• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Công pháp Hoàng cấp chỉ có thể tu hành đến cảnh giới Linh Khê tam tầng, cho nên phẩm cấp của nó là thấp nhất, nếu như tu hành công pháp Huyền cấp, có thể tu đến Linh Khê lục tầng, về phần Địa cấp có thể đến Linh Khê cửu tầng, nếu tu hành công pháp Thiên cấp. . ."

"Là thập nhị tầng?" Lục Diệp lộ vẻ mặt kinh ngạc, hắn chưa từng nghe có cảnh giới Linh Khê thập nhị tầng.

Đường lão mỉm cười lắc đầu: "Vẫn là cửu tầng."

Lục Diệp cảm thấy khó hiểu hỏi: "Vì sao lại thế?"

Đường lão giải thích: "Bởi vì tu hành công pháp khác nhau, thì số lượng linh khiếu đối ứng với cảnh giới cũng khác nhau. Bản Kim Thiền Tiêu Dao quyết này chỉ cần mở ra chín khiếu đã có thể đạt đến cảnh giới Linh Khê nhất tầng, nhưng nếu tu hành công pháp Thiên cấp thì cần phải mở ra mười tám khiếu mới có thể đạt tới cảnh giới đó. Tu sĩ tu hành công pháp Địa cấp mở ra 180 khiếu chính là Linh Khê cửu tầng trong khi tu sĩ tu hành công pháp Thiên cấp mở ra 180 khiếu, chỉ là Linh Khê lục tầng thôi."

Lục Diệp gần như đã hiểu rồi: "Ý của người là, nếu tu hành công pháp có phẩm cấp càng cao, muốn đạt tới cảnh giới tương đồng cần mở ra số lượng linh khiếu càng nhiều?"

"Không sai."

"Nói như vậy, không thể lấy chênh lệch tu vi giữa tu sĩ làm căn cứ để bình phán thực lực mạnh yếu giữa bọn họ?"

Có thể hiểu như sau, một tu sĩ Linh Khê cửu tầng tu hành công pháp Địa cấp, chỉ mở ra 180 khiếu, tất nhiên không phải là đối thủ của một tu sĩ Linh Khê thất tầng tu hành công pháp Thiên cấp, bởi vì người ta đã mở ra nhiều hơn 180 khiếu rồi.

Lục Diệp lập tức hiểu được ý tứ trong câu nói lúc trước của Đường lão.

Nếu nói như vậy… tuy tu sĩ tu hành công pháp với cấp bậc khác biệt, có cùng cảnh giới nhưng thực lực thường sẽ có chênh lệch rất lớn, thậm chí cả tiền đồ sau này cũng chịu ảnh hưởng.

"Chưởng giáo, nếu công pháp Thiên cấp tốt như vậy, vì sao không phải ai cũng có thể tu hành công pháp loại đó? Nói cách khác, ý nghĩa tồn tại của công pháp Địa, Huyền, Hoàng cấp là gì? Chẳng lẽ rất khó chiếm được công pháp Thiên cấp?"

Đường lão lại cười nói: "Mặc dù công pháp Thiên cấp không dễ kiếm, nhưng chỉ cần có đủ nghị lực, ngay cả tán tu cũng có cơ hội lấy được. Sở dĩ không xuất hiện tình huống người người đều tu hành công pháp Thiên cấp, đó là bởi vì mỗi tu sĩ đều có cực hạn của bản thân, có cực hạn mở ra linh khiếu!"

"Cực hạn mở ra linh khiếu?"

"Lúc mới bắt đầu tu hành thì khai khiếu sẽ gian nan, nhưng theo số lượng linh khiếu của bản thân gia tăng khiến cho tu vi tăng lên, chuyện khai khiếu sẽ trở nên tương đối dễ dàng, cuối cùng sẽ đạt tới một điểm cực hạn. Một khi đạt đến cực hạn này, nếu tu sĩ muốn mở ra càng nhiều linh khiếu hơn sẽ rất khó, dù có công pháp tốt bày ra trước mắt cũng chẳng có tác dụng gì? Lấy ví dụ, nếu cực hạn của bản thân một tu sĩ là 180 khiếu, thì đi tu hành công pháp Thiên cấp cũng không có chút ý nghĩa nào, cho nên chuyện tu hành đều là lượng sức mình mà đi."

"Thì ra là thế." Lục Diệp đã hiểu.

"Kỳ thực, khi mới bắt đầu tu hành nên chọn công pháp Hoàng cấp sẽ tốt hơn một chút."

"Bởi vì nó đơn giản?"

"Không sai, người tu luyện công pháp Hoàng cấp chỉ cần mở ra chín khiếu đã có thể đạt tới cảnh giới Linh Khê nhất tầng, nhưng nếu tu hành công pháp Thiên cấp, lại cần phải mở ra mười tám khiếu mới được. Lại nói, nếu sớm để linh lực xuyên qua Linh khiếu, thành tựu Linh Khê cảnh, cũng có thể đẩy nhanh hiệu suất tu hành một chút. Cho nên trong Tu Hành giới, dù là những tán tu không nơi nương tựa, hoặc là những môn đồ xuất thân danh môn đại phái, thì gần như lúc bắt đầu tu hành đều lấy công pháp Hoàng cấp để nhập môn, chờ đến khi bọn họ tu hành viên mãn công pháp này, lại chuyển tu những công pháp khác, cũng không có gì khác biệt.”

Kỳ thật Đường lão vẫn chưa nói hết toàn bộ nội dung trong chuyện chuyển đổi công pháp tu hành này.

Trên thực tế, ở thởi điểm mới tu hành, chỉ có những tán tu không có quá nhiều căn cơ hoặc là đệ tử tiểu gia tộc không lớn kia, mới có thể dùng công pháp Hoàng cấp để nhập môn.

Dù chuyển tu công pháp cũng không có tai hoạ ngầm quá lớn, nhưng tóm lại vẫn có chút phiền phức, cho nên người hơi có chút bối cảnh đều sẽ lựa chọn Huyền cấp hoặc là Địa cấp, bởi vì bất kể là Hoàng, Huyền hay Địa cấp đều đạt tới Linh Khê nhất tầng khi mở ra được chín khiếu, không có gì khác nhau.

Chỉ khi tu sĩ đã mở Linh khiếu của bản thân đến cực hạn, dưới tình huống cần thiết mới có thể chuyển tu công pháp Thiên cấp, nếu như không có năng lực kia thì cũng chỉ có thể nếm thử đột phá.

Nhưng lão nhân gia đã cân nhắc đến thiên phú một lá của hắn, chỉ sợ cả đời này cũng không thể mở ra quá nhiều linh khiếu, coi như một bản công pháp Hoàng cấp đã đủ cho hắn sử dụng rồi.

Đương nhiên Đường lão sẽ không bao giờ nói ra loại chuyện này, càng không vì vậy mà khinh thường Lục Diệp, thân là chưởng giáo một tông, lão vẫn dốc lòng dạy bảo cho một đệ tử ký danh như Lục Diệp, chứ không hề có chút không kiên nhẫn nào.

"Về phần trước đó ngươi lo lắng quyển công pháp này là tà công . . ." Mí mắt Đường lão vừa nhấc, nghiêm nghị nhìn Lục Diệp: "Ngươi phải nhớ kỹ, pháp không phân chính tà, chỉ người phân thiện ác. Mặc kệ là công pháp gì, cũng chỉ có tác dụng cho tu hành, thứ thực sự quyết định thiện ác chính là tâm tính của con người. Bên trong Hạo Thiên minh cũng không thiếu hạng người tâm tính tà ác, và ngược lại bên trong Vạn Ma lĩnh cũng có nhiều tu sĩ phẩm đức cao thượng."

"Đệ tử xin ghi nhớ." Lục Diệp cung kính nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK