Mục lục
Huyết Lang báo thù - Đông Phương Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đông Phương Hạ ở phòng khách nói chuyện cùng mấy người Dạ Phong, Hoàng Vỹ Kỳ, Vương Á Hổ, A Phi một lúc, rồi đứng lên tìm kiếm bóng hình của Quân Tử khắp nơi.

Hoàng Vỹ Kỳ thấy Đông Phương Hạ không ngừng nhìn ngó, nghi hoặc hỏi: “Huyết Lang, cậu tìm ai?”

“Quân Tử”.

“Huyết Lang, Quân Tử ở bên đó! Tôi gọi anh ta lại!”, A Phi nghe thấy Đông Phương Hạ tìm Quân Tử, vội vàng đứng lên, nói xong liền định đi gọi Quân Tử.

Đông Phương Hạ thấy vậy vung tay ngăn A Phi, nói: “Không cần đâu, đích thân tôi qua đó, dẫn đường đi!”


“Vâng”.

Đông Phương Hạ đi trong đám đông, các anh em nhìn thấy Đông Phương Hạ, kích động mỉm cười gật đầu, sau đó làm việc của họ.

Đi xuyên qua đám đông, A Phi quay đầu chỉ vào phía gần bức tường nói với Đông Phương Hạ: “Huyết Lang, Quân Tử ở đó!”

Đông Phương Hạ nhìn theo hướng A Phi chỉ, thấy Quân Tử không biết đang nói chuyện gì với mấy anh em của Bạch Hổ Đường, chỉ thấy Quân Tử rất tập trung, rất hứng thú nhìn vào một tấm bản đồ trên bàn, thỉnh thoảng còn nói mấy câu!

Đông Phương Hạ vung tay bảo A Phi đi làm việc của mình, do dự một lúc, đi đến vỗ vai Quân Tử từ phía sau.

“Đừng làm phiền tôi! Không thấy tôi đang bận à! Tránh ra tránh ra”.

Tinh lực của bảy người đám Quân Tử đều dồn vào tấm bản đồ trên bàn, không chú ý đến Đông Phương Hạ! Quân Tử còn không quay đầu nhìn, trực tiếp đưa tay đẩy Đông Phương Hạ ra, rồi tiếp tục nghe các anh em khác giảng giải làm thế nào mới có thể giết kẻ địch đến mức bọn chúng không còn sức đánh trả trên chiến trường.

Đông Phương Hạ thấy vậy bất lực lắc đầu, vỗ vai Quân Tử lần nữa, Quân Tử đưa ta định đẩy Đông Phương Hạ, Đông Phương Hạ nhanh chóng nắm lấy bàn tay của Quân Tử.

Quân Tử cảm nhận bàn tay của mình bị người khác nắm, sau đó cơn đau xuyên tim truyền đến, Quân Tử suýt kêu lên, quay đầu nhìn, khi thấy là Đông Phương Hạ, anh ta liền giật mình! Nghĩ đến câu nói vừa nãy của mình, còn đẩy cậu ấy một cái, sắc mặt Quân Tử tái nhợt, toàn thân run lên, trán toát mồ hôi!

“Huyết… Huyết Lang!”

Quân Tử sợ hãi đứng lên! Mấy anh em khác nghe thấy lời của Quân Tử liền ngẩng đầu nhìn, ai cũng trố mắt, lòng nghĩ Huyết Lang không phải ở bên đó sao! Sao lại đến đây…
“Huyết Lang, mau ngồi đi!”
Các anh em vội vàng nhường vị trí, cười mời Đông Phương Hạ ngồi! Mấy anh em này đều là từ võng đạo ra. Lúc ở võng đạo, họ còn từng đùa với Đông Phương Hạ! Đối với Đông Phương Hạ, họ vừa yêu vừa kính vừa sợ.
Đông Phương Hạ cười ha ha ngồi xuống! Ở đây đều là anh em nhà mình, vì vậy các anh em cũng không khách sáo, trực tiếp ngồi xuống, còn cùng cười đùa với Đông Phương Hạ.
Quân Tử ở một bên thấy các anh em cười đùa với Đông Phương Hạ liền ngẩn người tại chỗ! Lòng nghĩ sao các anh em to gan như vậy, dám ăn nói như vậy với Huyết Lang.
“Quân Tử, ngồi đi! Đều là anh em, đừng khách sáo!”
“Huyết Lang, tôi… vừa nãy… tôi… tôi không biết là cậu!”
“Không sao, tôi đã nói rồi, là anh em! Nhìn mà học theo họ!”
Đông Phương Hạ khoát tay ra ý bảo Quân Tử cứ tự nhiên. Mấy anh em đó bật cười: “Đúng thế đúng thế, anh Quân, đừng khách sáo! Mau ngồi đi”, một người anh em kéo Quân Tử ngồi xuống.
Quân Tử ngồi xuống nhưng cũng không thoải mái, thỉnh thoảng liếc Đông Phương Hạ một cái.



Đông Phương Hạ nhìn bản đồ mà các anh em vừa bàn luận, trên bản đồ là bảy người! Nhìn bản đồ này, Đông Phương Hạ liền biết các anh em đang bàn các cách tấn công!

Một người anh em giảng giải cho Đông Phương Hạ một lượt mới nói: “Huyết Lang, Tào Bang và Hải Bang đánh hơn nửa tháng! Tuy chịu tổn thương nặng, nhưng dù sao họ cũng là bang phái lớn hàng đầu phía Bắc! Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, tôi nói như vậy không phải là đả kích sĩ khí của các anh em, mà là muốn để các anh em khác biết, tuy Tào Bang chịu tổn thương nặng, nhưng số người vẫn nhiều gấp năm lần chúng ta! Đã như vậy, người của Tào Bang khó tránh có lòng khinh địch, chúng ta phải lợi dụng tâm lý này của bọn chúng! Đâm một nhát thật mạnh vào hang ổ của bọn chúng! Cuộc chiến này, không phải anh em chúng ta chết thì là Tào Bang vong! Anh em Lang Quân chỉ có chết trận, không có không chiến đã rút lui!”

“Huyết Lang, mục tiêu tối nay của anh em chúng ta là mỗi một người giết ba kẻ địch! Tuy số người của họ nhiều gấp năm lần chúng ta, nhưng anh em chúng tôi vừa phân tích! Lão già Tào Nghị Hùng sẽ không dồn toàn bộ binh lực về phía chúng ta, nếu không khi anh em của Huyền Vũ Đường phát động tấn công, Tào Nghị Hùng đánh thế nào! Huống hồ còn có anh em của Thanh Long Đường ở giữa. Vì vậy, anh em chúng tôi một người giết ba người không thành vấn đề! Cho dù chết trận, chúng ta cũng phải giết thêm hai người, như vậy là hời rồi!”

Người anh em đó nói, một anh em khác khí thế bừng bừng tiếp lời. Lúc này, lại có một người anh em khác đứng lên: “Đại trượng phu chết thì chết, có gì đáng sợ! Trước đây Bạch Hổ Đường chúng tôi bị tổn thất nhiều anh em trong tay Tào Bang, còn cả anh em của chiến đường khác! Tối nay, chúng ta lên món khai vị cho Tào Nghị Hùng trước, mỗi một món đều thêm “ớt cay” cho lão già đó, cay đến mức cho ông ta nôn ra máu!”

“Ha ha ha…”


Toàn bộ anh em bật cười! Các anh em trong đại sảnh cũng vây lại, từng người dồn về phía Đông Phương Hạ. Giọng của ba anh em vừa nãy hơi to, các anh em trong đại sảnh cơ bản đều nghe thấy! Nhưng họ không sợ hãi, ngược lại, còn khơi dậy nhiệt huyết của họ!


Quân Tử nghe mà cũng khí huyết sôi sục! Nghe nói anh em Lang Quân đều là những người đàn ông cứng như thép, tuy đã từng chứng kiến, nhưng lại không ngờ...

Mấy người Dạ Phong, Hoàng Vỹ Kỳ chen vào đám đông, A Phi lớn tiếng nói: “Huyết Lang, Tào Bang nợ anh em chúng ta, bọn chúng không trả nổi! Anh em chúng ta cố gắng những ngày nay, chính là để tìm chúng báo thù! Chỉ cần một câu nói của Huyết Lang, các anh em cho dù thịt nát xương tan cũng không từ!

A Phi nói xong, khom lưng sâu trước mặt Đông Phương Hạ! Các anh em khác cũng vậy, giờ phút này, điều họ đợi là Đông Phương Hạ nói ra hai chữ “hành động”.


Đông Phương Hạ thấy các anh em ai ai cũng sát khí bừng bừng, thầm gật đầu, vỗ vai A Phi. Sau đó, anh gọi Quân Tử sang một bên nói: “Quân Tử, muốn anh đi giết những người đã từng là anh em của anh, làm khó anh rồi! Thế này đi, những người của Trương Vũ Trạch trước đây, nếu tối nay họ đồng ý giúp chúng ta diệt Tào Bang, tôi sẽ không đổ hết thù hận của anh em Lang Quân với Tào Bang lên người họ, cũng sẽ coi họ là anh em, ngược lại, anh không thể trách tôi lòng lang dạ sói!”

“Huyết Lang yên tâm! Bây giờ tôi là một thành viên của Lang Quân, đương nhiên suy nghĩ cho Lang Quân, những anh em trước đây đều bị Tống Khải cưỡng ép chuyển sang phía Trần Tư Kiệt! Đường chủ không ở đây, Quân Tử tôi ra mặt, bảo họ đến! Huống hồ họ vốn bất mãn với Trần Tư Kiệt!”

Quân Tử vỗ ngực bảo đảm, đương nhiên anh ta hiểu ý của Đông Phương Hạ. Nếu người của Trần Tư Kiệt nổi loạn trên chiến trường, thì tối nay người của Trần Tư Kiệt chỉ có một kết cục! Mối thù của anh em Lang Quân với Tào Bang là khắc cốt ghi tâm! Tối nay ai dám nói “không”, chắc chắc sẽ không được nhìn thấy mặt trời ngày mai!

Đông Phương Hạ nghe xong gật đầu: “Như vậy là tốt nhất, đi đi!”

Quân Tử về trận doanh! Đông Phương Hạ vòng qua các anh em, đi về phía sofa trong phòng khách! Dạ Phong lấy điện thoại video ra, các anh em cầm đao, đứng ở trong đại sảnh sẵn sàng đợi xuất phát.

Đông Phương Hạ giơ tay xem thời gian! Dạ Phong cung kính nói: “Cậu chủ, anh em của chiến đường khác đã chuẩn bị sẵn sàng! Phía Anh Kiếm, Bạch Vỹ, anh Hồ, Tạ Vũ Thần toàn bộ đợi lệnh của cậu”.



“Huyết Lang! Có thể trở thành anh em của anh là cái đức mà các anh em chúng tôi tích được từ kiếp trước! Có câu này của anh, cho dù chúng tôi liều mạng đến người cuối cùng cũng phải hoàn thành nhiệm vụ! Vì chúng tôi là…”

“Sói…”

Người anh em mắt ngấn lệ nói đến cuối cùng, anh em của hai chiến đường hô lên, âm thanh đinh tai nhức óc.

Đông Phương Hạ bị các anh em làm cảm động! Trên con đường này, có anh em như vậy, Đông Phương Hạ anh còn lo lắng điều gì! Ngẩng đầu không để nước mắt rơi xuống, Đông Phương Hạ nhàn nhạt nhả ra hai chữ.

“Hành động!”

11:30! Lệnh tấn công Tào Bang của Lang Quân được ban bố từ Thiên Lang Đường, ngay tại khoảnh khắc Đông Phương Hạ đưa ra mệnh lệnh, đường chủ của bốn chiến đường lớn liền dẫn theo các anh em của mình rời khỏi đường khẩu!


11:40! Tất cả các đường khẩu phía tây của Tào Bang đều bị công kích bởi lực lượng chiến đấu hùng hậu của Lang Quân! Dù Tào Nghị Hùng đã có chuẩn bị, nhưng thực lực của các anh em Lang Quân của ngày hôm nay đã vượt xa so với hai mươi ngày trước! Ngoại trừ Trần Tư Kiệt bên này, các đường khẩu ở những nơi khác đều trở tay không kịp.

Sức chiến đấu của các anh em Lang Quân quá mạnh! Những người không lâu trước đó đã từng giao tranh với Lang Quân khi chứng kiến cảnh những người trước mặt này giơ tay hạ đao, trên người đều toát ra luồng sát khí nồng đậm, thực sự không tin được đây chính là những anh em Lang Quân đã từng bị họ đánh tới thảm thương không nỡ nhìn.

Gần 700 anh em Lang Quân đã có sức chiến đấu mạnh mẽ! Đổi mới sáng bừng! Dưới sự dẫn dắt của Tạ Vũ Thần cùng Cừ Đại Pháo, các anh em của Huyền Vũ Đường một đường thế như chẻ tre mà tiếp cận trung tâm địa bàn Tào Bang! Anh em Thanh Long Đường được Hồ Ngạn Hạo chỉ huy bắt đầu lên đường tới nơi vốn là giao giới của ba bang phái lớn của Yến Kinh.


Tào Bang chống đỡ các anh em của Thanh Long Đường và Huyền Vũ Đường đã liên tục lùi bước và nhiều lần yêu cầu Tào Nghị Hùng viện binh nhưng hồi âm của ông ta chính là muốn họ nhất định phải ngăn lại bước tiến của Lang Quân, tiếp viện rất nhanh sẽ tới rồi! Nhưng hồi lâu vẫn chưa thấy bóng dáng của viện binh đâu.

Các anh em Lang Quân Bạch Hổ Đường và Chu Tước Đường bên này vừa bắt đầu đã phát động một cuộc tấn công quy mô lớn! Người của Trần Tư Kiệt lúc đầu còn có thể đối kháng nhưng thời gian kéo dài cộng thêm sự xuất hiện của Quân Tử, chẳng bao lâu liền có người bắt đầu phản bội! Những thuộc hạ trước đó của Trương Vũ Trạch không nói lời nào mà trực tiếp đưa các anh em Bạch Hổ Đường tiến vào địa phận của họ! Xóa số người của Trần Tư Kiệt.

Đêm nay, các cao thủ của Lang Quân cơ bản đều được điều động tới! Bạch Hổ Đường và Chu Tước Đường bên này có Dạ Ảnh, Hoàng Vỹ Kỳ, Vương Á Hổ, A Phi. Huyền Vũ Đường bên kia có Tạ Vũ Thần và Cừ Đại Pháo với thủ hạ là những quân nhân giải ngũ! Trừ Thiên Lang Đường, lực chiến đấu của Thanh Long Đường Hồ Ngạn Hạo bên kia là mạnh nhất, tấn công càng thêm phần hung mãnh.

Tuy nhiên tấn công lợi hại nhất lại là Thiên Lang Đường bên đó! Người lãnh đạo lần này của họ không phải là Tây Môn Kiếm mà là một vị đại tướng dưới trướng anh ta có biệt hiệu là ‘174’ với hàm nghĩa sống chết cùng các anh em tử sĩ.

Phạm vi tấn công và lực chiến đầu lần này của Lang Quân đã vượt quá sức tưởng tượng của Tào Nghị Hùng! Tại cao ốc Phi Hùng, ông ta đang điều binh khiển tướng, tăng cường chi viện cho những anh em đã sắp chiến bại kia! Nhưng vào lúc này, Tào Nghị Hùng mới cảm thấy bất lực. Các anh em ở bất kỳ vị trí nào cũng không thể tùy tiện thuyên chuyển, một khi một trong số đó bị điều chỉnh, vậy các anh em của bên đó sẽ bị đánh bại ngay lập tức!

Trong thư phòng, Tào Nghị Hùng đang lo lắng sợ sệt! Ông ta nhìn vào bản đồ của Yến Kinh mà mày chau mặt ủ, từng cuộc gọi cầu cứu không ngừng được truyền tới. Ông ta không hiểu người của Đông Phương Hạ làm thế nào lại bỗng nhiên trở nên dũng mãnh thiện chiến như vậy.

Trước đó ông ta đã nhận được tình báo nói rằng Lang Quân đã tập hợp nhân thủ của hai đường khẩu tại Trần Tư Kiệt bên kia! Ông ta không chần chừ mà cử binh lực nhiều gấp ba lần tới địa bàn ban đầu của Hải Bang với mưu tính diệt trừ hai đường khẩu này của Lang Quân! Tuy nhiên, sau một giờ, người của ông ta không chỉ không tiêu diệt được các anh em của hai đường khẩu này mà ngược lại còn bị phản kích lại một cách thê thảm! Tào Nghị Hùng có nằm mơ cũng không ngờ tới người của ông ta lấy ba đánh một còn có thể thất bại thảm hại! Điều khiến ông ta xém chút nôn ra máu chính là thuộc hạ trước đó của Trương Vũ Trạch lại trở giáo ngay trên chiến trường.

Trần Tư Kiệt không ngừng gọi điện xin trợ giúp, nhưng Tào Nghị Hùng căn bản không có cách nào điều chuyển người tới cho hắn! Trần Tư Kiệt bên kia phải chịu áp lực khủng khiếp, liên tục gặp thất bại! Mà những anh em Tào Bang giao chiến với hai đường khẩu của Tạ Vũ Thần Hồ Ngạn Hạo đã bị quấn lấy không buông! Tào Nghị Hùng còn có thể chi viện từ đâu đây, cũng không thể phái các anh em của tổng bộ đến chứ! Ngộ lỡ Huyết Lang dẫn người tới đây, ông ta liền rơi vào thế bị động!

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Tào Nghị Hùng lấy đại cục làm trọng, ngay khi ông ta nghiến răng quyết định điều động các anh em tại tổng bộ đi thì một anh em cả người bê bết máu xông vào thư phòng!

“Bang chủ không hay rồi, người của Lang Quân đã đánh tới đây rồi!”

“Cái gì? Người của Lang Quân đã đánh tới?! Bọn chúng sao có thể đến đây, tại sao lại không nhận được tin tức gì!”, Tào Nghị Hùng giật mình thảng thốt, đứng bật dậy.

“Không biết, bọn họ bỗng nhiên xuất hiện ở bên ngoài tổng bộ! Bang chủ, các anh em không chống cự được bao lâu nữa!”, người kia sốt sắng nói.

Nghe vậy, vẻ mặt của Tào Nghị Hùng liền trầm xuống! Ông ta vội vàng bước đến cửa sổ kéo rèm lên! Vừa thấy phía dưới có hơn trăm người đàn ông vạm vỡ mặc trang phục đen đang không ngừng tấn công vào tổng bộ của bọn họ, ông ta liền rơi vào trầm tư!

Tối nay bốn chiến đường lớn của Lang Quân đều đã gia nhập vào cuộc chiến! Mặc dù có một Ngoại Liên Đường, nhưng toàn bộ những kẻ đó đều là những công tử cậu ấm của Yến Kinh, không thể lên nổi chiến trường! Không lẽ… không lẽ những người phía dưới kia là Thiên Lang Đường, nhưng tại sao trinh sát viên lại không nói Thiên Lang Đường dưới trướng Huyết Lang lại có một đoàn đội anh em này, nhìn lực chiến đấu này xem, dường như còn vượt qua một trong số bốn chiến đường lớn của họ!


Huyết Lang, cậu giấu thật sâu! Tào Nghị Hùng hừ lạnh một tiếng, sau đó quay lại bàn làm việc, gọi một cuộc điện thoại!

Bên ngoài cao ốc Phi Hùng, hơn ba trăm người của Tào Bang đang nỗ lực ngăn cản các anh em của Thiên Lang Đường lại! Đối mặt với một đường khẩu có thực lực lớn mạnh của Lang Quân, huống hồ trong tay Đông Phương Hạ còn có một tấm át chủ bài là các anh em tử sĩ! Người của tổng bộ Tào Bang há có thể chống lại lưỡi đao sắc bén của các anh em tử sĩ. Giao chiến mười phút, không ai trong số những người ngã trong vũng máu là anh em của Thiên Lang Đường, thậm chí họ còn không có một vết thương!

Khí thế mà toàn bộ các anh em của Thiên Lang Đường phát ra chỉ có thể dùng hai từ ‘lạnh lẽo’ để hình dung! Khoảnh khắc chỉ huy “174” quân dưới trướng muốn tấn công vào tổng bộ, thì một việc ngoài ý muốn xảy ra!


Ở hai bên của cao ốc Phi Hùng có hai trăm người đàn ông trang bị đao thép đột nhiên tràn đến giống như một làn sương đen, bất ngờ công kích các anh em Thiên Lang Đường từ phía sau.

Nhìn thấy quân tiếp viện, sĩ khí của các anh em tại tổng bộ tăng vọt, hăng hái cùng những vị anh em vừa xuất hiện từ phía sau kia tạo thành thế gọng kìm giáp công với Thiên Lang Đường! Nhưng nói thế nào đi nữa Thiên Lang Đường cũng là một trong những lá bài tẩy của Đông Phương Hạ, sức chiến đấu vượt trội là thứ những người khác khó có thể so sánh cùng. Điều đáng sợ nhất là các anh em của Thiên Lang Đường sẵn sàng hy sinh mọi lúc mọi nơi!

Hai trăm người này hẳn là nhánh quân đội mạnh nhất trong tay Tào Nghị Hùng! Đông Phương Hạ điều phối các anh em của Thiên Lang Đường tới tổng bộ Tào Bang chính là muốn khiến Tào Nghị Hùng phải lộ ra con bài chưa lật của ông ta!

Anh em tử sĩ chạm trán kẻ địch mạnh, phải đối mặt với số lượng kẻ thù nhiều gấp ba lần! Họ không hề có ý định rút lui, đạo nghĩa không cho phép chùn bước mà tiếp tục chiến đấu! Đội quân át chủ bài của Tào Nghị Hùng giao tranh cùng các anh em tử sĩ liền cảm nhận được sức mạnh của những kẻ mặt không biểu cảm trước mắt này. Cùng là lá bài tẩy nhưng nhánh quân này của Tào Nghị Hùng vẫn kém hơn một chút! Họ không hề có tâm lý nguyện lòng hy sinh, đối mặt với các anh em tử sĩ, mỗi khi lưỡi dao sắc bén sắp chém vào chỗ chí mạng của họ, họ đều sẽ tìm cách né tránh.

Mà tử sĩ lại không trốn không né! Hoàn toàn muốn đi vào chỗ chết cùng kẻ địch, ngay khi anh em tử sĩ ngã xuống, còn cố hết sức rút đao đâm vào người đối phương, nhân cơ hội giết thêm một hai kẻ! Sự liều mạng này ngay lập tức áp chế người của Tào Bang!

Tào Nghị Hùng nhìn cảnh này trước cửa sổ phòng làm việc, sắc mặt âm trầm vô cùng khó coi! Nhóm người xuất hiện phía sau kia đều là người những năm qua ông ta dùng số tiền lớn để bồi dưỡng ra, nếu không phải tổng bộ bị uy hiếp nghiêm trọng thì ông ta cũng sẽ không để bọn họ ra ngoài! Tuy nhiên, những tinh anh mà bản thân vẫn lấy làm kiêu ngạo lại bị hạ gục nhiều như vậy chỉ trong vỏn vẹn nửa tiếng đồng hồ! Thiên Lang Đường Lang Quân lấy một địch ba đã gây thiệt hại nặng nề cho đội quân tinh nhuệ của ông ta, việc này đả kịch Tào Nghị Hùng một cách trầm trọng. Nhìn tinh anh của mình từng người ngã xuống, trái tim của ông ta đang rỉ máu! Như hàng ngàn con kiến đang gặm nhấm, thiếu điều nôn ra máu.

Đến lúc này ông ta thực sự muốn biết đội quân này của Đông Phương Hạ là được huấn luyện như thế nào, tại sao ngay cả khi tính mạng bị đe doạ họ cũng không hề trốn tránh. Những thuộc hạ này của Đông Phương Hạ ôm theo quyết tâm liều chết để chiến đấu với những tinh anh của ông ta.

Ông ta muốn tìm quân sư Vương Thiến Thiến nhanh chóng nghĩ ra mưu sách đối phó kẻ thù! Nhưng ông ta đột nhiên nhớ tới Vương Thiến Thiến đã thay mình đến đường khẩu để chỉ huy các anh em hành động.

Từ trinh sát viên ông ta biết được Tây Môn Kiếm chính là đường chủ của Thiên Lang Đường Lang Quân, nhưng người dẫn đầu cuộc tấn công vào tổng bộ của bọn họ tối nay dường như không phải là Tây Môn Kiếm, tin tức do anh em ở các nơi khác báo về cũng không thấy sự hiện diện Tây Môn Kiếm. Đại tướng đắc lực nhất dưới tay Huyết Lang sẽ không có động thái nào sao?

Nghĩ đến hai tên sát thần Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ, thân thể Tào Nghị Hùng không khỏi run lên, người của Thiên Lang Đường Lang Quân có thể lặng lẽ xuất hiện trong tổng bộ của bọn họ, vậy hai kẻ kia cũng có thể tới đây! Nếu họ ở đây bây giờ, vậy sự an toàn của bản thân há không phải là… Các anh em ở những nơi khác nếu rút lui vào lúc này vậy ông ta không phải sẽ phải tổn thất rất nhiều địa bàn sao!

Trong thoáng chốc Tào Nghị Hùng già đi rất nhiều! Đông Phương Hạ, cậu sở hữu lực lượng mạnh như vậy từ khi nào! Không lẽ những hành động trước đây của cậu chỉ để mê hoặc tôi.

Tào Nghị Hùng lập tức rời khỏi thư phòng đi ra ngoài!

Cảnh chém giết phía dưới vẫn đang diễn ra! Những tiếng la hét và đánh nhau chưa từng ngừng lại, nhưng kể từ khi các anh em Thiên Lang Đường thi triển ra những thủ đoạn tàn nhẫn hung ác kia, người của Tào Bang đã cảm thấy sợ hãi từ đáy lòng!

Số lượng anh em Thiên Lang Đường ngã xuống đạt tới 50 người, mà nhóm quân tinh anh của Tào Nghị Hùng chỉ còn lại mấy chục người mà thôi! Lần thiệt hại nặng nề này chẳng khác nào cắt đứt một miếng thịt sống đẫm máu từ trái tim của ông ta!



Đêm nay, mùi máu tanh nồng đậm bao trùm cả Yên Kinh! Thiên Lang Đường phát động cuộc tấn công vào tổng bộ của Tào Bang, nhưng lại không nhân cơ hội tiến vào, không phải là bọn họ không muốn tiến đánh lấy đầu của Tào Nghị Hùng, mà là nhiệm vụ của họ đến đây đã hoàn thành.


Khi những người ở tổng bộ Tào Bang bị đánh tới quân lính tan rã thì người đàn ông vạm vỡ dẫn đầu bỗng nhiên nhận được mệnh lệnh từ hậu phương, kêu họ cấp tốc rút lui!

Sau khi nhận được lệnh của Tây Môn Kiếm, 174 phất bàn tay lớn, dẫn theo các anh em tử sĩ rút quân một cách có trật tự.

Tào Nghị Hùng đang lo lắng người của Lang Quân sẽ xông vào đánh giết, liền vội vàng kêu gọi anh em từ các nơi khác trở lại chi viện! Không ngờ anh em Thiên Lang Đường lại rút lui vào lúc này! Khi nhận được tin tức này, Tào Nghị Hùng mặc dù hoài nghi nhưng lại lập tức dẫn các anh em đang canh gác bên trên ngựa không dừng vó đi xuống!


Khi thấy những xác chết trên con phố rộng lớn hầu như đều là người của phe mình, Tào Nghị Hùng nước mắt đầy mặt, bao năm tâm huyết bồi dưỡng những người này lại tổn thất nhiều như vậy chỉ trong một đêm! Làm sao có thể khiến ông ta không khóc đây.

Ông ta tức giận ngút trời, không nén nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi từ trong cuống họng.

“Bang chủ… bang chủ…”

Chứng kiến cảnh này, các anh em vội vã dìu đỡ Tào Nghị Hùng, giữ chắc cơ thể đang lung lay chực đổ của ông ta.

Trở lại đại sảnh, Tào Nghị Hùng còn chưa kịp ngồi xuống thì bỗng nhiên nghe được âm thanh truyền tới từ thư phòng của mình, chắc chắn đó là âm thanh phát ra từ thư phòng của ông ta! Dường như nghĩ tới điều gì đó liền bước nhanh qua đó.



Đêm nay Lang Quân phát động công kích lớn như vậy, Tào Nghị Hùng thiên tính vạn tính cũng không tính tới trường hợp ông ta trúng kế rồi! Người của những đường khẩu khác sau khi nhận được mệnh lệnh của Tào Nghị Hùng thì bắt đầu rút lui! Tuy nhiên, ngay cả khi họ rút lui, Lang Quân vẫn sẽ không buông tha cho họ.

Sau khi các anh em Bạch Hổ Đường rời khỏi, Đông Phương Hạ nán lại một lúc mới rời khỏi! Đông Phương Hạ không quay trở lại tổng bộ, mà hướng đến địa bàn chiến đấu của Thanh Long Đường! Ngồi vào chiếc Rolls-Royce, anh kêu người anh em đang lái xe thả chậm tốc độ, đừng đi quá nhanh!
1630467048264.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK