là khảo sát thị trường.
Lộ Nam đương nhiên phải cười xòa giảng hòa, nói cô phải mang lãnh đạo cùng đi, để anh ấy cũng nhìn xem thị trường rượu trắng Nga. Như vậy mới thuận tiện sau này giúp Dennis xin thêm nhiều chi phí hỗ trợ.
Giống Krit, Dennis cũng là người biết điều cộng thêm lý trí, hoặc giả Lộ Nam thể hiện chuyên nghiệp và cường thế khiến cho họ cũng tương đối tôn trọng Lộ Nam.
Dennis tiếc nuối buông tay: "Được rồi được rồi, đã vậy, mời đi theo tôi nhìn xem văn hóa rượu của nước Nga."
Quốc gia này uống rượu quả thật rất nhiều, ngay cả quầy hàng trên cửa hàng tạp hóa ven đường cũng bày lượng rượu vượt xa bất cứ quốc gia nào mà nhóm Lộ Nam từng tới.
Nhưng càng đi sâu tìm tòi, thì Lộ Nam cũng phát hiện một vài vấn đề.
Chạng vạng về khách sạn, cô nhìn Trần Kiêu: "Em dự định mua một ít rượu nồng độ vừa và nồng độ cao bán chạy ở đây, tối nay nếm thử."
Trần Kiêu gật đầu: "Nhấm nháp thôi, đừng uống nhiều. Được rồi, để anh uống với em."
Loại việc nhỏ này không cần làm phiền Dennis, Lộ Nam dặn nhân viên phục vụ phòng, chưa tới nửa tiếng, phục vụ đã mang tới 14-15 loại rượu mạnh.
Lộ Nam nếm từng loại, quả nhiên là rượu tinh khiết trải qua chưng cất rất nhiều, loại bỏ hết mùi vị và tạp chất, vị rượu Lộ Nam chỉ có thể nhận xét, đa phần chỉ một chữ "cay", không có từ khác để hình dung.
"...Nhưng thực ra người Nga không hẳn uống không quen rượu trắng TQ, chẳng hạn như nồng hương, kiêm hương, bọn họ có thể uống loại rượu ủ mùi thơm như vậy. Em cảm thấy cái quan trọng không phải vị rượu, mà là giá cả - những loại rượu này định giá đều không cao." Lộ Nam nhàn rỗi, đặt chai rượu trước mặt từ cao tới thấp: "Cho nên xuất khẩu rượu Hài Hòa chỉ là bước đầu tiên, cho dù có chênh lệch tỷ giá, giá rượu Hài Hòa cũng không rẻ. Rượu Nguyên Xuyên kế tiếp muốn chiếm cứ thị trường nước ngoài bằng lượng tiêu thụ, e rằng còn phải dựa vào Đặc Khúc và Lưu Thông Tiểu Tửu." Lộ Nam tổng kết.
Không phải bây giờ cô mới phát hiện điều này, mà vì trước kia rượu trắng Nguyên Xuyên hàng năm xuất khẩu còn chưa tới 6 triệu đô, căn bản không cần phải bố trí chiến lược gì.
[Bây giờ có thể phát triển quy hoạch toàn diện, chỉ có điều...]
Lộ Nam đặt chén rượu xuống: "Chỉ có điều bao giờ đề ra với trụ sở, đề ra thế nào, em còn phải suy xét."
Trần Kiêu đồng ý: "Bây giờ trong số những sản phẩm xuất khẩu của Nguyên Xuyên, rượu Hài Hòa chiếm tỷ lệ lớn, rượu Kinh Điển thì chỉ có khách hàng nhân tiện mua để uống và sưu tầm thì mới đặt. Xét từ vị và giá, Đặc Khúc và Lưu Thông Tiểu Tửu đích xác có sức cạnh tranh hơn. Anh hiểu ý em, mọi người thường không quý trọng lợi ích tự đưa tới cửa, cho nên trở về em đừng vội đề ra, để anh xem phản ứng của những người phụ trách các ban Nhãn hiệu khác đã."
Lộ Nam gật gù: "Em cũng nghĩ thế. Phải rồi, anh uống nữa không?"
"Không uống nữa, cất đi." Mặc dù mỗi loại đều chỉ nhấm nháp một chút, nhưng nhiều loại lắm, hơn nữa uống rượu hỗn hợp, Trần Kiêu cảm thấy uống tiếp anh sẽ ngất mất.
Bầu không khí tán gẫu vừa lúc, điện thoại trong phòng Lộ Nam vang lên.
Khụ khụ, là Dennis, mời Lộ Nam đi hóng gió.
Lộ Nam liếc nhìn Trần Kiêu, thấy anh nghiêm mặt nhưng cái tai thì khẽ vểnh lên lắng nghe quá hài hước, cô từ chối khéo Dennis, tắt máy bày ra vẻ mặt "nhanh chóng khen em đi".
Nội tâm Trần Kiêu tin chắc Nam N4m căn bản sẽ không có tình cảm gì vượt quá đối tác với họ, cái gọi là ghen, cũng chỉ là sự ấu trĩ mà anh không thể kiềm chế thôi.
So sánh ra thì, anh ghét nhất cái tên họ Tưởng kia - anh còn nhớ, xuống máy bay, Nam Nam đã đồng ý kết bạn của hắn.
Bình giấm chua hôm nay có dậy mùi?
Có chút.
Anh nâng mặt Lộ Nam hôn mạnh một cái.
Lộ Nam buồn cười: "Trụ sở Trung Tập ở thành phố Hỗ nha."
Trần Kiêu nhếch miệng: "Lỡ như hắn ta khăng khăng tới BK tìm em thì sao?"
Trên thương trường, kiểu đàn ông tới tuổi trung niên, lắm tiền nhiều của này anh thấy nhiều rồi, bề ngoài nhã nhặn trong lòng xấu xa!
"Bạn tới có rượu ngon, lang sói tới có đao thương. Được rồi chứ?" Lộ Nam cười tủm tỉm kề vào tai Trần Kiêu, nhả khí: "Em hát cho anh nghe một bài nhé?"
"Đừng náo loạn." Tai Trần Kiêu thoáng chốc đỏ bừng.
Mười mấy phút sau anh vội vã rời khỏi phòng Lộ Nam.
Lộ Nam nhìn giường còn chỉnh tề, trong lòng có phần tiếc nuối: chậc, quả nhiên đàn ông không uống say, phụ nữ không cơ hội.
Không phải cô xấu xa, chỉ là cô đổi lời th0 tục trên bàn rượu mà thôi - nguyên văn nên đổi lại giới tính.
Cũng thể hiện tập tục không tốt trên bàn rượu.
...
Cuối tháng 7, BK, buổi chiều.
Cừu Siêu Quần đích thân ra sân bay tiếp đón: "Các em cuối cùng cũng trở về rồi!"
Xử lý chuyện hàng ngày quả thật không phải việc thoải mái, Lộ Nam còn không về, anh ta sẽ bỏ chạy mất.
"Anh Cừu, đợt này vất vả cho anh." Lộ Nam cười với anh, trong tay xách một túi: "Mang quà cho anh này."
Cừu Siêu Quần tức khắc vui mừng: "Ôi, ngại quá."
Vừa nói, vừa đưa tay tiếp nhận, còn âm thầm chế giễu Trần Kiêu: "Quả nhiên vẫn là em gái tri kỷ."
Trần Kiêu ngoảnh mặt làm ngơ: "Bọn em không về phòng làm việc đâu, anh Cừu, anh chọn chỗ đi, chúng ta bàn chuyện, trao đổi chút sắp xếp công việc sắp tới."
Lộ Nam nói với nhóm Lý Thanh: "Xuất ngoại mệt đúng không? Từng người về nhà đi. Tiền phí của Viên Lệ sẽ được gửi tới trong tuần sau." Câu sau đó nói với phiên dịch viên.
Trần Kiêu cũng giao hành lý cho trợ lý Địch: "Đưa đồ về khách sạn, thu dọn nhé."
Tới khi không có người ngoài, Cừu Siêu Quần mới lái xe hỏi: "Chuyện Lâm lão tiên sinh ở Thái Lan là sao, tự dưng lại tăng thêm hợp đồng."
Chuyện nhà họ Lâm không tiện nhiều lời, Trần Kiêu chỉ nói giản lược bởi vì Lộ Nam giúp Nhà tiêu thụ một việc.
Cừu Siêu Quần nghe vậy, cũng không hỏi nhiều, ngược lại nói tới tình hình BK trong 20 ngày qua: "Lộ Nam, nhân viên ban Thị trường nước ngoài đầu óc còn ổn, biết im ắng phát tài. Nhưng đi công tác một chuyến thế này, lợi ích giấu không nổi, e rằng sẽ có nhiều người hơn muốn tới ban Thị trường nước ngoài."
Lộ Nam đang lo nhân lực không đủ: "Càng tốt, tới lúc đó anh Cừu tọa trấn giúp em, xem ai đắc dụng."
Người tẫn kỳ tài nha.
Hàn huyên, xe tới nơi.
Lộ Nam cầm một hũ Phổ Nhị chín, chuyến này vừa ngồi máy bay lạnh vừa ngồi ô tô lạnh, cô phải uống thứ gì đó làm nóng cơ thể.
Cừu Siêu Quần tiếp tục kể lại tình hình: "Tầng 12 đại khái chỉ có vậy. Ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa BK dưới tầng thì dạo này ký được mấy Nhà tiêu thụ nhỏ, nhiệt tình lắm."