Mẹ cũng không sai! Là mình thật sự quá bất hiếu rồi!
Nàng ôm lấy mẹ: "Mẹ, là Phù Nguyệt không tốt, là Phù Nguyệt bất hiếu. Phù Nguyệt nên cao hứng mình có thể trở về, mẹ cũng là vì muốn tốt cho Phù Nguyệt. Mất nhiều tâm huyết như vậy, hao tổn nhiều linh lực như vậy...... Con không nên ích kỷ như vậy, thực xin lỗi, thật sự thực xin lỗi......"
Hai mẹ con khóc òa lên.
Long Phù Hiên thở phào nhẹ nhõm: "Được rồi, được rồi, chuyện cũng đã đến nước này, thời gian cũng đã qua lâu. Phù Nguyệt, có một số chuyện trước kia nếu quên được em cũng nên quên đi. Anh giới thiệu cho em một việc rất vui. Anh có một người bạn, diện mạo tuấn tú đó không có gì bàn cãi, toàn bộ là một yêu nghiệt họa thủy, em thấy hắn cam đoan sẽ quên Phượng Thiên Vũ gì đó, hắc hắc, không biết có bao nhiêu cô gái quỳ gối dưới chân của anh ta......"
Long Phù Nguyệt một đầu hắc tuyến, nàng hiện tại nào có tâm tình gì đi gặp nam nhân khác? Anh trai xem nàng là cái gì? Háo sắc hay là ngu ngốc?
Long Phù Hiên lại nói hăng say, nhất thời xe không hãm phanh được, nắm lấy tay cô em gái: "Em gái à, tục ngữ nói, nếu muốn quên mất một đoạn luyến ái, phương pháp tốt nhất chính là bắt đầu một đoạn cảm tình mới. Như vậy đi, ngày mai anh dẫn em đi gặp người bạn của anh, tên kia gần đây rất thích đi xem mặt, đến Thiên Lôi động đến địa hỏa...... Ha ha ha ha"
Long Phù Nguyệt trên trán hắc tuyến là một cái lại một cái.
Một người diện mạo tuấn tú đến không thể bàn cãi lại dựa vào xem mắt để tìm đối tượng, là người kia quá kì lạ hay do lão ca ca của mình đang quá khoa trương? Anh trai của mình kết giao loại bằng hữu nào thế?!
"Không đi, muốn đi xem mắt tự anh đi xem mắt, có bản lĩnh mang một chị dâu trở về, không cần lo cho em rảnh rỗi." Long Phù Nguyệt lạnh lùng liếc anh trai một cái. Hoàn toàn không muốn để ý.
"Đi nha, đi nha, em gái, người bạn này của anh là một cực phẩm yêu nghiệt a, em thấy sẽ biết. Cam đoan khi em nhìn thấy anh ta ba hồn bảy vía của em cũng bay mất hết, có kéo cũng không thể kéo trở lại được. Dáng vẻ của em hiện tại vô cùng xinh đẹp, đúng là trời đất tạo nên một đôi......" Long Phù Hiên tiếp tục phát huy tinh thần bà tám, cực lực thuyết phục.
Trời ạ, nàng không nghĩ tới anh trai nàng thậm chí có tiềm chất làm bà mối. So với thiếm ba cô sáu còn lải nhải hơn!
..............................