Dương Ân ở bên cạnh Đường Hiểu Hàm một ngày, ngày hôm sau tới địa bàn của Dược Vương các trước đây, nơi đây đã trở thành địa bàn của Bang Võ Hầu.
Bang Võ Hầu đã mua một mảnh đất từ triều đình, bởi vì có rất nhiều người chết ở mảnh đất này,nên triều đình đã để lại cho Bang Võ Hầu với giá rẻ, cũng coi như xứng đáng với công lao của Dương Ân.
Triều đình cũng đưa ra vài yêu cầu với Bang Võ Hầu: Đầu tiên, Bang Võ Hầu không được vi phạm luật lệ của triều đình, thứ hai là người của Bang Võ Hầu không được vượt quá ba ngàn, điều này để tránh tạo ra cục diện độc bá một phương ảnh hưởng đến triều đình, thứ ba là khi triều đình cần, Bang Võ Hầu phải ra tay trợ giúp...!
Việc đưa ra những yêu cầu và hạn chế này là để tránh Bang Võ Hầu trở thành Dược Vương các thứ hai.
Dương Ân không quan tâm đến điều đó, ý định ban đầu khi thành lập Bang Võ Hầu của hắn là để bồi dưỡng một số nhân tài xuất chúng, từ đó bảo vệ những người thân mà hắn muốn bảo vệ.
Tương lai phát triển như thế nào phụ thuộc vào Khỉ Gầy và Lục Trí sẽ vận hành nó ra sao, tạm thời hắn hoàn toàn không có thời gian để ý tới chuyện đó.
Hiện giờ, Bang Võ Hầu đang xây dựng rầm rộ ở đây, xây đình viện, lầu các, hình thành thế lực bang phái.
Rất nhiều người cho rằng bố cục ban đầu của Dược Vương các khá ổn, nó được xây dựng phỏng theo phong thủy nhưng Lục Trí không nghĩ vậy, trình độ trận pháp của hắn ta đã đạt đến trình độ cao, bố cục hắn ta thiết kế lại rõ ràng hơn, có xu hướng tụ khí,
Ban đầu, khi Lục Trí đưa bản vẽ thiết kế này ra, Dương Ân đã cho Tiểu Hắc xem qua, Tiểu Hắc cũng đã khen ngợi thiên phú của Lục Trí trong lĩnh vực này.
Sau khi Tiểu Hắc tự mình chỉ ra một vài chỗ thiếu sót, Lục Trí đã sửa lại, hắn ta cảm thán tài năng Dương Ân bày binh bố trận đúng là kinh người.
Thật ra hắn ta không hề biết đó là công lao của Tiểu Hắc, sau khi tu sửa những chỗ không phù hợp thì họ đã tiến hành xây dựng lại những đình viện và lầu các theo bố cục đã thiết kế.
Bây giờ, Dương Ân tới đây, đúng lúc Lục Trí đang cầm bản đồ quy hoạch mà suy nghĩ, mấy ngày không gặp, hắn ta đen đi rất nhiều, trông nam tính hơn một chút, cũng bớt nữ tính đôi chút.
“Sư gia xinh đẹp, ngươi vất vả rồi!”, Dương Ân hơi xúc động, nói với Lục Trí.
Sau khi nhìn thấy Dương Ân, Lục Trí chạy tới hét to: “Chủ công, ngài mau tới xem, thực lực của ta lại tăng lên rồi!”
Dương Ân sửng sốt, sau đó cẩn thận quan sát khí tức của Lục Trí, hắn phát hiện cảnh giới của Lục Trí lại nâng cao lên rất nhiều, đạt tới cảnh giới chiến sĩ đỉnh cấp.
Trong nháy mắt Dương Ân như bị đả kích rất lớn, hắn nói: “Thằng nhóc thích khoe khoang nhà ngươi muốn bị đánh đúng không?”
Làm gì có võ giả nào nâng cao được thực lực mà lại không vui mừng chứ, nhưng nhìn dáng vẻ của Lục Trí, dường như hắn ta rất đau khổ, Dương Ân cảm thấy hắn ta được tiện nghi rồi khoe tài.
“Chủ công, không phải ngài nói cảnh giới đột phá quá nhanh không phải chuyện đáng mừng sao? Đây mới chỉ hơn hai tháng thôi mà ta đã từ một thư sinh trói gà không chặt trở thành chiến sĩ thật sự, như vậy cũng khoa trương quá rồi!”, Lục Trí buồn bực nói.
Dương Ân không hài lòng nói: “Được rồi, ngươi đột phá như vậy cũng khá bình thường, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, chỉ chứng tỏ ngươi có thiên phú xuất chúng thôi!”
“Hóa ra là vậy, ta biết ngay mà, chắc chắn là vì ta là kỳ tài tu luyện bẩm sinh rồi.
Trời ơi, kỳ tài văn võ song toàn như ta thì kiếm đâu ra được nữa chứ!”, sau khi nghe Dương Ân khích lệ, tâm trạng của Lục Trí tốt hơn hẳn.
Dương Ân thật sự muốn đánh cho hắn ta vài cái, đúng thật là kiêu ngạo!
Trong lòng Dương Ân thầm mắng: “Thiên phú tốt một chút là có thể tự luyến như vậy sao? Bổn Tước gia cũng không tệ, hừ hừ!”
Đúng lúc đó, Khỉ Gầy cũng không biết chui từ đâu ra, nói: “Đại ca đến rồi.
Ta thành công đột phá lên cảnh giới Địa Hải cao cấp rồi!”
Dương Ân không chịu được, nói với Khỉ Gầy: “Hai chúng ta so tài chút không?”
Khỉ Gầy rất hiếu chiến nói: “Được thôi, xin đại ca chỉ giáo!”
Khỉ Gầy giống như nghé con không biết sợ cọp, muốn tranh tài với Dương Ân.
Cuối cùng, Khỉ Gầy thua thảm.
Hắn ta rơi từ trên cao xuống, bị Dương Ân đạp vào mông, mặt mũi sưng tấy, hắn ta không chút khách khí nào nói: “Đại ca đừng đánh nữa, ta nhận thua, ta nhận thua!”
Khỉ Gầy mới đột phá cảnh giới Địa Hải trung cấp chưa được bao lâu, bây giờ lại đột phá đến cảnh giới Địa Hải cao cấp, hắn ta tràn đầy tự tin, cho rằng mình có thể đọ sức với Dương Ân mấy trăm hiệp nhưng bây giờ tên này mới phát hiện bản thân quá ngây thơ, đại ca của hắn ta là thiên tài tới mức biến thái!
“Lục Trí, để ta giảm xuống cảnh giới võ binh rồi so tài với ngươi!”, Dương Ân đi xuống, nói với Lục Trí.
Lục Trí rụt cổ đáp lại: “Chủ công, ta là văn nhân, không hợp dùng vũ lực, ta nghĩ hay là thôi đi!”
“Không được, bây giờ cảnh giới của ngươi tăng lên quá nhanh, phải mài dũa rèn luyện mới có được nền tảng vững chắc, đến đây!”
“Chủ công, ngài không thể bắt nạt người khác như vậy được, ngài chắc chắn muốn ép xuống cảnh giới võ binh rồi đánh nhau với ta sao?”
“Thật ra ta không dùng sức mạnh cảnh giới cũng được!”
“Được được, ta sẽ cho ngài biết sự lợi hại của “ m Dương tiên điển”.
...!
Chẳng mấy chốc, kết cục của Lục Trí cũng giống như Khỉ Gầy, bị đánh cho nước mắt nước mũi chảy ròng ròng..
Danh Sách Chương: