Văn phòng không có bí mật, cho dù không hỏi thăm được từ cấp dưới của cô, bọn họ cũng có thể tới chỗ Nhà tiêu thụ hỏi thăm, dù sao Bác Duyệt Tửu Nghiệp và Vinh Bảo Tửu Nghiệp đều ký nhiều loại rượu Nguyên Xuyên.
Một loạt sắp xếp này, cô định bảo mật, cũng không thể bảo mật.
Tóm lại, Đặc Khúc, Nan Đắc Hồ Đồ và Lưu Thông Tiểu Tửu có định vị, định giá thị trường không xung đột với rượu Hài Hòa.
Còn loại rượu vương bài của Nguyên Xuyên - rượu Kinh Điển có một bộ phận mục tiêu khách hàng trùng hợp với rượu Hài Hòa.
Nhưng, Lộ Nam tiếp xúc với Lương Hi Minh mấy lần, phát hiện anh ta kiêu ngạo hơn bản lĩnh thực, những lý thuyết marketing hiện có đều tương đối cũ kỹ, chưa chắc sẽ để ý tới những cách làm mới mẻ của Lộ Nam hiện giờ.
Hơn nữa, Hạ tổng, boss của ban Nhãn hiệu rượu Kinh Điển (Hạ tổng là Tổng giám đốc công ty tiêu thụ rượu Nguyên Xuyên kiêm Tổng giám đốc ban Nhãn hiệu rượu Kinh Điển), sẽ không ủy quyền triệt để như Trần Kiêu.
Quan trọng nhất, rượu Hài Hòa có lượng tiêu thụ thê thảm thế nào ai cũng biết, hết thảy hành vi bây giờ của Lộ Nam đều có thể quy về: tân quan nhậm chức ba đốm lửa và không đâm nam tường không quay đầu lại.
BK có rất nhiều người muốn chê cười cô, lại không mấy ai coi trọng những việc cô đang làm.
Còn tới khi rượu Hài Hòa xoay người, Lương Hi Minh có khó chịu hay không?
Nếu anh ta bận tâm đại cục, thì sẽ không.
Dự tính xấu nhất là Lương Hi Minh muốn tranh quyền với Trần Kiêu, nhưng Lộ Nam không e ngại anh ta giở trò xấu - lãnh đạo cao tầng tập đoàn Nguyên Xuyên và trưởng bối nhà họ Thẩm tuyệt đối không thích nhìn thấy một kẻ họ Lương vì tranh giành quyền lợi mà làm tổn hại tới lợi ích công ty.
...
Họp sáng kết thúc, Đường Thi gõ vang cửa phòng làm việc Lộ Nam.
Lộ Nam ngẩng đầu: "Ngồi đi, có chuyện gì?"
Đường Thi ngượng ngùng nói: "Giám đốc Lộ, chị Ninh đang bận gì thế, chị ấy không cho tôi nhúng tay vào."
Lộ Nam ngẩng đầu nhìn cô ta: "Câu nói này của cô, có ba vấn đề."
"Hả?" Đường Thi không hiểu.
"Một là, Lâm Ngữ Ninh bây giờ đang bận việc hoạt động trên kênh phân phối Đoàn mua, cô đồng dạng là nhân viên kết nối với Vạn tổng, còn không biết nội dung hoạt động là gì, hơi quá rồi; Hai là, cô có thể chủ động giúp đỡ, mà không phải đợi cô ta giao việc cho cô; Ba là, cô biểu đạt mong muốn với cô ta chưa?"
"Còn, còn chưa." Đường Thi cúi đầu, vặn ngón tay.
Lộ Nam gật đầu: "Vậy bây giờ cô đi tìm cô ấy đi, cô ấy đang rất thiếu người trợ giúp."
"Nhưng..." Nhưng lỡ như cô ta không muốn tôi tham dự thì sao.
[Tôi là lãnh đạo sắp xếp công việc, không phải cán bộ tổ dân phố giải hòa mâu thuẫn.]
"Hoạt động mới này phải xác nhận rất nhiều phân đoạn, cả quá trình tương đối rườm rà." Lộ Nam đưa tay lấy tư liệu lát nữa đưa cho Tần Nghiên xem, tỏ ra không muốn nói tiếp nữa, xuất phát từ thiện tâm, cô cuối cùng vẫn đề nghị: "Chủ động hỏi đi, một lần không được thì ngày nào cũng hỏi, buổi sáng hỏi một lần, buổi chiều hỏi một lần. À, nhưng đừng tới chỗ Vạn tổng hỏi việc cần làm. Hiểu không?"
Đường Thi kỳ thực cái hiểu cái không, nhưng cô ta biết tốt nhất nên nghe theo giám đốc Lộ. Cô ta gật đầu ra ngoài, dự định ra hành lang gọi điện thoại cho Lâm Ngữ Ninh.
Lúc đi ra ngoài, nhìn thấy Tề Tĩnh dẫn theo một chàng trai tầm tuổi mình đi vào, trông rất đẹp trai.
Đợi Tề Tĩnh về chỗ, Đường Thi hỏi: "Văn phòng ta định tuyển người mới à?"
Tề Tĩnh liếc Đường Thi: "Đây là khách hàng tiềm năng."
"Trẻ tuổi thế!" Đường Thi khẽ kinh ngạc kêu lên.
"Trì tiên sinh." Lộ Nam nhìn thấy người tới, đặt tư liệu xuống đứng dậy, bắt tay, hoàn toàn là thái độ giải quyết công việc.
Trì Yến tối qua phát hiện thái độ Lộ Nam thay đổi, tạm thời bị khí thế của cô ấy hù dọa, bất giác há mồm kêu: "Giám đốc Lộ."
[Thế này mới đúng.]
Lộ Nam thuận thế gật đầu ra hiệu cho cậu ta ngồi xuống: "Hôm qua trong điện thoại chưa kịp nói rõ. Không biết Trì tiên sinh có gì nghi ngờ về lượng hợp đồng?"
Trì Yến định thần lại, cậu ta đã nghiên cứu qua: "Theo tôi được biết, Nhà tiêu thụ Nguyên Xuyên khởi bước từ 500.000 tệ, 10 triệu là Nhà tiêu thụ quy mô trọng điểm. Giám đốc Lộ đề ra yêu cầu với tôi, có phải hơi khiên cưỡng rồi không."
Trì Yến càng nói càng thuận: "Hợp đồng 10 triệu, nếu là rượu Kinh Điển Nguyên Xuyên còn có thể ký, nhưng theo tôi biết, rượu Hài Hòa là loại rượu không có mấy tiếng vang trên thị trường. Đàn chị định "mổ người quen" đấy à?"
[A, câu này, xem ra người kể cho Trì Yến nghe tình hình cơ bản ngành rượu và tình hình phát triển những năm gần đây của ta là địch mà không phải bạn rồi.]
[Nhưng, kẻ nửa hiểu nửa không, hành động theo cảm xúc dễ lừa gạt nhất.]
"Trì tiên sinh đừng hiểu lầm." Lộ Nam vẻ mặt bình thản, hoàn toàn không tức giận khi bị nghi ngờ: "Công ty tôi quả thật bắt đầu ký hợp đồng từ mức 500.000 tệ, nhưng mức hợp đồng này đa phần là hợp đồng tiêu thụ Lưu Thông Tiểu Tửu, mỗi bình giá cả trên dưới 10 tệ. Trì tiên sinh hôm đó tìm tôi nói chuyện, nên biết tôi phụ trách rượu Hài Hòa, một trong 2 sản phẩm xa xỉ của Nguyên Xuyên. Giải thích cho ngài nghe một chút, Nhà tiêu thụ rượu Hài Hòa có mức hợp đồng thấp nhất BK hiện nay cũng ký từ 10.5 triệu trở lên. Con người của tôi luôn thích làm ăn thì nói chuyện làm ăn, nếu ngài đội mũ "mổ người quen" cho tôi, xin lỗi, tôi không thể nhận."
Cô nhẹ nhàng như thể nói đùa: "Trì tiên sinh nếu hôm nay muốn ký hợp đồng rượu Kinh Điển, vậy không phải chuyện 10 triệu thôi đâu, tối thiểu phải tăng lên gấp ba."
Trì Yến bất chợt cảm thấy lạnh sống lưng. Cậu ta kỳ thực hiểu biết phiến diện về rượu Hài Hòa, chính xác hơn thì không quen thuộc thị trường rượu trắng, Lộ Nam nói có sách mách có chứng, thật sự khiến cậu ta bắt đầu hoài nghi: đúng vậy, dù sao nơi đây là BK, giá thị trường ở BK là Hải Lâm không thể so sánh, này cũng bình thường.
"Tôi phải suy nghĩ thêm." Lúc này Trì Yến biết mình không quyết định được, phải thương lượng với trưởng bối trong nhà.
Gia cảnh cậu ta quả thật không tồi, hơn nữa Trì Yến cũng biết, cậu ta tốt nghiệp trở lại BK, cả ngày lang thang với hồ bằng cẩu hữu, trong nhà rất chỉ trích cậu ta.
Hiện giờ cậu ta bày tỏ muốn tập tành kinh doanh, chắc không có quá nhiều phản đối, có khi trưởng bối trong nhà còn cảm thấy vui mừng nữa chứ. Đến lúc... đến lúc đó thế nào, cậu ta cũng chưa nghĩ rõ ràng.
Lộ Nam thản nhiên cười: "Đương nhiên, đây không phải con số nhỏ, Trì tiên sinh suy nghĩ cẩn thận mới đúng. Tĩnh chờ tin lành, vậy tôi không tiễn."
Cái này không giống với tưởng tượng của Trì Yến.
Cậu ta tưởng chỉ cần mình nói muốn hợp tác, hơn nữa tỏ ra có khả năng ký hợp đồng, Lộ Nam sẽ niềm nở nhiệt tình mới phải. Nhưng, sao chị ấy bình tĩnh thế?
"Đàn chị!" Trì Yến nhấc chân tới cạnh cửa văn phòng, nhỏ giọng hỏi: "Chị có hi vọng em ký hợp đồng tiêu thụ không?" Nhấn mạnh vào chữ "chị".
Lộ Nam hơi nhíu mày: "Xưởng và Nhà tiêu thụ có quan hệ lựa chọn song phương, ở đây tôi phải nhắc nhở Trì tiên sinh một câu, hợp đồng tiêu thụ rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên không phải ngài muốn ký thì ký, muốn ký hợp đồng định mức bao nhiêu là có thể ký."
[Còn dính nhớp nữa, ta không kiếm khoản tiền này nữa.]
Cô qua loa đuổi đi Trì Yến.
Trì Yến ra khỏi cổng Nguyên Xuyên, đến khi lên xe, còn ngơ ngác không hiểu tình hình hiện tại, cậu ta không biết vì sao lại biến thành như vậy.
...
Nửa tiếng giải quyết Trì Yến, soát lại tư liệu cần dùng buổi chiều một lần.
Lộ Nam lấy túi xách, ra khỏi văn phòng.
Cô hẹn Tần Nghiên ăn cơm ở gần công ty chị ấy như lần trước.
"Việc em nhờ chị làm, bị ai đó biết rồi, ai đó muốn xung phong tham dự." Vừa mới ngồi xuống, Tần Nghiên liền cười tủm tỉm nói.
Lộ Nam ngẩn ra, tức thì phản ứng lại - với trình độ chuyên nghiệp của Tần Nghiên, không thể tuyên dương việc mình nhờ ra ngoài, cho nên ai đó ở đây chỉ có thể là: "Đạo diễn Du?" Cô hơi khó tin.
Tần Nghiên gật đầu: "Ừ, cậu ta nói dạo này kịch bản tìm tới đều không vừa mắt, vừa khéo ngứa tay, muốn quay cho em."
"Trời ạ." Lộ Nam chỉ kinh ngạc chứ không vui mừng: "Em chỉ định quay một đoạn phim quảng cáo thôi, giết gà dùng dao mổ trâu à. Hơn nữa em không trả nổi catse nha."
Tần Nghiên bất đắc dĩ: "Mặc kệ cậu ta, miễn phí quay quảng cáo cho bạn bè còn tốt hơn là đi quay mấy thứ vớ vẩn khác."
"Đạo diễn Du lại tìm được đề tài tẻ ngắt nào à?" Tẻ ngắt tới mấy có so được với kiểu nửa phim tài liệu không?
Tần Nghiên thở dài một hơi: "Thôi đừng nhắc nữa, nhắc tới chị lại đau đầu. Cho nên chị nhờ em, để Lão Du có việc mà làm, chưa biết chừng quay quảng cáo cho em xong, cậu ta sẽ từ bỏ ý định đó."
Không sai, Lộ Nam muốn quay quảng cáo rượu Hài Hòa, tạm thời dùng để chiêu thương ở BK, tiếp đến Vinh Bảo Tửu Nghiệp (chưa xác định) tham dự diễn đàn tơ lụa, hội nghị thượng đỉnh... sẽ dùng tới, đến lúc đó cắt ghép một chút yếu tố như tên công ty Nhà tiêu thụ, tự nhiên không phải miễn phí cho họ dùng, cái này bàn sau.
Vốn dĩ việc này nên do công ty quảng cáo đảm nhận, nhưng - Lộ Nam nhìn tư liệu quảng cáo sản phẩm từ đầu năm, phong cách chất phác, hơi thở cổ xưa nồng đậm, chỉ đỡ hơn kêu tên 3 lần quà tặng rồi nhẹ nhàng đưa xxx, thôi khỏi cần nhắc tới.
Nếu không phải quyền hạn không đủ, cô thậm chí dự định trực tiếp tìm người quay lại quảng cáo phát trên CCTV.
[Nhưng, nếu lần này đạo diễn Du đích thân quay, chưa biết chừng thành phẩm gửi cho anh Kiêu, thật sự có thể dùng trên CCTV.]
[Quảng cáo của các công ty rượu trắng hiện tại kỳ thực đại đa phần đều theo style bà thím - doanh nhân thành công giơ chén rượu, hết sức hào khí uống cùng bạn bè, cười cởi mở ha ha ha, nói câu sặc mùi tổng tài: "Rượu trắng, tôi chọn xxx.", hoặc không thì thưởng thức xxx... Sau đó một chai rượu và logo xuất hiện chính giữa màn hình, không hề mỹ cảm.]
[Như vậy chính ra đạo diễn Du tới quay quảng cáo cũng có cái lợi. Phương án do ta chuẩn bị kỹ càng, chưa biết chừng tới lúc đó còn có thể giành giải thưởng quảng cáo nào đó nha.]
Chia tay Tần Nghiên, Lộ Nam nhận được điện thoại của Trì Yến, tên nhóc này lần này biết lễ nghi cơ bản, trước 3-4 tiếng thăm dò Lộ Nam có rảnh hẹn vào bữa tối không.
Lộ Nam suy tư, trả lời: "Được thôi, hay là gặp ở gần văn phòng đi, tôi mời Trì tiên sinh."
Trì Yến giải thích: "Để tôi sắp xếp, là về hợp đồng tiêu thụ, trưởng bối trong nhà muốn hỏi chi tiết cụ thể."
"Được, vậy Trì tiên sinh nhớ gửi thời gian địa điểm cho tôi."
Lời tác giả:
Này, nữ ngỗng có thể chất hấp dẫn phú nhị đại đấy hả?
Chỉ đùa thôi.
Chủ yếu là, người ưu tú thì luôn hấp dẫn sự chú ý của người khác.
Chỗ này không nhất định chỉ có phương diện tình cảm.
Đến giai đoạn như nữ ngỗng hiện tại, những chàng trai trẻ tuổi không quá xuất sắc đối mặt với cô đều sẽ thấy áp lực rất lớn, chẳng hạn như Tiểu Lạc ở Hoa An, chẳng lẽ không có tí tâm tư nào ư?
Từ không phục, sợ hãi, tới hâm mộ, tán thưởng, kính nể, phục tùng...
Kỳ thực, cậu ta suýt thì có suy nghĩ không an phận. Nhưng biết không thể, cho nên mau chóng điều chỉnh tâm trạng.
[Part này coi như qua, khi đó không viết rõ ràng, bây giờ nói không tính là spoil tình tiết nha~]