Đông Phương Hạ nhìn Trương Vũ Trạch, vỗ vai hắn rồi đưa theo Thư Lăng Vy và Tây Môn Kiếm đi về phía linh đường của Tống Thành Hải!
Người chết quan trọng, hơn nữa Tống Thành Hải chết trong tay của Tây Môn Kiếm, tính theo tuổi tác, mấy người Đông Phương Hạ là vãn bối, nên thắp nén hương cho Tống Thành Hải.
Sau khi ánh mắt của mọi người dồn vào mấy người Đông Phương Hạ, họ cũng không rời mắt! Sau khi Tống Khải và Trần Tư Kiệt cúi người ba lần trả lễ Đông Phương Hạ, Tống Khải đứng lên đi đến trước mặt Đông Phương Hạ, tức giận nói: “Đông Phương Hạ, tên hung thủ giết người như mày còn dám công khai chạy đến địa bàn của tao, hôm nay tao dùng đầu của mày bái tế bố của tao”.
Cả hiện trường nghe xong đều kinh động, tất cả mọi người đều bàn tán xôn xao, lắc đầu vì sự ngông cuồng tự đại của Tống Khải. Trần Tư Kiệt rút đao, thầm lệnh cho người của mình chuẩn bị sẵn sàng.
Đông Phương Hạ nghe xong, cười lạnh một tiếng, không quan tâm đến Tống Khải đang bùng lửa giận, quay người đi đến trước mặt Trương Vũ Trạch. Anh nói với Trương Vũ Trạch sắc mặt khó coi: “Người chết rồi không thể sống lại, hãy nén lại bi thương!”
Đông Phương Hạ nói xong mới chuyển ánh mắt sang Tống Khải. Một luồng sát khí ngập trời ập đến Tống Khải, lạnh lùng nói: “Mày nói tao là hung thủ giết bố của mày thì phải có bằng chứng! Tống Khải, Đông Phương Hạ tao kính trọng bố của mày, nể mặt Trương Vũ Trạch có thể không so đo với mày, nếu mày dám ăn nói bừa bãi, đừng trách tạo không nể tình”.
“Mày...”, Tống Khải tức giận chỉ vào Đông Phương Hạ khí thế sắc bén..
Đúng lúc Tống Khải lên tiếng, Trương Vũ Trạch cảm thấy sự việc không ổn! Nghe xong câu này, lòng Trương Vũ Trạch càng chán nản, Tống Khải và Trần Tư Kiệt vốn bất mãn với mình, nghi ngờ hắn cấu kết với Huyết Lang, câu nói vừa nãy của Huyết Lang là trực tiếp thêm dầu vào lửa! Nhưng bất kể thế nào hôm nay không thể xảy ra chuyện gì. Thế là, Trương Vũ Trạch tiến lên nói với Tống Khải: “Bang chủ, người đến là khách! Bất kể CÓ ân oán gì, qua hôm nay rồi xử lý”.
“Tống Khải, anh còn nhớ tôi không?”
Thư Lăng Vy từ nãy không lên tiếng, cuối cùng lên tiếng vào lúc thích hợp! Không nồng nhiệt không lạnh nhạt nhìn Tống Khải.
Tống Khải bất mãn với Trương Vũ Trạch đến cực điểm, đang muốn nổi giận, bỗng nhiên nghe thấy giọng nói không quá quen thuộc, sau khi Thư Lăng Vy biết Bek Ji là chồng chưa cưới của mình, cô đã thay đổi kiểu tóc, chẳng trách Tống Khải không nhận ra ngay.
Lát sau, cuối cùng Tống Khải nhớ ra, nghĩ đến mình bị Đông Phương Hạ đánh cho nằm viện một tháng vì trêu chọc người phụ nữ trước mắt ở quán bar Gone with the Wind, cơn giận trong lòng cậu ta càng thêm mãnh liệt!
“Giết Đông Phương Hạ!”
Trần Tư Kiệt nhận được lệnh của Tống Khải, cũng không quan tâm hôm nay là hoàn cảnh thế nào, giơ đao chém về phía Đông Phương Hạ!
Trương Vũ Trạch thấy vậy không đợi hai cao thủ Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ ra tay ngăn cản Trần Tư Kiệt, tức giận nói: “Trần Tư Kiệt, lẽ nào anh không nghe thấy lời nói vừa nãy của tôi sao! Người đến đây hôm nay đều là khách, đây chính là đạo tiếp khách của Hải Bang ta sao!”, Trương Vũ Trạch còn có chút khách sáo với Tống Khải, nhưng với Trần Tư Kiệt thì khác!
“Trương Vũ Trạch, anh là phản đồ!”, Trần Tư Kiệt hằm hằm mắng.
Mấy lần Tống Khải đều bị Trương Vũ Trạch ngăn cản, còn thấy người của Trương Vũ Trạch ở một bên rục rịch hành động! Cậu ta tự biết thực lực của Trương Vũ Trạch cường mạnh nên nhẫn nhịn nỗi uất ức này.
Giờ phút này, Trương Vũ Trạch thấy khó xử hai bên, nhưng hắn vẫn nghĩ cho đại cục, cho dù Tống Khải bài trừ hắn, Trần Tư Kiệt vu khống hắn, hắn cũng vẫn nể phần tình nghĩa những ngày trước đây Tống Thanh Hải đối với hắn nên mới làm như vậy.
Đông Phương Hạ thấy Trương Vũ Trạch suy nghĩ cho đại cục của Hải Bang, anh càng cảm thấy hắn là nhân tài! Thế là, anh không thèm quan tâm đến ánh mắt tức giận của Tống Khải, quay người nhìn mọi người, nói với Trương Vũ Trạch: “Hải Bang có nhân vật như anh là cái phúc của họ! Đáng tiếc, Có người lựa chọn sai lầm! Vũ Trạch, hy vọng anh có thể duy trì bảo vệ Hải Bang, đừng để bị Tào Bang tiêu diệt! Tôi đã hứa với các anh, cùng đối phó Tào Bang, nhưng đó là lúc bang chủ Tống còn sống, bây giờ Hải Bang các anh đổi người đương gia! Những chuyện trước đây của chúng ta không còn nữa. Đương nhiên, nếu anh là bang chủ của Hải Bang thì là chuyện khác.
Trương Vũ Trạch nghe lời nói của Đông Phương Hạ mà mặt biến sắc! Trần Tư Kiệt cười trên nỗi đau của người khác, duy chỉ Có Tống Khải vẫn chưa hiểu hoàn toàn.
Lát sau, Trương Vũ Trạch bất lực lắc đầu! Hôm nay sự xuất hiện của Huyết Lang có vẻ như đến thắp hương cho lão bang chủ, nhưng dụng ý trong đó đúng là khiến Trương Vũ Trạch hắn vừa yêu vừa hận. Lời nói của Huyết Lang đúng là chĩa mũi nhọn vào hắn, cũng là đang nói với Trương Vũ Trạch hắn, nếu anh làm bang chủ Hải Bang, việc trao đổi trước đây của chúng ta vẫn tiếp tục! Ngược lại, Hải Bang hiện nay không chống lại được sự tấn công mạnh mẽ của Tào Bang.