Mục lục
Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Kiêu biết, áy náy hoặc thương hại đều chỉ là tâm trạng đơn phương của anh, nếu không thể cung cấp trợ giúp có tính thực chất cho cô ấy, như vậy chỉ là lời nói suông, chỉ là tự mình xúc động mà thôi.

Cô ấy cần những cái đó sao? Không cần.

Hiển nhiên, Nam Nam trầm mê công việc, không biết chán.

Trần Kiêu còn biết, nếu mình khuyên cô ấy không cần vất vả như vậy, không cần liều mạng như vậy..., vừa không có tác dụng gì, vừa thật sự không hiểu cô ấy.

Tất cả mọi người đều thấy, dáng vẻ nổi bật rực rỡ của cô ấy trên chức trường chói mắt thế nào.

Vì thế, anh hắng giọng, tò mò hỏi: "Sao em đoán được giữa Krit và Củng Thiệu Huy có khả năng hợp tác?"

Người ngoài nghe nói tới thân phận và phạm vi kinh doanh của hai người này, e rằng đa phần sẽ phán đoán phiến diện, nghĩ Củng Thiệu Huy muốn tìm cách hợp tác với Krit.

"Nếu Krit là phú nhị đại ăn chơi trác táng, không làm việc đàng hoàng, như vậy anh ta sau khi tiếp nhận du thuyền, sẽ không muốn đổi mới nó." Lộ Nam nói giọng chắc nịch: "Buổi tối đầu tiên ở quán bar khách sạn Kells, Krit đã rất hứng thú với cocktail dùng cốt rượu Hài Hòa, chỉ là bị người đè lại câu chuyện mà thôi; hôm sau em và Lâm lão tiên sinh đàm phán, anh và Hạ tổng không có mặt, biểu hiện của Krit buổi sáng hôm đó hai người không nhìn thấy, em lại nhìn thấy từ đầu tới đuôi. Em không biết trước kia cậu ta là người thế nào, có lẽ quả thật rất ngây thơ, nhưng rõ ràng nhận thấy, cậu ta có quyết tâm kiếm tiền, có chí tiến thủ trong sự nghiệp."

Trần Kiêu ngẩn ra giây lát, căn bản không nghi ngờ phán đoán của Lộ Nam, ngược lại than thở: "Phải, em luôn quan sát tỉ mỉ."

"Đương nhiên, đây chính là bản lĩnh từ thuở nhỏ của em." Câu này buột miệng, Lộ Nam đều sững sờ giây lát.

Bản lĩnh quan sát sắc mặt, nghiền ngẫm lòng người từ nhỏ. Hình như cũng không phải chuyện đáng khoe khoang.

Trần Kiêu nghe thấy câu này, trong lòng chua xót.

Nam Nam mặc dù không kể rõ về hoàn cảnh gia đình, nhưng với sự thông minh của anh, cũng không khó đoán đó là môi trường sống như thế nào.

Đứa trẻ vô lo vô nghĩ lớn lên, sẽ cần những "bản lĩnh" này sao?

Anh ấy định lên tiếng an ủi cô vài câu, nào ngờ Nam Nam đầu kia điện thoại lại giành trước "haiz" một tiếng, thản nhiên như không: "Từ nhỏ đã luyện kỹ năng này cũng coi như không thiệt, suy nghĩ nhiều, luôn mạnh hơn là chỉ biết cười ngây ngô phải không."

"Thật sự, Trần Kiêu. Bây giờ em cảm thấy đủ loại trong quá khứ đều là món quà, quá khứ làm nên em của hiện tại." Lộ Nam tặng câu này cho mình, cũng tương đương với tặng nó cho Trần Kiêu của hiện tại.

"Ừm." Chính vì nghe hiểu sự rộng rãi của Nam Nam bây giờ, Trần Kiêu mới giấu đi sự thương xót, ra vẻ thoải mái nói: "Nghe ý em, xem ra tối nay trò chuyện không tệ."

"Sáng mai Củng Thiệu Huy sẽ tới văn phòng bàn hợp đồng." Lộ Nam mới không phải đang khoe khoang đâu, chuyện thành tích công việc, chia sẻ với ai đều không ổn, nhưng với Trần Kiêu lại không sao: "Đã sớm nên bố cục nhiều Nhà tiêu thụ rượu Hài Hòa trên các kênh phân phối ở BK, cục diện đáng buồn nhiều năm như vậy..."

Trò chuyện công việc một lát, lại nói vài câu tán gẫu tình nhân không dinh dưỡng - hôm nay có chuyện gì thú vị, ăn món gì ngon... Nội dung tán gẫu không khác mấy so với lúc duy trì liên lạc trước kia.

Lộ Nam nhìn đồng hồ, đã gần 1h sáng: "Em ngủ đây. Anh thì sao?"

"Ừ, anh cũng sắp xong việc rồi." Trần Kiêu nghe thấy cô ấy nói chuyện mềm nhũn, hơi mang giọng mũi và buồn ngủ, bèn nhịn cười dặn dò một câu: "Trước khi ngủ nhớ sấy khô tóc." Vừa có tiệc tối vừa đi quán bar, với chứng hơi ưa sạch sẽ của Nam Nam, căn bản không thể không gội đầu.

"Ừ, biết rồi~~~"

Như vậy, ngủ ngon, mộng đẹp.

Kỳ thực công việc trong tay anh ta là có thể làm, có thể không.

Nghĩ tới, sáng mai trợ lý Địch sẽ kinh ngạc: boss nửa đêm tăng ca, làm xong công việc vốn nên là của ta vào hôm sau, xin hỏi, ta sắp thất nghiệp sao?

...

Hôm sau họp sáng không có gì đặc biệt, Lộ Nam như thường lệ tới trước tầng 6, sau đó lên tầng 12.

Họp sáng hàng ngày ở tầng 6 chính là thúc giục hồi khoản nửa năm, khuyến khích thuộc hạ tích cực chiêu thương.

Sắp kết thúc buổi họp, Lộ Nam nói với Bành Thắng Nguyên: "Buổi sáng có khách hàng chuẩn bị ký kênh phân phối Nhà hàng, anh ở lại, lát nữa họp xong tôi chiêu đãi khách hàng, anh cũng dự thính." Đây chính là tỏ ý đàm phán xong sẽ giao cho anh ta phụ trách.

Ôi ôi? Mới qua một buổi tối, đã lại có khách hàng tiềm năng? Mọi người vô cùng chịu phục, trao đổi ánh mắt, muốn xem Hà Đào có vẻ mặt gì.

Chỉ có Đường Thi nhịn rất vất vả, cô ta rất muốn hỏi khách hàng tiềm năng có phải Dạ Yến Tửu Nghiệp không, nhưng cô ta thật sự tiến bộ, học được không cướp lời.

Đường Thi thông thường nói nhiều nhất, lòng hiếu kỳ mạnh nhất cũng không lên tiếng, Hà Đào đành phải tự mình ra trận, cợt nhả nói: "Lộ tổng, có gì dặn dò ngài nói một tiếng, Lão Bành quá thành thật, có thể không biết phối hợp với ngài."

Lộ Nam nhìn anh ta: "Khách hàng cũ, không cần thúc đẩy quá mức, quản lý Hà yên tâm."

"A? Khách hàng cũ mới tốt, khách hàng cũ mới tốt." Hà Đào cười mỉa, quay sang bảo Bành Thắng Nguyên: "Lão Bành, vậy anh nhớ cẩn thận nghe Lộ tổng dặn dò."

Bành Thắng Nguyên cụp mắt, gật đầu.

Họp xong, những người khác đều đi làm việc, Bành Thắng Nguyên im lặng ngồi trên ghế phía cửa phòng tiếp khách.

Lộ Nam từ tầng 12 xuống, liền nhìn thấy người đàn ông trung niên da sậm màu đang ngẩn người.

"Người của Dạ Yến Tửu Nghiệp phải 20p nữa mới tới, vào văn phòng tôi đã, chúng ta nói chuyện."

"A." Bành Thắng Nguyên có phần bồn chồn đi theo phía sau Lộ tổng.

Vào văn phòng, Lộ Nam hỏi anh ta: "Ngồi đi, uống gì?"

"Không cần, không cần." Bành Thắng Nguyên vừa ngồi xuống lại đứng lên, dường như sợ bản thân nói không rõ, còn xua tay từ chối.

[Được rồi, tính tình thế này, bảo sao bị Hà Đào nắm chặt trong tay.]

"Không uống thì thôi, ngồi xuống nói chuyện. Cô ra ngoài trước đi, lát nữa Củng tổng tới báo tôi một tiếng." Nửa câu sau là nói với Lý Thanh.

Lý Thanh nghe lời đóng cửa văn phòng lại.

Trong văn phòng chỉ còn có Lộ Nam và Bành Thắng Nguyên, bầu không khí yên tĩnh có phần đáng sợ.

Bành Thắng Nguyên ngồi 1/3 ghế trước, bất an xê dịch thân thể.

"Anh Bành." Lộ Nam từ tốn mở miệng: "Anh lớn tuổi hơn tôi nhiều, tôi gọi anh thế nhé."

Bành Thắng Nguyên mấp máy môi, định nói "Lộ tổng không cần xưng hô như vậy", nhưng anh ta vụng về, phản ứng chậm.

Lộ Nam không khó xử người thành thật, có thể thấy, vừa rồi im lặng vài phút mang tới áp lực tâm lý rất lớn cho anh ta: "Lần trước, Lương Hi Minh tìm anh."

Bành Thắng Nguyên mặt tái nhợt: "Lộ tổng, tôi không, tôi không phải." Càng hoảng càng loạn, giải thích không rõ.

"Tôi biết, anh không kể gì hết, cũng không đồng ý cái gì." Lộ Nam cười trấn an: "Nếu không, hôm nay tôi cũng sẽ không giữ lại anh. Con người của tôi, ân oán phân minh, anh Bành khi đó quyết định, cũng coi như đứng về phía tôi, như vậy bây giờ tôi báo đáp anh. Chỉ cần Dạ Yến Tửu Nghiệp ký hợp đồng Nhà hàng, anh sẽ phụ trách kết nối với họ."

Lộ Nam đương nhiên rõ ràng, lúc trước Bành Thắng Nguyên "không phản bội" không phải anh ta trung thành với cô bao nhiêu, chỉ vì thủ đoạn đào tường của Lương Hi Minh quá thô ráp, không đủ thành tâm.

[Nhưng "không phản bội" là sự thật, không cần phải truy tìm nguyên do.]

[Trước khi Lệnh Dương hay công ty khác / người khác hạ thủ với ta, phải chỉnh đốn lại những nhân tố không ổn định trong đội ngũ.]

Năm ngoái, kênh phân phối Nhà hàng của rượu Hài Hòa BK chỉ có chuỗi nhà hàng Đông Hưng Trí Tuệ, nên đương nhiên, người phụ trách cũng là Hà Đào, nghĩa là, tiền thưởng trước kia, Hà Đào lấy phần lớn.

Nhưng tình hình năm nay hoàn toàn bất đồng. Lúc trước Lộ Nam đã ký được mấy Nhà tiêu thụ cỡ nhỏ, bây giờ cộng thêm Dạ Yến Tửu Nghiệp... kênh phân phối Nhà hàng năm nay tăng gấp bội.

Bành Thắng Nguyên có thể phụ trách Dạ Yến Tửu Nghiệp, Nhà tiêu thụ hoàn thành hồi khoản hợp đồng, anh ta sẽ có mức tiền thưởng giữ gốc; vượt mức hợp đồng, thì tất nhiên lấy được tiền thưởng càng nhiều.

Lộ Nam nghiêm mặt nói: "Dạ Yến Tửu Nghiệp là cơ hội tôi cho anh. Lúc trước anh biểu hiện rất tốt, sau này tiếp tục duy trì."

Bành Thắng Nguyên không ngờ, Lộ tổng nhìn thấy tất cả việc làm của mình.

Anh ta ấp úng: "Cảm ơn Lộ tổng, tôi sẽ cố gắng."

Cho nên, Bành Thắng Nguyên, quả thật thành thật, nhưng không ngu ngốc.

Củng Thiệu Huy đúng giờ tới dưới tòa nhà văn phòng Nguyên Xuyên, Trì Yến đi theo anh ta, tỏ ra lơ đãng.

Vào thang máy, Lão Củng vỗ vai cháu trai: "Nhìn một cái điệu bộ này của cháu, không phải chỉ là thức đêm sao. Sao hả, mới hơn 20 đã cần bình giữ ấm ngâm cẩu kỷ hả?"

Trì Yến im lặng nhìn ông cậu, trong mắt viết đầy: cậu không hiểu.

Củng Thiệu Huy kêu lên: "Sao cậu lại không hiểu. Cháu mất ngủ, chẳng lẽ không phải vì triệt để nhận ra chênh lệch lớn thế nào giữa mình và đàn chị sao?"

Trì Yến yên lặng không nói.

"Nhóc con giỏi lắm, vậy hôm nay cháu xem đi, xem cháu có khoảng cách thế nào với cô ấy trong công việc." Củng Thiệu Huy giả vờ thở dài một hơi: "Ông cậu như ta, đâu có dễ, lấy ra vàng thật bạc trắng, cho cháu sáng tạo cơ hội thấy người trong lòng."

"Cậu, cậu đừng dát vàng lên người nữa. Nếu như đàn chị - Lộ tổng đề nghị không thể khiến cậu thu lợi, vậy với tính cách không thấy con thỏ không thả ưng của cậu, làm sao lại đồng ý ký hợp đồng?" Trì Yến u tối nói.

Củng Thiệu Huy gật gù: được, thất tình mà thôi, đầu óc còn ở. Đầu óc còn ở là được!

Nếu nói, lúc trước Củng Thiệu Huy còn muốn làm giá, như vậy qua tối qua, anh ta đầy đủ nhận thức tới Lộ Nam nắm giữ tài nguyên mạnh tới đâu.

Lão Củng thầm nghĩ: Ta lúc trước nói, đàn chị của Tiểu Yến mấy năm có thể làm ra thành tích? 3 năm? 5 năm? Không nhớ nữa. Bây giờ ta phải thu hồi câu này, mới nửa năm mà thôi. Thật đáng sợ.

Ra khỏi thang máy, Củng Thiệu Huy thu lại suy nghĩ, hết sức chuyên nghiệp tiến hành đàm phán với Lộ Nam.

BK có quán bar lớn nhỏ nào, anh ta ngâm mình trong đó từ nhỏ tới lớn (thật không?), cho nên liên quan tới kênh phân phối Nhà hàng, anh ta nhất định phải bắt được.

Một tiếng rưỡi sau, đôi bên bắt tay.

"Lộ tổng, như vậy kế tiếp làm phiền bên cô."

Hợp đồng, đã ký, tròn 10 triệu tệ kênh phân phối Nhà hàng, ngày mai trả tiền hàng đợt đầu.

Lộ Nam gập lại hợp đồng, bảo Giang Hiểu Vân cất giữ: "Củng tổng khách khí quá, chúng ta đâu phải lần đầu tiên hợp tác. Kế tiếp nếu ngài gặp bất cứ vấn đề nào trên kênh phân phối, đều có thể tìm tới nghiệp vụ thâm niên lâu năm trong ban tôi."

...

Sau Dạ Yến Tửu Nghiệp, rượu Hài Hòa ở BK dường như "tăng buff", nhiều lần chiêu thương thành công.

Trong đó Nghiêm Quan Thành bắt được một Nhà tiêu thụ kênh phân phối Danh yên tửu, Lâm Ngữ Ninh bắt được 2 Nhà tiêu thụ theo đợt kênh phân phối Đoàn mua.

Mặc dù giá trị hợp đồng không lớn, so với Vinh Bảo Tửu Nghiệp, cái đầu tiên chỉ bằng 1/6 lượng hợp đồng, cái sau cộng vào cũng chỉ 1 triệu tệ, nhưng Lộ Nam liên tục khuyến khích bọn họ.

Một cành nở hoa không phải xuân, trăm hoa đua nở mới tốt. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK