Sau khi chính thức trở thành người phụ nữ của Đông Phương Hạ, Thư Lăng Vy dường như đã có chút thay đổi! Lúc trước ở trên xe, cô không hề cãi cọ với Đông Phương Hạ, mà dựa sát vào lòng Đông Phương Hạ, ôm chặt người đàn ông đã lấy đi lần đầu của mình.
Nhìn thấy Đông Phương Hạ rời đi, cô cũng không nói lời nào, càng không oán trách Đông Phương Hạ không ở cùng cô. Cô biết người đàn ông của mình rất bận, việc cần quan tâm rất nhiều, không thể lúc nào cũng ở bên cạnh cô được!
Đã không giúp gì được cho anh, thì không thể quấy rầy, cản trở anh!
Khuôn mặt Thư Lăng Vy mãn nguyện, mang theo nụ cười hạnh phúc, dần dần chìm vào giấc ngủ! Cô thật sự quá mệt mỏi, thể lực cũng bị tiêu hao rất nhiều.
Đông Phương Hạ đến phòng làm việc tầng bốn, Bạch Vỹ và Hồ Ngạn Hạo đang trêu chọc nhau ở bên trong, Tây Môn Kiếm ngồi một bên chăm chú xem tài liệu, chỉ thấy lông mày anh ta lúc giãn ra lúc nhíu lại, cũng không biết đang xem cái gì.
Nhìn thấy Đông Phương Hạ đi vào, Dạ Ảnh lập tức rót nước cho Đông Phương Hạ!
Tây Môn Kiếm đi lên, đưa tập tài liệu mình vừa xem cho Đông Phương Hạ.
Nhìn thấy sắc mặt Tây Môn Kiếm không tốt lắm, Đông Phương Hạ nghi hoặc hỏi: “Sao thế?”
Bạch Vỹ và Hồ Ngạn Hạo cũng nhìn thấy Đông Phương Hạ đã đến, nghe thấy câu hỏi của Đông Phương Hạ, Hồ Ngạn Hạo không đợi Tây Môn Kiếm trả lời liền nói: “Huyết Lang, chúng tôi nhận được thông tin, mấy ngày này, ở khu vực Hoàng Hà xuất hiện một tổ chức gọi là “Minh”, hình như bọn họ có mối thù sâu nặng với Tào Bang, chỉ trong ba ngày ngắn ngủi đã giết hàng trăm tên có máu mặt ở bên ngoài của Tào Bang, sức chiến đấu và tốc độ của những người này, thực sự quá nhanh! Nhanh đến mức người khác không kịp phản ứng, hành động quyết đoán, không cho Tào Bang bất kỳ cơ hội nào để phản kháng, thủ đoạn vô cùng ác độc! Cùng lúc đó, ba tỉnh Đông Bắc cũng xuất hiện một tổ chức gọi là “Thiên Đường”, tác phong làm việc của bọn họ cũng gần giống với “Minh”. Với tình hình hiện nay của Yên Kinh, hai tổ chức này đột nhiên xuất hiện, không chỉ hãm chân Tào Bang và Hải Bang, mà còn đe dọa đến chúng ta!”
Đông Phương Hạ lật xem tài liệu, Tây Môn Kiếm định nói ra một chút ý kiến của mình, nhưng lời đến miệng lại nuốt xuống! Sự xuất hiện của “Minh” và “Thiên Đường”, dường như quá trùng hợp! Bề ngoài là uy hiếp đến ba bang phái lớn của Yên Kinh, nhưng chỉ cần phân tích kỹ càng, bên có lợi nhất lại là Lang Quân, hơn nữa còn có một điểm, tác phong của tổ chức “Minh”, sao lại giống với các anh em của Huyết Minh Đường như vậy! Huyết Lang từng nói qua, trùng hợp quá nhiều thì không phải là trùng hợp nữa!
Huyết Minh Đường biến mất bốn năm, năm đó bọn họ cũng chỉ có hai trăm người, nhưng theo số liệu trên tài liệu đó, tổ chức “Minh” ít nhất cũng có năm trăm người, hơn nữa thân thủ của ai cũng tốt, cho dù sau này Huyết Minh Đường có thêm các anh em khác gia nhập, nhưng cũng không thể chỉ trong bốn năm mà thân thủ của mọi người đều đạt được đến trình độ như hiện tại! Chuyện gì đang xảy ra? Lẽ nào bọn họ không phải là các anh em của Huyết Minh Đường.
Còn có “Thiên Đường” xuất hiện ở ba tỉnh Đông Bắc, tất cả những việc này sao lại trùng hợp như vậy! Suy nghĩ một lát, Tây Môn Kiếm cũng không nghĩ được gì cuối cùng nhìn đến Đông Phương Hạ.
Đông Phương Hạ xem xong tài liệu, không có phản ứng gì! Để tài liệu sang một bên, ánh mắt nhìn đến mấy người Tây Môn Kiếm. Nói: “Phía bắc hiện nay về cơ bản đang hỗn loạn, sự xuất hiện của “Minh” và “Thiên Đường” bất kể bọn họ có ý định gì, ít nhất cũng có lợi cho Lang Quân! Như vậy, Tào Bang và Hải Bang không thể điều động người từ bên ngoài vào Yên Kinh. Hiện tại hai bang bọn chúng đang sống mái với nhau, hai bên đều bị tổn thất, Tào Bang không có thời gian chú ý đến chúng ta nữa, vì vậy, mọi người phải nắm chắc thời gian, nâng cao sức chiến đấu của các anh em, lúc chúng ta cùng Tào Bang khai chiến lần nữa, làm cho Tào Bang bị thiệt hại nặng nề, khiến cho bọn chúng không thể trở mình!”
“Nói thì nói thế, Huyết Lang, chúng tôi vẫn lo lắng “Minh” và “Thiên Đường” sẽ tiến vào Yên Kinh, với sức chiến đấu của bọn họ, Lang Quân không thể so bì được!”
“Anh Hồ, Bạch Vỹ, các anh không cần lo lắng, hãy dồn hết tinh lực vào Yên Kinh! Những việc khác tôi sẽ xử lý”.
Nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Đông Phương Hạ, Hồ Ngạn Hạo còn muốn nói gì đó! Cuối cùng vẫn không nói nữa, bởi vì anh ta tin Huyết lang! Chào Đông Phương Hạ một tiếng, liền cùng Bạch Vỹ rời đi!
“Dạ Ảnh, gọi Dạ Phong qua đây!”
“Vâng, cậu chủ!”
Khi chỉ còn lại Đông Phương Hạ và Tây Môn Kiếm, Tây Môn Kiếm do dự một chút! Lúc này mới hỏi Đông Phương Hạ: “Cậu chủ, “Minh” và “Thiên Đường” bọn họ...bọn họ...”
Nhìn thấy dáng vẻ băn khoăn của Tây Môn Kiếm, Đông Phương Hạ không nói gì, chỉ nhàn nhạt cười! Tựa lên sofa, nhắm mắt dưỡng thần, còn ngâm nga khúc hát!