Nàng thẳng tắp đi dạo đến quá trưa, thẳng đến trời tối mới hướng quận chúa phủ của mình đi đến. Tiểu hồ ly vô tình theo ở phía sau của nàng, gần như bị nàng chọc tức đến vô lực. Nó cho tới bây giờ chưa thấy qua nữ hài tử có thể đi dạo phố như vậy. Quả thực có thể dùng từ khủng bố để hình dung,
Mà nàng hiện tại đang ôm ấp một đống quần áo, hoàn toàn không thể ôm nó, đanh phải khổ sở theo ở phía sau của nàng, bốn cái chân nhỏ của nó đều mệt đến rã rời.
Vừa mới chuyển qua một cái góc đường, quận chúa phủ đã ở trước mắt, phía trước bỗng nhiên có mấy người nhảy ra, ngăn cản đường đi của nàng.
Long Phù Nguyệt hoảng sợ, nhìn kỹ. Thấy mấy người này đều là thị vệ trong cung, trong đó còn có một thái giám. Thái giám này Long Phù Nguyệt nhìn phảng phất có chút nhìn quen mắt.
Vị thái giám liếc mắt cao thấp đánh giá Long Phù Nguyệt: "Ngươi là Long Phù Nguyệt quận chúa?"
Trong lòng Long Phù Nguyệt bỗng nhiên có một chút dự cảm bất hảo: "Ngươi làm gì? Các ngươi là ai?"
Vị thái giám bỗng nhiên mở ra một mảnh lụa màu vàng gì đó:
"Long Phù Nguyệt tiếp chỉ!"
Tiếp...... Tiếp chỉ? Hôn mê, không phải là ý chỉ phong Sườn phi đến chứ? Tại sao không đến quận chúa phủ của nàng hạ chỉ, lại ở nơi này chặn đứng nàng? Tuy rằng đêm nay ánh trăng tốt lắm, nhưng muốn xem chữ vẫn là hơi khó khăn một chút?
Trong lòng nàng suy nghĩ mông lung, nhưng vẫn là quỳ xuống tiếp chỉ.
"Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết, Long Phù Nguyệt thị công kiêu ngạo, nhục mạ thái tử, tội không thể tha, từ hôm nay bỏ đi danh xưng quận chúa, lập tức tróc nã vào cung vấn tội!"
Trời ạ?! Long Phù Nguyệt nhảy dựng lên. Lão hoàng đế này qua sông đoạn cầu cũng quá nhanh đi!
Nhục mạ thái tử? Nhất định là thái tử chết tiệt này đi cáo trạng với hoàng đế lão nhân rồi! Hừ, vừa vặn cho lão hoàng đế một cái lý do để qua sông đoạn cầu......
Còn không đợi nàng phân tích nên làm như thế nào, có hai gã thị vệ đã đem nàng bao bọc ở chung quanh.
^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^