Mục lục
Tái Sinh Duyên: Bạo Quân Ôn Nhu Của Ta
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người đến gần, đám người Cát Tường vội vàng chào thi lễ, Như Ý nhìn thoáng qua cánh tay Long Phi Ly đặt trên lưng Tuyền Cơ, lại nhẹ nhàng nhìn thẳng vào mắt Long Phi Ly.

Tuyền Cơ trong lòng căng thẳng, muốn nhìn xem Long Phi Ly, lại nhớ tới lời hắn nói với Như Ý trong Trữ Tú điện, nàng nên tin tưởng hắn, nàng cũng sẽ tin tưởng hắn.

Một ánh mắt cũng chiếu vào bố cáo, Tuyền Cơ nhìn lại, chính là Bạch Chiến Phong, hai người nhìn nhau cười. Tuyền Cơ cũng biết lúc này Bạch Chiến Phong thật sự là dở khóc dở cười.

“Chà, đúng là sắp xếp như thế này à!” Một giọng nói mang vẻ trêu chọc từ bên cạnh truyền đến, mặc dù mang vài phần hài hước, nhưng sự hưng phấn trong giọng nói lại không hề che giấu chút nào, Tuyền Cơ nhìn lại, khẽ rủa thầm rồi lập tức thu hồi ánh mắt lại.

Đó chính là Long Lập Dục, còn cả Thái Hậu.

Long Phi Ly hành lễ với Thái Hậu, ánh mắt Thái Hậu híp lại, mắt liếc dài tờ bố cáo, cười nói: “Nghe nói là chủ ý của Ngọc Trí phải không? Tiểu nha đầu này thật là quỷ linh tinh.”

Ngọc Trí mặc dù không biết Long Lập Dục từng mạo phạm với Tuyền Cơ, còn cả dã tâm của Long Chỉnh Văn, nhưng vừa rồi nghe thấy lời của Tuyền Cơ, lại nhìn thấy sắc mặt Long Phi Ly hơi hơi trầm xuống, nàng nghĩ cũng biết đã gây ra họa lớn, đang bất an không yên, lúc này nghe thấy Thái Hậu nói, bày ra khuôn mặt tươi cười với Thái Hậu rồi vội vàng cúi đầu, mắt hơi cụp xuống một chút, lại nhìn thấy lạnh lùng ánh mắt của Hạ Tang thì trong lòng run mạnh lên.

Long Lập Dục cười nói: “Niên phi nương nương, ngày mai xin chỉ giáo nhiều hơn nha.”

Tuyền Cơ cười cười, nói: “Lời vương gia nói, Tuyền Cơ không dám nhận, Tuyền Cơ không chỉ giáo ngài, ngài cũng đừng đến chỉ giáo Tuyền Cơ, ngày mai ngài săn thú của ngài, ta xem cảnh của ta, hết giờ thì lập tức chia tay.”

Long Lập Dục giật mình, lập tức nhíu mày nói: “Niên phi nương nương cũng thật biết nói đùa, lời này nghe thấy khiến người ta sung sướng.”

Nam nhân này da mặt thật đúng là dày mà! Tuyền Cơ oán thầm.

Lúc này, tay Long Phi Ly đặt trên lưng nàng lại khẽ nhấn một cái, hai người tâm ý tương thông, trong lòng nàng rùng mình, không đấu võ mồm cùng Long Lập Dục nữa, quyết định trực tiếp không thèm để ý đến hắn.

Ánh mắt Thái Hậu dừng trên mặt Tuyền Cơ một chút, cười nói: “Bố trí này rất xảo diệu, lúc này ai gia quả có thể mở rộng tầm mắt, Hoàng Thượng lần này cũng dự thi, võ nghệ và kỹ thuật cưỡi ngựa của Hoàng Thượng rất cao, ngài đừng có tiết kiệm phần thưởng ngài định ban thưởng nhé.”

Mọi người vừa nghe thấy thì đều cười to.

Bãi triều, Úc thừa tướng cũng đi theo Long Phi Ly đến, lúc này đang đứng sau lưng Long Phi Ly, cười nói: “Lời Thái Hậu rất có lý, theo lão thần thấy, lần này các nhóm của Hoàng Thượng cùng Nạp Minh vương tử, Tam gia cùng Thất gia, Ôn tướng quân, Bạch tướng quân cùng Hạ tổng quản, Từ tổng quản và Đoạn thống lĩnh, nhóm nào cũng đều rất mạnh, vị trí đứng đầu này, xem ra chỉ có lão thần cùng Niên đại nhân phải chịu thua thôi.”

“Đúng là! Kỹ thuật của chúng ta kém cỏi, cũng không có lời nào để nói, nhưng thật ra ——” Niên thừa tướng cười tiếp lời, trên mặt lại hơi lộ ra vẻ lo âu nhìn về phía Long Phi Ly, “Hoàng Thượng, vi thần vừa mới nghe thấy ở trên triều người căn dặn Đoạn thống lĩnh cho tất cả cấm quân hộ giá nên có chút lo lắng.”

Long Phi Ly vẫn trầm mặc khẽ nhíu mày, “Lời này là có ý gì?”

Niên thừa tướng khom người nói: “Hoàng Thượng, binh lực hộ giá như vậy có phải là quá mỏng hay không? Dù sao, lần này Hoàng Thượng, Thái Hậu còn cả mấy vị nương nương, Vương gia —— ”

“Niên đại nhân lo lắng quá rồi.” Long Phi Ly khoát tay, mọi người chỉ thấy trong ánh mắt của hắn mơ hồ ẩn chứa một chút không kiên nhẫn, “Trẫm biết đại nhân có lòng trung thành, có điều binh lực như vậy đã đủ rồi, Tây Sơn chẳng qua vẫn giáp với kinh thành, trong khu vực săn bắn vốn có một lượng binh sĩ nhất định đóng quân, lần này thi đấu cho vui, dẫn theo nhiều người ngược lại càng thêm phiền phức.”

Niên thừa tướng khẽ thở dài một hơi, Úc thừa tướng vuốt cằm, nói: “Hoàng Thượng, lời Niên thừa tướng cũng rất có lý, chỉ có cấm quân hộ giá, Hoàng Thượng nên suy nghĩ kỹ lại.”

“Ừh.” Long Phi Ly thản nhiên trả lời một chữ.

Niên thừa tướng cụp mắt xuống, đột nhiên trở nên lạnh lùng.

Long Phi Ly cười nói: “Thấy mẫu hậu cùng chư khanh nói chuyện rất cao hứng phấn chấn, lần này trẫm đích thân nghĩ ra rồi để Ngọc Trí viết bố cáo thay, trẫm còn chưa cẩn thận xem lại nữa.”

Bố cáo này không phải do Ngọc Trí nghĩ ra sao? Sao lại là do Long Phi Ly nghĩ ra rồi để Ngọc Trí viết thay? Hơn nữa vừa rồi rõ ràng hắn đã liếc mắt xem bố cáo kia mà. Tuyền Cơ đang cảm kỳ quái, đã thấy Long Phi Ly ngưng mắt nhìn, hơi giật mình, bật cười nói: “Ngọc Trí, nha đầu liều lĩnh nhà ngươi thật là đáng đánh đòn, sao lại đem thủ dụ cũ ra dán nữa, không phải đã nghĩ ra thủ dụ mới rồi sao?”

“Mới?” Ngọc Trí nghe vậy thì lắp bắp kinh hãi, vừa đụng phải ánh mắt của Long Phi Ly thì giật mình một cái, tỉnh ngộ, “Ôi” một tiếng thốt lên, mọi người lắp bắp kinh hãi, nhìn lẫn nhau, Thái Hậu nhíu mày nói: “Hoàng Thượng, sao lại thế này?”

Ngọc Trí vỗ vỗ đầu, ảo não nói: “Mẫu hậu, người xem đầu óc Ngọc Trí thật ngốc, bệnh hay quên ghê gớm thật, vì quy tắc thi đấu và phân nhóm trên thủ dụ cũ có vài chỗ không ổn nên sau đó Cửu ca đã nghĩ ra thủ dụ mới, ta lại nhầm lẫn, đem thủ dụ cũ này ra dán lên đây.”

“Ồh, là như vậy sao? Thủ dụ còn có mới cũ nữa sao?” Long Lập Dục nhìn ra chút manh mối, lạnh lùng nói.

“Tam ca,” Long Tử Cẩm đứng sau lưng Long Phi Ly mỉm cười, nói: “Thủ dụ mới này thần đệ tận mắt thấy Cửu ca nghĩ ra, còn có thể không có sao?”

Hạ Tang cười, đi đến trước mặt Long Phi Ly, cung kính nói: “Hoàng Thượng, nô tài lập tức theo công chúa đi lấy thủ dụ mới lại đây, phải mau chóng dán lại một lần nữa, kẻo làm mất hứng thú của Hoàng Thượng, Thái Hậu nương nương cùng chư vị đại nhân.”

“Ừh.” Long Phi Ly khóe miệng khẽ nhếch, “Đi đi, đi mau về mau.”

Nói một hồi Tuyền Cơ cũng hiểu ra là làm gì có thủ dụ mới cũ gì chứ, nhưng cho dù mọi người có hiểu cũng biết nhất định Long Phi Ly cũng không hài lòng sắp xếp trên bố cáo này, sao dám không cho hoàng đế bậc thang đi xuống? Ngay cả Thái Hậu cũng không phản bác lời hắn được, lời này quả thật nói rất hợp lý!

Trong lòng nàng mừng thầm, nhìn qua nam nhân bên cạnh, bỗng thình lình nghe một giọng nói vang lên: “Hoàng đế, đợi đã.”

Giọng nói này nàng chưa từng nghe qua, là ai vậy… Tuyền Cơ ngẩn ra, đã thấy nét mặt Long Phi Ly đã đột nhiên biến sắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK