Trừ phi Lục Diệp bỏ mình, hoặc xuất hiện tình huống linh lực hao hết và linh khiếu vỡ vụn, từ nay về sau linh lực toàn thân hắn sẽ liên tục chảy xuôi không ngừng.
Lục Diệp từ từ mở mắt, nâng một tay lên, thoáng thúc giục linh lực, nơi lòng bàn tay lập tức dâng lên hào quang nhàn nhạt. Đó là quang mang linh lực, thế nhưng hiện giờ linh lực này lại mang đến cho hắn một loại cảm giác khác biệt rất lớn so với trước kia.
Mặc dù số lượng linh lực dự trữ toàn thân hắn không hề tăng trưởng, nhưng linh lực hiện giờ càng có lực phá hoại hơn.
Lục Diệp có thể cảm giác được rất rõ ràng điểm này, thực lực của hắn đã tăng cường không chỉ hơn gấp đôi so với trước đó, nếu như thời khắc này, lại cho hắn đi tranh đấu với con hổ lớn kia, Lục Diệp tự tin có thể không mượn Linh phù cũng bắt được nó lại.
Sau khi hắn trầm tư một chút đã hiểu được toàn bộ chuyện này.
Trước kia mặc dù hắn mở ra rất nhiều linh khiếu, nhưng mỗi lần hắn chỉ có thể thúc giục linh lực bên trong một cái linh khiếu nào đó mà thôi, nếu linh lực trong linh khiếu này hao hết, hắn lại phải thúc giục một linh khiếu khác, chứ không thể đồng thời thúc giục hai cái hoặc là nhiều hơn nữa.
Nhưng trước mắt chín khiếu đã liên kết, linh lực vận hành theo tiểu chu thiên, nếu hắn thúc giục linh lực, không chỉ đơn giản là linh lực của một nữa linh khiếu, mà hắn có thể thúc giục linh lực của cả chín khiếu.
Đương nhiên lực phá hoại không đến mức lớn gấp chín lần, nhưng vẫn có thể chênh lệch gấp đôi.
Về phần khiếu thứ mười kia, mặc dù nó đã mở ra, nhưng đó là phạm trù của cảnh giới Linh Khê nhị tầng, tạm thời không thành hệ thống cùng chín khiếu của cảnh giới nhất tầng, không thể nào mang đến cho Lục Diệp tăng lên quá lớn, nhiều nhất chỉ khiến tổng lượng linh lực dự trữ của hắn nhiều thêm một ít.
Suy cho cùng, tu hành Linh Khê cảnh chính là một quá trình từ lượng biến đến chất biến, khi mở ra đủ nhiều linh khiếu, lại để cho linh lực xuyên qua những linh khiếu kia vận hành tiểu chu thiên, thực lực sẽ nhận được một lần nhảy vọt!
Trước đó, hiệu quả lớn nhất khi khai khiếu chính là tăng lên linh lực dự trữ của bản thân chứ không trực tiếp gia tăng thực lực.
Đây vốn là điểm thông thường trong tu hành, ngay khi tu sĩ vừa bắt đầu tu hành đều có sư trưởng dạy bảo, nhưng Lục Diệp lưu lạc tại Linh Khê chiến trường này, không nơi nương tựa, lấy đâu ra người đến dạy bảo hắn những thứ này.
Hắn chỉ có thể dựa vào bản thân tìm tòi cảm ngộ.
Sau khi đạt tới Linh Khê cảnh, Lục Diệp phát hiện một chuyện rất thú vị, đó chính là hắn đã trở nên nhạy cảm khi nhận biết linh khí chung quanh.
Linh khí trong Linh Khê chiến trường vốn nồng đậm hơn rất nhiều so với ngoại giới, ở ngoại giới dù Lục Diệp bước vào trạng thái tu hành, cũng không phát hiện được linh khí tồn tại, nhưng ở chỗ này chỉ cần Lục Diệp có thể tĩnh tâm, về cơ bản, hắn đều có thể cảm giác được linh khí ở bốn phía.
Trước mắt chín khiếu thành suối, Lục Diệp lại phát hiện dù hắn không cố hết sức đi cảm giác, chỉ cần thoáng tập trung lực chú ý một chút, cũng có thể cảm nhận được rõ ràng linh khí bốn phía trong thiên địa.
Đây tuyệt đối là tiến bộ cực lớn.
Chẳng lẽ hắn đã có thể phun ra nuốt vào linh khí tu hành rồi? Lục Diệp nghĩ như vậy, trong lòng kích động lên, nếu đúng là như thế, thì từ nay về sau con đường tu hành của hắn nhất định sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Lúc này hắn nếm thử một phen.
Sau nửa canh giờ, sắc mặt Lục Diệp đen lại, bỏ dở lần tu hành này.
Tình huống vẫn giống như trước kia, cũng không biết thân thể của hắn đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết linh khí trong thiên địa rất khó bị dẫn dắt vào cơ thể. Căn cứ theo loại tốc độ tu hành này, hắn muốn tu hành khiếu thứ mười đến trạng thái tràn đầy, kiểu gì cũng mất nửa năm một năm.
Xem ra kiểm tra thiên phú trước đó, hắn nhận được kết quả một lá cũng có nguyên nhân.
Thế nhưng đến lúc này, Lục Diệp cũng thoáng có chút minh ngộ, phương thức tu hành phun ra nuốt vào linh khí của tu sĩ, cũng không phải là chỉ dùng miệng phun ra nuốt vào, mà dùng cả thân thể phun ra nuốt vào, tại trong loại trạng thái tu hành này, mấy vạn lỗ chân lông trên dưới toàn thân tu sĩ đều đang tiến hành một loại hô hấp kỳ diệu, dẫn nạp linh khí trong thiên địa nhập thể, hóa thành linh lực của tu sĩ!
Nhưng hắn thực sự không dùng được loại phương pháp tu hành này.
Lục Diệp đứng dậy, hắn cảm thấy đây là thời điểm mình nên đi ra ngoài nhìn một chút.
Hơn một tháng trước, hắn bị chưởng giáo đưa vào Linh Khê chiến trường, cũng may vận khí tốt, lưu lạc đến bên trong phiến tùng lâm này, thời gian dài như vậy cũng không gặp được địch nhân quá mạnh mẽ. Không những thế, Y Y và hổ lớn đến đây tìm phiền toái còn bị hắn hung hăng gõ một cái.
Nhưng đời người không thể mãi mãi có vận khí tốt như vậy.