Bàng Đại Hải nói, rất nhanh sẽ có người tới phân phát một ít gì đó cho đám người Lục Diệp, để bọn họ đưa ra lựa chọn. Gã vốn là tu sĩ Chính Khí môn nên chắc chắn sẽ biết rõ những điều lệ bên trong.
Quả nhiên, không bao lâu sau khi gã rời đi, tất cả những người thông qua kiểm tra đo lường và có được ngọc bài đều bị triệu tập đến cùng một chỗ.
Có hơn nghìn nô dịch được giải cứu trước đó, nhưng giờ phút này chỉ còn hơn một trăm người đứng ở nơi đây, tỉ lệ thấp chưa đến 10%.
Đám người đứng yên tĩnh ở nơi đó, rất nhanh đã có tu sĩ đi tới phân phát một trang giấy cho mỗi người. Lục Diệp nhận lấy, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy trên trang giấy kia viết danh tự của mười tông môn, lần lượt từ trên xuống dưới.
Trong đó Chính Khí môn đứng đầu, xếp ở vị trí thứ hai chính là Thanh Ngọc môn, còn có một số tông môn khác mà Lục Diệp chưa từng nghe qua. Thế nhưng hắn đã nhìn thấy Phần Nguyệt sơn và Bách Hoa cốc từng được Bàng Đại Hải đề cập qua trước đó ở bên trong danh sách này.
Những tông môn này hẳn là các thế lực đã tiến đánh Tà Nguyệt cốc ngày hôm nay.
Phía sau tên của những tông môn ấy đều được ghi rõ phẩm cấp của bọn họ.
Trong đó không còn nghi ngờ gì nữa, Chính Khí môn và Thanh Ngọc môn đều là nhất phẩm. Khoảng cách phẩm cấp giữa những tông môn còn lại có chút lớn, về cơ bản đều từ tứ đến thất phẩm. (bốn đến bảy)
Mà ở phía sau phẩm cấp còn có một hàng chữ, ghi rõ những phái hệ bên trong tông môn này, giống hệt như tin tức mà Bàng Đại Hải từng đề cập trước đó.
Giờ phút này, bỗng nhiên Lục Diệp lại có chút cảm kích Bàng Đại Hải, nếu không có gã, chắc lúc này hắn sẽ không hiểu được nội dung bên trên tờ giấy này đâu.
Ngay thời điểm hắn đang chăm chú điều tra, trong đám người phía trước có một tu sĩ mở miệng nói: "Các ngươi muốn bái nhập vào tông môn nhà ai thì tiến lên đây cầm bút vẽ một cái vòng tròn bên trên danh tự của tông môn ấy. Nhiều nhất chỉ có thể lựa chọn ba nhà, thế nhưng tới cuối cùng có thể bái nhập vào tông môn nào, phải nhìn vào vận khí của các ngươi và do quản sự các tông môn quyết định. Nói không chừng, người có vận khí tốt có thể bái nhập vào hai đại tông môn nhất phẩm."
Sau khi gã nói xong, giữa sân chợt an tĩnh một lát, rất nhanh đã có người lên tiếng hỏi: "Ý của tiền bối là ngoài việc chúng ta lựa chọn tông môn, tông môn cũng đang lựa chọn chúng ta?"
"Chính là ý này!" Tu sĩ kia nhẹ nhàng đáp lại: "Cho nên đừng nghĩ đến chuyện có thể một bước lên trời, nếu tư chất thiên phú không đủ thì coi như lựa chọn tông môn nhất phẩm cũng vô dụng."
Lại có người hỏi: "Nếu như ba tông môn mà tiểu đệ lựa chọn đều không lựa chọn đệ thì làm sao bây giờ?"
"Vậy ngươi vô duyên với chuyện tu hành, sau đó chúng ta sẽ sắp xếp ngươi ở cùng một chỗ với những người không có tư chất tu hành kia!"
Lời này vừa nói ra, đã khiến rất nhiều người trong lòng còn ôm may mắn chợt tỉnh táo lại.
Vừa rồi, rất nhiều người đều ôm tâm tư, bằng mọi cách cũng phải gia nhập vào hai đại tông môn nhất phẩm, nhưng nếu thật sự làm như vậy, chắc chắn sẽ không có kết quả gì tốt, bởi vì bất kể Chính Khí môn hay Thanh Ngọc môn, đều có yêu cầu thu nhận đệ tử không quá thấp, một khi bị hai đại tông môn này đào thải, cũng chỉ còn lại một cơ hội cuối cùng, lỡ như một cơ hội cuối cùng cũng không thể nắm chặt, vậy coi như bọn họ đã bỏ lỡ cơ duyên lần này.
Đối với nhóm người Lục Diệp, có thể bái nhập tông môn tu hành tuyệt đối là đường ra tốt nhất, không người nào muốn bỏ lỡ.
Chuyện này khiến vẻ mặt của mọi người đều trở nên thận trọng.
Nhưng Lục Diệp thì không, hắn cầm tờ giấy kia trên tay, nghe được lời nói của tu sĩ kia, sắc mặt đã trở nên quái dị vô cùng.
Sao chuyện này giống như kê khai nguyện vọng vào đại học vậy ta?
Thời điểm kiểm tra đo lường thiên phú, vị tam sư huynh Thanh Ngọc môn kia có giới thiệu vắn tắt về chiêu sinh cho hắn nghe.
Có thể tóm gọn lại như thế này: tạm thời coi quá trình kiểm tra đo lường xong lấy được ngọc bài chính là thành tích cuộc thi, thì sau đó, mỗi tông môn lại tựa như một trường đại học, phái hệ chính là chuyên nghiệp, bây giờ mọi người đang đi đến bước kê khai nguyện vọng.
Còn có nguyện vọng 1 nguyện vọng 2 nguyện vọng 3. . .
Nghĩ đến đây, Lục Diệp lại nhìn về phía các đại tông môn trên tờ giấy nọ. Không thể phủ định được một điều rằng, hai vị trí xếp ở đầu tiên là trường đại học danh môn đỉnh cấp, đám tông môn tứ, ngũ phẩm bên dưới được coi như đại học bình thường? Còn đám tông môn lục, thất phẩm cuối cùng chính là đại học hạng hai, hạng ba?
Lục Diệp dời ánh mắt xuống đến cuối cùng, lập tức lộ ra vẻ giật mình.