Đông Phương Hạ phát hiện Thư Lăng Vy vẫn luôn cười trộm, anh giả bộ chỉnh lại áo ngoài của mình, hắng giọng nói: “Cô Thư, xin hỏi cô thấy cậu Đông Phương tôi rất buồn cười sao!” Thư Lăng Vy nghe xong bật cười “phì” một tiếng, đặc biệt là thấy dáng vẻ lãnh đạo của Đông Phương Hạ.
“Không… cậu Đông Phương, không buồn cười, không buồn cười!”, Thư Lăng Vy rất phối hợp nói, còn liên tiếp xua tay, nhưng khuôn mặt vẫn cười.
Đông Phương Hạ “ừm” một tiếng, bắt đầu giáo huấn Thư Lăng Vy: “Hẹn hò phải có thái độ của hẹn hò! Ở nơi đông người, cô như vậy còn ra thể thống gì!” ! Haiz… Đông Phương Hạ, anh thật không biết xấu hổ! Tôi ra thể thống gì, anh cũng nói ra được, anh xem anh đi, có giống hẹn hò không.
Thư Lăng Vy trợn mắt, yếu ớt nói: “Tôi sai rồi, cậu Đông Phương!”, Thư Lăng Vy nói xong lại bật cười.
Một vài đôi tình nhân xung quanh bị Đông Phương Hạ và Thư Lăng Vy làm cho thấy khó hiểu, lòng nghĩ một mỹ nữ như vậy sao lại phục tùng tên công tử bột này. Nhưng lời nói tiếp sau của Đông Phương Hạ và Thư Lăng Vy khiến những đôi tình nhân này suýt ngất ra đất.
“Biết sai là tốt! Nể tình cô thành khẩn như vậy, cậu chủ tôi cũng không so đo với cô! Đi thanh toán đi”.
“Tôi không mang tiền”, Thư Lăng Vy thật muốn đấm Đông Phương Hạ một đấm.
Đông Phương Hạ nghe thấy Thư Lăng Vy không mang tiền, liền đảo mắt, lười nhác dựa vào lưng ghế: “Tôi cũng không mang tiền”.
Lần này, Thư Lăng Vy cạn lời! Thấy Đông Phương Hạ không có ý định đi thanh toán, cô cũng không thèm đi thanh toán! Hừ, anh muốn chơi, chị Lăng Vy tôi chơi cùng anh, xem ai hơn ai.
Vừa nãy Đông Phương Hạ nói hơi to tiếng! Những đôi tình nhân gần đó đều nghe thấy. Từng người liếc nhìn về phía Đông Phương Hạ và Thư Lăng Vy, lòng nghĩ tên công tử bột này không có tiền còn dám đưa bạn gái đến nơi như này hẹn hò.
Cô nhân viên phục vụ ở một bên thấy cảnh này hơi ngạc nhiên!
“Cậu nhóc cậu không phải là ở trường sao! Sao thế? Cũng học hẹn hò yêu đương rồi! Lừa được cô em gái này từ lúc nào thế?”, gần một tháng không gặp Lục Phong, Đông Phương Hạ thực sự suýt quên cậu nhóc này!
Lục Phong nghe xong lời của Đông Phương Hạ, suýt ngất ra đất! Bạn gái của Lục Phong nhìn Đông Phương Hạ không chớp mắt. Cô em gái? Anh cũng không lớn mà! Nhưng, cô ta rất hiếu kỳ, Lục Phong là cậu ấm SH, sao người trước mắt dám ăn nói như vậy với Lục Phong.
“Lão đại, giới thiệu với anh! Đây là bạn gái tôi, Chung Nhã Nhu! Nhã Nhu, anh ấy là lão đại của anh, Đông Phương Hạ! Trước đây anh đã nhắc với em”.
“Nhã Nhu? Nho nhã, dịu dàng! Cái tên hay”, Đông Phương Hạ nhìn ngắm cô gái tên Chung Nhã Nhu này.
Cô ta tô son đỏ, vẻ mặt hơi xấu hổ, xinh đẹp như cánh hoa đào màu hồng, cử chỉ như hoa lan. Xem ra là con gái của gia tộc lớn! Thân phận của Lục Phong như vậy, con mắt của cậu ta sẽ không kém! Nhưng cô gái nhìn có vẻ dịu dàng, e thẹn, sao lại có đôi mắt sắc sảo khiến người ta sợ! Mặc dù cô ta che đậy rất tốt, nhưng vẫn bị mình bắt được.