Dù nằm mơ, bóng đen kia cũng không ngờ rằng Dương Ân sẽ chuẩn bị được chiêu thức lợi hại trong thời gian ngắn như vậy, mà uy lực của chiêu này khiến cho gã ta có cảm giác uy hiếp rất lớn, khoảng cách của hai người quá gần, dù gã ta có là bậc vương giả cũng không có thời gian trốn thoát, chỉ có thể ăn trọn chiêu này.
Bùm!
Sức mạnh của Hỏa Sơn Chỉ thật sự rất đáng sợ, hơn nữa còn bao gồm cả sức mạnh tâm hỏa của Dương Ân, khiến cho vị trí của bóng đen biến thành một đống đất ánh lửa xanh, hoàn toàn chôn vùi bóng đen kia.
Dương Ân nhìn thấy uy lực của chiêu này còn phải giật mình.
Như thế này đâu có giống chỉ mang, rõ ràng giống như rồng lửa bạo phát bắn ra, uy lực kinh người thật sự không thể tả nổi.
Khi những sức mạnh này từ từ tiêu tan, bóng đen bị đánh bay ra xa mấy trượng, ít nhất một nửa cơ thể của gã ta đã bị tổn thương bởi uy lực của chiêu này, những vết máu loang lổ kia có thể chứng minh cho tất cả.
Thế nhưng, dù thế nào bóng đen kia cũng là vương giả, gã ta không dễ dàng chết như vậy, Dương Ân còn chưa kịp lại gần, đã hét lên: “Ta sẽ giết ngươi!”
Chiêu này đã khiến gã ta trọng thương, nhưng gã ta cảm thấy mình vẫn còn đủ sức để giết Dương Ân.
Khi gã ta vừa định xông tới lần nữa, Dương Ân đã giơ ngón tay lên: “Ta sẽ cho ngươi nếm thử sự lợi hại của Hỏa Sơn Chỉ!”
Bóng đen giống như chim sợ cành cong, sợ tới mức nhanh chóng bay lên không trung, vì gã ta sợ Dương Ân thật sự sẽ ra một sát chiêu khác.
“Ha ha, dọa ngươi thôi, vương giả cái gì chứ, đúng thật là nhát như thỏ đế!”, Dương Ân cười nói vô cùng thoải mái.
Ngày xưa, hắn cũng có thể cười nhạo vương giả.
Vốn dĩ ở cảnh giới chiến sĩ, hắn cũng có thể khiêu chiến với chiến sĩ cấp tướng đỉnh cấp, bây giờ trong chớp mắt đã tăng lên thành nhân tướng cao cấp, hắn có sự tự tin để chiến đấu với những vương giả thông thường.
“Ngươi dám trêu đùa với ta, ta sẽ khiến ngươi chết không có chỗ chôn!”.
Bóng đen cực kỳ tức giận, gã ta dùng bàn tay không bị thương vút lên trời đánh một quyền về phía Dương Ân.
Uy lực của một quyền này cũng giống như thiên thạch lao thẳng tới vị trí của Dương Ân.
Dương Ân không dám lơ là khi đối mặt với đòn tấn công của vương giả, hắn sớm đã chuẩn bị sẵn mười hai lực tinh thần và tầm nhìn đại thành rồi, hắn có thể nhìn rõ quy đạo uy lực của chiêu này, khi nắm đấm rơi xuống, hắn đã nhanh chóng lùi về phía sau.
Rầm!
Nắm đấm này rơi trên mặt đất, khiến mặt đất xuất hiện một cái hố sâu.
Bóng đen lo lắng, gã ta sợ nếu mình gây ra quá nhiều động tĩnh, sẽ khiến những vương giả khác chú ý, lóe lên đôi cánh huyền khí sà xuống phía Dương Ân, trong tay còn có thêm một cây đao binh, chém về phía Dương Ân.
Bóng đen bị thương không nhẹ, tốc độ của đòn tấn công rõ ràng cũng giảm đi đáng kể, hoàn toàn nằm trong phạm vi cảm nhận của Dương Ân.
Dương Ân cũng không nghĩ gì nhiều, liền rút ra Thương Tam Long hai lưỡi nghênh đón đòn tấn công.
Leng keng!
Thương Tam Long hai lưỡi đã sớm là binh khí cấp Vương hàng thật giá thật, còn cây đao binh của đối phương cũng chỉ là binh khí cấp tướng bình thường, chỉ cần va chạm, đã đập nát cây đao binh, còn Dương Ân chỉ lùi về sau vài bước, vẫn nằm trong phạm vi hắn chịu đựng được.
“Ta chưa bao giờ đánh giá thấp ngươi, nhưng hiện giờ xem ra ta vẫn quá xem thường ngươi, không thể cho ngươi sống sót được!”, bóng đen khẽ quát lên, cuối cùng cũng sử dụng binh khí cấp Vương của gã ta, là một thanh kiếm.
Kiếm thức vừa mới bắt đầu, kiếm khí đã tràn ra rất nhiều, thân kiếm vừa rời vỏ, kiếm hồng trong chớp mắt chém về phía đầu Dương Ân.
Một nhát kiếm này đã là toàn bộ sức mạnh của bóng đen kia, đã phát huy sức mạnh chiến đấu thực sự của vương giả, một nhát kiếm có thể cắt đứt đỉnh đồi, ai có thể ngăn cản được chứ?
Dương Ân cảm nhận được đòn tấn công này đáng sợ, hắn không dám khinh thường chút nào, huyết mạch trong cơ thể sôi trào, ý chí chiến đấu lan khắp toàn thân, đồng thời sức mạnh trong đan điền còn bộc phát, mỗi vị trí trên cơ thể đều được điều động sức mạnh, tất cả sức mạnh đều dồn lên Thương Tam Long hai lưỡi, hắn hét lên: “Vương giả thì là cái gì chứ, cút đi cho ta!”
Dương Ân vung cây Thương Tam Long hai lưỡi, một đạo huyền tinh khí Tiên Thai hóa thành cầu vồng va chạm mạnh vào thanh kiếm.
Ầm ầm!
Hai sức mạnh hoàn toàn khác nhau bùng nổ, những tia lửa của huyền khí tuyệt đẹp văng ra khắp nơi, không muốn kinh động vương giả trong quân doanh ở phía xa cũng không có khả năng nữa rồi.
Tại vùng đất quân sự trọng yếu này, xảy ra xung đột kịch liệt, nếu quân đội không có phản ứng thì e rằng quân đội này đã sớm bị tiêu diệt rồi.
“Thằng nhóc đáng ghét, tại sao ngươi lại có sức mạnh chiến đấu lớn như vậy?”, bóng đen cực kỳ không cam lòng nói, cứ phải rời khỏi đã rồi nói tiếp, tránh để danh tính của gã ta bị bại lộ, nếu không thì cũng được một mất mười.
Sau khi Dương Ân ép đòn tấn công này, cơ thể suy yếu đi rất nhiều, nhưng ánh mắt của hắn vẫn tràn đầy sát ý chiến đấu, đạo Tử thần trong huyệt Thần đình tràn ngập, tập trung vào bóng đen đang chạy trốn kia, khiến cho đối phương cảm thấy ớn lạnh, khi chuyển động còn hơn dừng lại một chút.
“Đi chết đi!”.
Dương Ân trừng mắt, dùng chút sức tàn kích hoạt cánh lưỡi đao ở vị trí quả thận, cánh lưỡi đao nhanh chóng tách khỏi cơ thể, hóa thành con dao hai lưỡi cực kỳ sắc bén lướt về phía bóng đen.
Phụt.
Bóng đen còn chưa kịp phản ứng, cơ thể đã bị cánh lưỡi đao cắt đôi một cách dễ dàng, xác cùng máu bắn tung tóe rồi ngã xuống.
Dương Ân giết vương giả rồi!.
Danh Sách Chương: