Mục lục
Nghịch Ngợm Cổ Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng chuyện của Vương gia và Vương Phi không phải một nha hoàn nho nhỏ như nàng có thể hỏi đến.

Huống chi Long Phù Nguyệt đối đãi với nàng so với ban đầu khác nhau rất lớn. Không khác gì so với người xa lạ.

Có đôi khi nàng thậm chí còn cảm thấy trên người của Long Phù Nguyệt cảm thấy một tia địch ý......

Điều này làm cho nàng thực buồn bực, cũng rất khổ sở......

Long Phù Nguyệt thấy nàng ta lại có chút xuất thần, không khỏi thở dài.

Biết nàng ấy ở trước mặt Long Vương phi chắc chắn chịu không ít khổ sở, trong lòng nhói đau.

Giống như hình tượng của bản thân bị người khác dẫm nát hết vậy, trong lòng có cơn giận nói không nên lời

Nàng ở trên người trái sờ phải sờ, bỗng nhiên đụng đến mấy khối thô sáp gì đó.

Móc ra vừa thấy, đó chính là những viên kẹo sữa đường hình con thỏ.

Trong nội tâm nàng vui vẻ, vội vã giống như hiến vật quý đưa cho Điềm nhi: ", Điềm nhi, nếm thử cái này đi."

Điềm nhi sững sờ một chút, nàng cho tới bây giờ chưa thấy qua thứ này.

Giấy trên mặt bao lấy màu sắc rực rỡ, tròn vo, trên giấy còn có hình một chú thỏ thơ ngây chân thành. Rất là phấn khởi.

"Đây là cái gì?" Điềm nhi tò mò tiếp nhận một viên. Lăn qua lộn lại không nhịn được đánh giá.

"Kẹo sữa thỏ trắng! Ha ha nhìn xem, ăn thật ngon." Long Phù Nguyệt cười tủm tỉm.

Điềm nhi mở ra một viên, đặt vào miệng ——

Một hương sữa hòa tan trong miệng, đúng là cực phẩm bình sinh chưa từng hưởng qua.

"Thế nào? Ăn ngon chứ?" Long Phù Nguyệt đắc ý cười híp mắt lại.

"Vâng! Vâng! Ăn ngon, đa tạ cô nương......" Vừa thấy Long Phù Nguyệt lấy ánh mắt trừng nàng, nàng quýnh lên sửa miệng: "Hoa tỷ tỷ, đa tạ Hoa tỷ tỷ."

Long Phù Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, thật tốt, Điềm nhi của nàng lại đã trở lại.

Ăn xong viên kẹo sữa, quan hệ của Điềm nhi cùng Long Phù Nguyệt vô hình trung lại gần một tầng.

Điềm nhi nhanh tay nhanh chân hầu hạ Long Phù Nguyệt rửa mặt chải đầu.

Long Phù Nguyệt như nhớ tới cái gì: "Đúng rồi, Điềm nhi, không phải em phụng dưỡng Vương Phi đấy sao? Tại sao lại phái tới chỗ này của ta rồi?"

Điềm nhi cười nhẹ một tiếng nói: "Vương Phi có nha hoàn khác hầu hạ, nhờ vương gia không chê, để cho em làm người đứng đầu các nha hoàn, hôm nay là Vương gia để cho em tới hầu hạ tỷ tỷ. Tỷ tỷ, chúng ta nên nhanh chóng chuẩn bị đi, Vương gia đang thiết yến chờ tỷ đấy."

Thiết yến? Long Phù Nguyệt giật mình: "Trong vương phủ có thể có khách nhân khác?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK