Chuyện lần này đã dạy cho Lục Diệp một bài học, hiện giờ toàn bộ linh đan mà hắn dùng để tu hành đều phải dựa vào bán Nguyên Từ Quáng, mà con đường mua bán này lại chỉ có một nhà Thiên Cơ Thương Minh. Và hắn vừa tới đó ba lần đã bị Liễu Như Nhân theo dõi.
Ai biết bên trong thương minh kia còn có người thứ hai như nàng hay không?
Vì vậy, hắn tuyệt đối không thể ở lại chỗ này nữa.
Lại nói, khi tu tới cảnh giới Linh Khê nhất tầng để cho hắn có tư cách sinh tồn ở Linh Khê chiến trường, vậy nhị tầng cảnh trước mắt lại cho hắn có vốn liếng hành tẩu.
Hắn không quan tâm Y Y và hổ lớn sẽ quyết định như thế nào, Linh Khê chiến trường quá lớn, sau này chưa chắc đã có cơ hội gặp lại nhau, nhưng xuất phát từ đạo nghĩa, hắn vẫn có lòng tốt nhắc nhở bọn họ một câu.
Sau khi Y Y đi, Lục Diệp kiểm kê vật tư trong tay mình.
Chín mươi ba viên Uẩn Linh đan, tám mươi mốt viên trong đó là mua từ Thiên Cơ Thương Minh, mười hai viên thu được sau khi chia tang vật với Y Y.
Bốn khối linh thạch, cũng được chia từ tang vật, còn linh thạch của hắn đều đã dùng để mua thức ăn.
Bảy viên Liệu Thương đan, ban đầu hắn chỉ còn lại bốn viên nhưng cộng thêm ba viên lục soát được từ trong túi trữ vật của nam tử trắng nõn kia. Trong túi trữ vật của của Liễu Như Nhân không có loại Liệu Thương đan này, đoán chừng nàng cũng không nghĩ tới sẽ có lúc mình cần phải dùng đến nó.
Các loại linh phù dưới ba mươi tấm.
Hai mươi sáu khối Nguyên Từ Quáng lớn nhỏ.
Một thanh trường đao linh khí cấp thấp nhất.
Một bộ Kim Thiền Tiêu Dao quyết.
Số linh đan hiện tại đã đủ cho hắn tu hành đến cảnh giới Linh Khê tam tầng, một khi đến cảnh giới này, chắc chắn thực lực của hắn sẽ lại tăng trưởng, không dám nói có thể hoành hành tại vòng ngoài chiến trường, nhưng ít nhất cũng có thêm một chút năng lực tự bảo vệ mình.
Hắn thoáng cảm thấy mình đã quên chuyện gì, sau khi cẩn thận suy nghĩ hồi lâu, lúc này mới nhớ ra.
Hắn lập tức thúc giục linh khí rót vào mu bàn tay phải, sóng linh lực dập dờn, hóa thành một cái linh văn màu lam, linh văn này nhúc nhích biến hóa, mấy hàng chữ lớn xuất hiện trong tầm mắt Lục Diệp.
【 Tên: Lục Diệp. 】
【 Thân phận: Đệ tử Bích Huyết tông. 】
【 Tu vi: Hai mươi mốt khiếu. 】
【 Vị trí: Linh Khê chiến trường. 】
【 Công huân: Tám. 】
So sánh với lần đầu tiên hắn nhìn thấy ấn ký chiến trường, thân phận, vị trí và tên tuổi không có gì thay đổi, nhưng tu vi lại từ mở ba khiếu biến thành hai mươi mốt khiếu, đây là kết quả của hơn hai tháng nỗ lực vừa qua, cho nên hắn cũng không cảm thấy quá ngoài ý muốn.
Điều khiến hắn quan tâm chính là điểm công huân kia!
Lần đầu tiên hắn nhìn thấy cái này, đã cảm thấy rất kỳ quái, rốt cuộc công huân này là cái gì và làm sao để đạt được.
Cho đến giờ phút này hắn mới thoáng có chút hiểu ra.
Có lẽ phải giết người mới có thể đạt được điểm công huân.
Hắn nhớ rõ lúc nam tử trắng nõn kia chết, có một chút hào quang màu đỏ bay ra từ mu bàn tay gã, bay vào trong mu bàn tay của hắn.
Mà lúc Liễu Như Nhân chết, thứ bay ra lại là hào quang màu vàng.
Hào quang màu sắc khác nhau đại diện cho phe phái khác nhau?
Nói như vậy, có lẽ tu sĩ trắng nõn bị hắn giết chết kia thuộc về Vạn Ma lĩnh, mà Thiên Cơ Thương Minh lại được coi là phe cánh trung lập? Vì vậy bọn họ làm ăn với cả hai bên.
Nhưng rút cuộc công huân này có ích lợi gì? Tạm thời Lục Diệp cũng không rõ lắm, chỉ có thể chờ sau này chậm rãi thăm dò mà thôi.
Nếu đã quyết định rời khỏi nơi này, thì bản đồ đúng là thứ không thể thiếu.
Cho nên trước đó, mặc kệ Lục Diệp có nguyện ý hay không thì hắn vẫn phải đến Thanh Vân phường thị một chuyến.
Sáng sớm hôm sau, bóng dáng Lục Diệp xuất hiện trong Thiên Cơ Thương Minh.
Theo lời Liễu Như Nhân nói trước khi chết, trong lúc vô tình nàng nhìn thấy hắn tới Thương Minh giao dịch lần thứ hai, vừa lúc người tên Lưu Tuyền kia quen biết nàng, và từ miệng Lưu Tuyền, nàng đã thăm dò được nội dung giao dịch thông qua vài lời bóng gió.
Khi đó Liễu Như Nhân đã suy đoán trong tay Lục Diệp có nắm giữ một mỏ khoáng phong phú. Tiền tài động nhân tâm, cuối cùng nàng đã không thể kiềm chế tham lam trong lòng, liên lạc với nam tử trắng nõn kia, bảo gã chuẩn bị chờ thời.
Từ sau hôm đó, ngày nào Liễu Như Nhân cũng chú ý.
Cho đến lần thứ ba Lục Diệp đi tới Thương Minh, lại làm một khoản mua bán lớn hơn, lúc này nàng cũng hạ quyết tâm, đưa tin cho nam tử trắng nõn, dứt khoát đuổi giết.
Đồng thời nàng cũng sợ nam tử trắng nõn kia độc chiếm chỗ tốt, cho nên sau khi Lục Diệp đi không bao lâu, đã xin nghỉ phép, một đường truy tung theo, ai ngờ vừa vặn lại nhìn thấy một màn nam tử trắng nõn bị Lục Diệp chính tay đâm chết, cuối cùng bản thân nàng cũng mất mạng.
Trạng thái trước khi chết của nàng cho thấy nàng không hề nói dối, cho nên hẳn là trong thời gian ngắn, không ai biết được chuyện sinh tử của nàng.
Cũng coi như tạm thời hắn sẽ được an toàn. Đây cũng là nguyên nhân Lục Diệp vội vàng chạy tới phường thị.