Đông Phương Hạ đi một vòng trong đám đông, tìm được vị trí cụ thể của dòng sát khí đó vừa phát ra, anh nhìn dò xét bạn học bên cạnh, cũng phải thất vọng, lập tức cảm thán nói: “Bỏ chạy nhanh đấy!”
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Sự chú ý của bạn học xung quanh đều dồn về phía An Nhiên, vốn không có ai chú ý thấy Đông Phương Hạ đang tìm người.
Ở đầu bên kia của đám đông, một người đàn ông tóc tím nhìn chằm chằm Đông Phương Hạ đứng ở vị trí vừa nãy của mình, ánh mắt sắc bén, lại không dám tùy tiện phóng ra sát khí! Đồng thời cũng thầm sợ hãi tính cảnh giác của Đông Phương Hạ, vừa nãy hắn nhìn thấy Đông Phương Hạ và Nam Cung Diệc Phi nói chuyện bên đó, cũng chỉ phóng ra sát khí trong tích tắc mà thôi, không ngờ Đông Phương Hạ lại phát giác được, càng không ngờ cậu ấm Đông Phương Hạ của Yên Kinh là một cao thủ! Liền sau đó, người đàn ông tóc tím chuyển ánh mắt sang An Nhiên và Trương Hàm trong hội trường.
Tất cả xảy ra đột ngột, Nam Cung Diệc Phi vẫn chưa biết là chuyện gì thì bị Đông Phương Hạ kéo ra phía sau! Rốt cuộc Đông Phương Hạ phát hiện ra điều gì, tại sao lại đột nhiên đuổi ra ngoài, Tây Môn Kiếm và cô gái này tại sao xuất hiện đúng lúc này, Nam Cung Diệc Phi không hiểu!
Tuy Tây Môn Kiếm và Dạ Ảnh cũng không biết là chuyện gì, nhưng lập tức bảo vệ Diệc Phi, ánh mắt lạnh lùng, không nhìn ra chút sóng gió trên khuôn mặt cô ta!
Lát sau, Đông Phương Hạ quay lại!
“Sao thế?”, Diệc Phi tiến lên hỏi.
Đông Phương Hạ cười trêu đùa: “Vừa nãy tôi đột nhiên nhìn thấy một con chuột, muốn đi bắt cho cô chơi, không ngờ nó chạy rồi! He he…”
Đông Phương Hạ quay lại, Tây Môn Kiếm và Dạ Ảnh lập tức lui sang một bên!
Diệc Phi sẽ tin lời của Đông Phương Hạ sao! Nhưng Đông Phương Hạ đã không muốn nói, cô cũng không hỏi nữa, chỉ lo lắng cho Đông Phương Hạ thôi! Xã hội đen, là con đường không chính quy, rốt cuộc phía trước có âm mưu hãm hại thế nào, cũng không ai biết, cây to gọi gió, không cẩn trọng, sẽ rơi vào bẫy của người khác lập ra! Diệc Phi chỉ hy vọng Đông Phương Hạ cẩn thận, có câu: “Tránh được mũi giáo trước mặt, khó phòng tên ngầm sau lưng”.
Đông Phương Hạ thấy Diệc Phi hiểu chuyện như vậy, anh bật cười, sau đó, quay mặt hỏi Tây Môn Kiếm: “Sao hai người đến đây?”, anh nói xong, còn nhìn Dạ Ảnh một cái.
Tây Môn Kiếm nhìn xung quanh một vòng, hơi do dự!
Đông Phương Hạ nhận ra sự lo lắng của Tây Môn Kiếm, anh biết nơi này không phải chỗ nói chuyện, trầm ngâm một lát, nói: “Đi thôi! Lên xe nói”.
Họ đi ra khỏi đại học Yên Kinh, Đông Phương Hạ nhìn thấy người đến đón Diệc Phi, phía sau xe nhà mình, còn có một chiếc xe RV, hai người lực lưỡng mặc áo đen đứng ở đó!
RV: một loại xe thùng có đầy đủ tiện nghi như một ngôi nhà di động.
Đông Phương Hạ thấy vậy cũng hơi nghi hoặc! Tây Môn Kiếm và Dạ Ảnh cùng xuất hiện, đã khiến Đông Phương Hạ biết sự việc không đơn giản, nhưng họ không đưa theo anh em tử sĩ đến, chắc chắn là chuyện lớn!
Anh đưa ba người Diệc Phi, Tây Môn Kiếm, Dạ Ảnh chui vào xe RV, để người nhà mình đi theo phía sau! Sau khi khởi động xe RV, Đông Phương Hạ đưa tay lấy một chai rượu vang, mở nút chai rót cho Diệc Phi một ly, động tác hào hoa, nho nhã nhấp một ngụm nhỏ, rồi mới hỏi Tây Môn Kiếm: “Chuyện gì?”
“Buổi chiều Trình Thành của Thiên Lang đường Châu Úc truyền tin đến, họ phát hiện tổ chức sát thủ “Phong Ba” có hành động bất thường, có một tốp sát thủ đang chuẩn bị đến Yên Kinh, mục tiêu, là cậu chủ anh! Nhóm tình báo Chu Tước đường cũng chứng thực thông tin này là thật! Vì vậy, chúng tôi đến đây!”, Tây Môn Kiếm nói với vẻ mặt không cảm xúc.
“Tổ chức sát thủ “Phong Ba”?”