Lộ Nam bất ngờ đàn anh bỗng nhiên hỏi câu này, ngữ điệu còn hơi thẳng thừng.
Cô mỉm cười, không trả lời, chỉ ngại ngùng nói: "Lơ đãng mà thôi."
"Có phải em đã nghe phong thanh rồi?" Nghiêm Khải nhìn xung quanh, im miệng, ấn thang máy xuống, đợi thang máy tới, chỉ có hai người họ trong thang máy, anh ta mới tiếp tục: "Chu Điềm muốn từ chức, em biết rồi à?"
Lộ Nam giật mình ngẩng đầu.
Cô biết, phòng làm việc là nơi không có bí mật, nhưng... cái này?
"Chu Điềm đang yêu đương với Tôn Bác." Nghiêm Khải nói: "Tôn Bác quan hệ khá tốt với anh, cậu ta dự định cuối năm từ chức."
Lộ Nam hiểu ra, sau đó nói: "Đúng vậy, em cũng mới biết Chu Điềm sắp từ chức. Nhưng hiện tại chuyện này vẫn cần bảo mật."
"Anh Kiêu nói với em à?" Nghiêm Khải không đợi Lộ Nam trả lời, liền tiếp tục: "Phải, anh biết. Anh cũng không phải kiểu lắm miệng, cho nên trong ký túc xá chơi tương đối thân với Tôn Bác. Cậu ta nói trong nhà tìm cho cậu ta một công việc, cậu ta định về quê phát triển, Chu Điềm đi cùng."
[Tiến độ rất nhanh.]
Lộ Nam gật đầu: "Cũng tốt. Trong nhà giúp đỡ tìm việc, chắc cũng không tệ." Đây là suy nghĩ thật.
Nghiêm Khải liếc Lộ Nam.
Thang máy xuống tầng, hai người ra khỏi thang máy, Nghiêm Khải hỏi: "Vậy còn em?"
"Em?"
"Em còn định tiếp tục ở Nguyên Xuyên làm gì?" Nghiêm Khải hỏi: "Nếu Chu Điềm từ chức, giữa em và Trần Lộ sẽ có một người thăng chức, nhưng công việc này em cũng biết mà, rất nhiều khi bất hảo với con gái, cho nên..." Em sẽ nghĩ tới từ chức sao?
Nghiêm Khải đương nhiên sẽ có nghi hoặc như vậy, dù sao, trước đó anh ta chỉ biết điều kiện gia đình của Lộ Nam không tệ, lại không biết Lộ Nam vừa tốt nghiệp liền có thể mua xe trị giá hơn 400.000 tệ. Như vậy, xem ra điều kiện gia đình của vị đàn em này không phải không tệ, mà là rất khá mới đúng.
Lộ Nam nghiêm túc trả lời Nghiêm Khải: "Đàn anh, hiện nay em không có ý định rời Nguyên Xuyên." Đây là lời thật tình.
Nghiêm Khải gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu: "Vậy thời gian này em nên chú ý, ngoại trừ anh Kiêu, giám đốc Vương cũng có quyền đề cử và lựa chọn giám đốc Đoàn mua. Tình huống như sáng nay, đừng để lặp lại." Câu cuối cùng nói hơi nghiêm túc.
"Cảm ơn đã nhắc nhở." Đi tới chỗ đỗ xe, Lộ Nam xin lỗi nói: "Em còn có chút việc cần xử lý. Vậy em đi trước nhé?"
"Em đi đi." Nghiêm Khải tức khắc chuyển thái độ, khách sáo gật đầu.
Lộ Nam trong lòng nảy sinh nhè nhẹ tiếc nuối, nhưng, trên kênh phân phối đời, có rất nhiều người bạn chưa chắc có thể đồng hành cả đời.
Cô coi đàn anh là bạn tốt, đối phương lại muốn tiến thêm một bước.
Lộ Nam không cho được cái anh ta muốn, hai người càng lúc càng xa là điều khó tránh khỏi.
...
Hoàng nữ sĩ từ chối khéo giám đốc Nghê của thương mại Green mời ăn cơm trưa, biểu thị bên phía công ty mình còn phải làm một ít lưu trình, sẽ cố gắng phản hồi nhanh nhất, quyết định hợp đồng và khoản tiền. Đương nhiên, bà ấy nói không mang card visit, chỉ có thể trao đổi số di động với ông ta trước.
Giám đốc Nghê cũng không để ý, đối phương là công ty, là cá nhân, là khách đầu cơ, là thương gia bán tháo hàng... đều không liên quan tới ông ta, bọn họ chỉ cần dọn dẹp tồn kho, thu hồi chút tiền hàng, vậy là được.
Hoàng nữ sĩ đứng trước cửa thang máy, bảo đối phương dừng bước, một mình vào thang máy, sau khi cửa khép lại, bả vai sụp nhẹ xuống, thở dài một cái.
Bà ấy nghĩ: vừa rồi biểu hiện của ta, chắc là vẫn ổn đi?
Lại nghĩ: con gái dự liệu quả không sai, thương mại Green bên này nghe nói mình muốn mua chừng 200.000 tệ tiền rượu, liền nhả ra, nói chỉ cần thanh toán toàn bộ một lần, liền có thể giảm 10%.
Lại nghĩ: cái con bé chết tiệt này, lôi ta ra bắt chó đi cày. Đến bây giờ, công ty còn chưa đăng ký, đã sốt ruột bàn hợp đồng!!!
Ra khỏi thang máy, Hoàng nữ sĩ cầm điện thoại, định gọi cho con gái, nhưng lo lắng quấy rầy nó làm việc, liền mở vx, gõ từng chữ.
Mới ra khỏi cổng tòa nhà, liền nhìn thấy nó ngồi trong xe, hạ cửa kính xuống, vẫy tay với mình.
Hoàng nữ sĩ bất giác không phát hiện mình đang cười, thả di động vào túi áo khoác, kéo ra ghế lái phụ: "Sao lại tới đây? Buổi sáng không bận à?"
Đương nhiên không bận, có gì mà bận chứ - nhưng không thể nói thế với Hoàng nữ sĩ được. Lộ Nam cười: "Làm tiêu thụ mà, thời gian tương đối tự do. Hơn nữa, muốn dẫn mẹ đi làm chính sự nha."
"Hử?"
"Đã nhận đơn đặt hàng của anh Từ, lại cần mua rượu từ thương mại Green, vậy phải làm thỏa đáng mấy chuyện như đăng ký công ty chứ." Lộ Nam khởi động xe: "Thời gian là tiền tài, đi thôi, Hoàng tổng."
Hoàng nữ sĩ định nhắc con gái, để tiết kiệm thời gian, tìm công ty trung gian, không ngờ bà ấy còn chưa nói, Lộ Nam liền quen thuộc vòng một vòng quanh CBD, dừng xe: "Đi thôi, chỗ trung gian này vừa chính quy vừa làm việc nhanh chóng, lúc trước con đã tới một chuyến, hôm nay chuẩn bị xong tư liệu rồi, chỉ kém pháp nhân là ngài thôi."
[Lại tiền trảm hậu tấu!]
Nhưng lần này Hoàng nữ sĩ không tức giận.
Đã quyết định làm, thì lúc này bà ấy sẽ không do dự.
Khi bên trung gian hỏi bà ấy muốn nộp thuế theo quy mô nhỏ hay là nộp thuế cá nhân, Hoàng nữ sĩ liền kiên quyết nói: "Nộp thuế cá nhân." Như vậy mới có thể tự giảm thuế, mà không phải để công ty trung gian kiếm thêm một khoản.
Lộ Nam ngồi bên cạnh, toàn bộ quá trình đều không nói gì, bởi cô tin mẹ có thể kiên định đi vào thương mại Green rồi lại đi ra, như vậy chuyện sau đó với bà ấy mà nói, liền không có gì khó khăn.
Hoàng nữ sĩ ở công ty trung gian chọn trong số những cái tên chưa được đăng ký một cái tên trung quy trung củ: Uy Cấu.
Công ty TNHH thương mại xuất nhập khẩu Uy Cấu.
Vốn đăng ký 1 triệu.
Lúc đặt ra quy định điều lệ, phân chia cổ phần, Hoàng nữ sĩ kiên trì chia cho Lộ Nam một nửa.
Lộ Nam suy nghĩ một lát, lắc đầu: "Con đã có cổ phiếu ở công ty cha, hàng năm phải ký tên quay vòng cho vay còn rất phiền phức, công ty của mẹ con không muốn xen vào."
Suy nghĩ tới nguyên nhân phức tạp này, Hoàng nữ sĩ cuối cùng nói, kinh doanh còn chưa khởi bước, bà ấy quả thật cần tiền mặt, vậy 1 triệu này coi như bà ấy mượn con gái, một năm trả lãi 10%.
Một năm trả lãi 10% là lãi suất tương đối lương tâm trong dân gian, nhưng cũng cao hơn nhiều so với lãi suất ngân hàng.
Chi tiết nhỏ không cần quá để ý, cũng không nên tranh luận với mẹ, bởi miệng bà ấy còn cứng hơn kim cương. Đây là tâm đắc mà Lộ Nam lĩnh hội được ở kiếp trước.
Thế là cô bèn thoải mái: "Mẹ vui là được, mẹ cho bao nhiêu cũng được."
Hoàng nữ sĩ cảm thấy con gái mới ra vườn trường thật là trưởng thành nhanh chóng, lá gan và bản lĩnh cũng lớn theo.
"Buổi chiều mẹ đi tìm chỗ thuê văn phòng." Không biết vì sao, mẹ Lộ chủ động kể dự định cho con gái nghe.
"À, mẹ có thể cân nhắc tòa nhà văn phòng CBD, chỗ này hiện giờ khá hẻo lánh, có ưu đãi cho thuê." Lộ Nam thản nhiên nói: "Nhưng bây giờ mẹ là bà chủ, chọn văn phòng ở đâu do mẹ định đoạt, con đợi công ty mở xong tài khoản liền chuyển tiền cho mẹ."
Hoàng nữ sĩ bực mình: "Không cần chuyển hết vào, không phải mỗi tháng con phải trả lãi thẻ và trả góp xe à? Phải giữ lại một chút."
A, này liền dính tới việc có cần nói ra chuyện mình có tiền nhuận bút hay không.
Lộ Nam suy nghĩ giây lát, so với 1 triệu, tiền nhuận bút chỉ có một tẹo, không nói cũng không sao. Được, như vậy đi. Người nha, luôn phải có quỹ đen.
Thế là Lộ Nam bèn nói: "Vậy con giúp mẹ thuê phòng khách sạn thêm vài hôm nhé."
Nhắc tới cái này Hoàng nữ sĩ liền đau đầu: "Ở khách sạn cũng không phải biện pháp, tiền nhiều quá hay sao? Mẹ xem ngoại trừ tìm văn phòng làm việc, còn phải tìm chỗ ở... con xem xem, con vội vội vàng vàng, làm hại mẹ còn chẳng mang quần áo mà thay."
"Phòng trọ bên CBD con rất quen thuộc, lúc trước thực tập từng ở đó, con hỏi một chút chủ nhà trước kia, xem còn phòng không." Lộ Nam dừng xe: "Đi thôi, ăn cơm trưa trước đã."
Ăn xong, Lộ Nam chở mẹ về CBD, đưa số điện thoại của "chủ nhà chuyên nghiệp" cho mẹ, dưới ánh mắt thúc giục của mẹ mà "trở về làm việc" - làm việc cái rắm, Phi Tường xuất hàng nóng hổi, hết thảy thuận lợi, cô rất rảnh nha. Nhưng cô không dám nói, nếu không Hoàng nữ sĩ liền có thể sẽ nhớ lại ý định muốn cô từ chức.
...
Hoàng nữ sĩ bận rộn như con quay.
Buổi chiều cùng ngày đã giải quyết được việc tìm văn phòng và nơi ở.
Lúc ăn tối ở tiệm fastfood, bà ấy lùa cơm vội vàng, Lộ Nam cau mày: "Mẹ ăn chậm thôi, ăn nhanh như thế không tốt cho dạ dày." Nói rồi đẩy bát inox nhỏ sang.
Hoàng nữ sĩ ngừng lại, sau đó nhận bát trứng hấp con gái đưa, ăn cái này trước: "Thuê văn phòng ở tầng 18 tòa nhà Trung Tập. Phòng ước chừng 40m2, tiền thuê 100.000 tệ/năm, mẹ là hộ khẩu ở ngoài, được hưởng chính sách thu hút đầu tư, năm thứ nhất được giảm 8% tiền thuê."
Lộ Nam biết, người làm ăn, luôn để ý phong thủy, cho nên tầng 18 thường không được hoan nghênh. Đồng dạng còn có dính tới số 4, nhưng hiển nhiên Hoàng nữ sĩ hiện tại không để ý tới điểm này, dù sao môi trường làm việc tốt thế này, mức giá này tương đối phù hợp, số tiền được giảm giá vừa vặn trả phí tài sản và phí điều hòa.
"Thuê nhà thì tìm người mà con đề cử, có căn hộ 2 phòng 1 sảnh, 2 nghìn tệ một tháng. Mẹ thấy cũng được, con có muốn xem qua không?" Hoàng nữ sĩ nói tiếp.
Giá này cũng coi như phù hợp, nhưng mà... "Mẹ, mẹ xem là được rồi, con xem làm gì?"
"Sang năm con phải vào ở, không xem một chút lỡ như lại kêu mẹ thuê không tốt không phải phiền phức à? Cái mũi của con đòi hỏi môi trường sống khá cao nha!" Hoàng nữ sĩ lầm bầm một câu.
Lộ Nam khiếp sợ: "A, con cũng phải ở sao?"
"Đúng vậy, mặc kệ sang năm con từ chức hay không, dù sao đến lúc đó mẹ thường ở bên này, con còn ở ký túc xá làm gì?" Hoàng nữ sĩ chính khí lẫm liệt nói.
Bà ấy cảm thấy mình đã nhượng bộ, hơn nữa Hoàng nữ sĩ cũng có suy tính riêng, bà ấy cảm thấy, con gái bây giờ mặc dù không chịu từ chức, nhưng nếu hai người ở cùng một chỗ, năm rộng tháng dài, ngày ngày nhắc tới, luôn có thể làm cho con gái nghe lời. Nói nữa, công ty thương mại mà bà ấy vừa thành lập chỉ là cái vỏ rỗng, con gái có thể tới giúp mình, cũng là chuyện tốt.
[Cứu mạng, ta mặc dù đã có thể ôn hòa nhã nhặn thậm chí bao dung đối đãi với mẹ, nhưng không hề chứng tỏ ta sẵn sàng chung sống cùng một mái nhà với bà ấy nha... Xa thơm gần thối, không phải sao?]
Lộ Nam nháy mắt to, Hoàng nữ sĩ chậm rãi ăn xong trứng hấp, sau đó kẹp một con tôm rang: "Ừm, cũng phải nói, Hải Lâm gần biển, hải sản thật sự rẻ và tươi mới hơn chỗ chúng ta nhỉ?
Lộ Nam coi như đã nhận ra, Hoàng nữ sĩ bây giờ tâm tình rất tốt.
Lộ Nam thầm nhủ: [Về điểm này, ta phải khen chính mình một câu "phòng ngừa chu đáo"... ở cùng nhau? Khẳng định không được. May mà ta lên kế hoạch trước, ha ha.]