Lại không ngờ Phương Thiên Vũ biết được kế hoạch của ông, hơn nữa còn dùng khổ nhục kế hóa giải tai nạn, trước mặt mọi người, ông ta cũng không thể lật lọng, cho nên tuy rằng ông rất không cam lòng, cũng chỉ có thể đứng nhìn nhi tử ôm Long Phù Nguyệt thương tích đầy mình nghênh ngang rời đi.
Mà sau đó nhi tử cũng vô cùng biết nghe lời, đẩy Long Phù Nguyệt vào lãnh cung, ông ta đương nhiên cũng phái tâm phúc đi giám thị nhưng lại không bắt được chút nhược điểm của Phượng Thiên Vũ.
Hơn nữa để đề phòng ông ta lại triệu Long Phù Nguyệt tiến cung, Phượng Thiên Vũ đứng trước mặt ông ta rõ ràng nói Long Phù Nguyệt bị roi đánh rất nặng, không thể tham gia yến hội. Trực tiếp chặt đứt ý niệm ở trong đầu ông ta.
Lão Hoàng đế cũng từng muốn âm thầm xử lý Long Phù Nguyệt, nhưng Phượng Thiên Vũ lại luôn ở bên cạnh nàng, cho dù nhi tử có việc rời đi cũng sẽ phái rất nhiều ám vệ bảo hộ nàng, cho nên lão hoàng đế hoàn toàn không có cơ hội ra tay.
Mấy ngày hôm trước, Phượng Thiên Vũ đột nhiên xin nghỉ vài ngày, sau đó không rõ tung tích.
Lão hoàng đế nhất kế bất thành liền sinh nhị kế ( kế này không được thì bày kế khác), lợi dụng cơ hội, ông ta liền cho Anh Lạc công chúa trực tiếp tiến vào Vân Vương phủ, ông ta cũng biết Phượng Thiên Vũ luôn luôn rất phóng túng, cho nên tin tưởng vào nhan sắc của Anh Lạc công chúa có thể chinh phục được trái tim của nhi tử, chỉ cần tình cảm đối với Long Phù Nguyệt trong lòng Phượng Thiên Vũ phai nhạt, ông ta có thể thẳng tay trừ bỏ tai họa này.
Ông ta tuyệt đối không cho phép có kẻ thù ở bên cạnh mình, như vậy ông ta sẽ ngủ không yên…….
Hiện tại Anh Lạc công chúa rốt cuộc cũng có thể đường hoàng ở lại Vân Vương phủ, đương nhiên nàng ta cũng thập phần hưng phấn, đi dạo khắp nơi. Đôi khi còn muốn tới Vòng Thúy điện xem một chút. Nhưng Long Phù Nguyệt lại luôn lấy lí do cơ thể không thoải mái, cơ bản không có cơ hội nhìn thấy nàng.
Nàng ta cũng nghĩ tới chuyện xông thẳng vào, nhưng thị vệ giữ cửa lại không dễ nói chuyện chút nào, vô luận là đe dọa hay dụ dỗ thì đám thị vệ kia cũng chỉ trả lời “Long thị thiếp không muốn tiếp khách, thỉnh công chúa trở về.”