Ồ, thì ra tỷ tỷ vì mình mà tìm đến đây.
Tiểu hồ ly cảm động. Nhìn tỷ tỷ, nhìn nhìn lại trong hầm chính là cái kia ngân bạch xác, trong lòng bỗng nhiên vừa động, mỉm cười nói: “Tỷ tỷ, ta biết tỷ pháp lực rất cao siêu, nhưng, tỷ cũng không thể đi xuyên qua không gian thời gian được. Vậy ngươi làm sao mà tìm được đến đây? Cái này, cái này Xà Vương Cung Tịch Dạ gì đó____Chẳng lẽ là tỷ mượn dùng năng lượng của hắn?”
Hoa Tích Nguyệt cụp mắt lại, ngồi xuống đất, hai tiểu móng vuốt ôm đuôi bỏ ra, để lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn, thản nhiên nói: “Ngươi cũng biết, ta cùng Cung Tịch Dạ là quan hệ bạn bè, mượn dùng năng lượng của hắn cũng không có gì kì quái……”
Toàn thân tiểu hồ ly lông trắng dựng đứng, bỗng nhiên chỉ vào phấn hồ ly rít lên: “Ngươi_____làm sao ngươi có thể đi tìm tên Vampire kia? Tên kia luôn luôn không bao giờ chịu thiệt thòi cả, tỷ mượn dùng năng lượng của hắn, vậy điều kiện là gì? Không phải là muốn tỷ gả cho hắn chứ?!”
Hoa Tích Nguyệt nhếch miệng lên: “Đệ nói bậy bạ gì vậy? Ta cùng tên kia xem như là bằng hữu đương nhiên sẽ không gả cho hắn. Hắn hiện tại đang bị một nữ tử nghèo túng mê hoặc, sẽ không cưới tỷ tỷ của đệ đâu.”
“Vậy, hắn giúp tỷ thì đòi thù lao gì? Đừng nói cho ta biết là hắn không đòi hỏi tỷ, tên kia là một kẻ nham hiểm, trong từ điển của hắn không có ba chữ ‘không đòi hỏi.”
Tiểu hồ ly không phải là kẻ dễ bị lừa gạt. Hai con mắt mở to, trợn trừng nhìn tỷ tỷ.
Hoa Tích Nguyệt cơ hồ muốn đem chính mình biến thành trái cầu, đem đuôi nhung to che hết cả khuôn mặt nhỏ nhắn lại, lắc lắc đầu nói: “Ta cùng hắn là bằng hữu, ha ha, không đòi hỏi một lần cũng đâu có gì là lạ.”
“Không đúng, không đúng…….Thập phần không đúng.” Tiểu hồ ly đi quanh Hoa Tích Nguyệt vài vòng bỗng nhiên nói: “Vậy tỷ khôi phục hình ngươi cho ta nhìn thử xem.”