Đông Phương Hạ dường như cảm nhận được sự buồn bực của Tây Môn Kiếm! Nheo mắt, chơi đùa móng tay của mình, hỏi một câu không mấy liên quan.
Hiểu rõ về cậu chủ nhà mình, Tây Môn Kiếm đương nhiên sẽ không cho rằng cậu chủ vô duyên vô cớ hỏi mình một câu như vậy! Sau khi suy nghĩ, dường như Tây Môn Kiếm nghĩ đến điều gì đó, hai mắt đột nhiên sáng lên, kích động định nói gì đó, lại bị Đông Phương Hạ giơ tay ngăn lại.
“Tây Môn, tôi nói này sao anh vẫn còn ở đây, cậu chủ tôi không phải thích cái đó, hai người đàn ông ở cùng một chỗ với nhau, anh không sợ người khác nói anh là “Gay” sao! Tôi nói cho anh biết, cậu chủ tôi còn chưa kết hôn, anh đừng làm ảnh hưởng đến thanh danh của tôi”.
Má! Cậu chủ cậu thật vô sỉ, lại có thể nói cậu còn chưa kết hôn, tôi làm ảnh hưởng đến thanh danh của cậu, đừng cho rằng tôi không biết hôm nay cậu và phu nhân ở trên xe làm những gì, lần này, phu nhân ít nhất cũng mất vài hôm mới có thể đi lại thoải mái!
Nhìn thấy bộ dạng đắc ý của Đông Phương Hạ, Tây Môn Kiếm khóc không ra nước mắt, lập tức, không thèm quan tâm Đông Phương Hạ là cậu chủ hay không, trực tiếp giơ ngón tay giữa với Đông Phương Hạ, sau đó dưới chân giống như được bôi dầu, chớp mắt liền chuồn mất.
Đương nhiên, lúc này không có ai Tây Môn Kiếm mới làm như vậy! Nếu có người ngoài ở đây, Đông Phương Hạ là Huyết Lang địa vị cao quý, bất kỳ ai cũng không được khiêu khích thanh thế của anh.
Nhìn thấy Tây Môn Kiếm ra dấu động tác tay thông dụng toàn thế giới này với mình, Đông Phương Hạ hận không thể đạp cho anh ấy một phát! Về việc của “Minh” và “Thiên Đường”, Đông Phương Hạ đã ngầm nhắc nhở Tây Môn Kiếm! Từ phản ứng của Tây Môn Kiếm, tin là anh ấy đã biết rồi.
Không lâu sau, Dạ Phong đẩy cửa đi vào, lúc nhìn thấy cậu chủ nhà mình gác chân lên bàn, ngồi ở đó tiêu sái ngâm nga khúc hát, liền ngây ra! Sau đó, mang theo nụ cười đi đến.
“Cậu chủ, cậu tìm tôi?”
Đông Phương Hạ nghiêng mặt liếc nhìn Dạ Phong, lười nhác nói: “Nào, đến đấm bóp cho cậu chủ tôi đi, mẹ kiếp, cả người đều đau nhức!”
Bị Đông Phương Hạ nhìn như vậy, Dạ Phong cảm thấy cả người không được tự nhiên, ngồi bên cạnh Đông Phương Hạ, ngượng ngùng nói: “Cậu chủ, sao cậu lại nói linh tinh rồi!”
Dáng vẻ ngượng ngùng của Dạ Phong càng thêm mê đắm lòng người, suýt chút nữa khiến thần kinh Đông Phương Hạ rối loạn! Một tay nâng chiếc cằm xinh đẹp của Dạ Phong lên, Đông Phương Hạ cười ha ha một tiếng. Nói: “Cô nhóc, xấu hổ gì chứ! Cậu chủ tôi nói sai sao! Dậy thì thành công là chuyện tốt”.
“Cậu chủ...cậu còn tiếp tục đùa giỡn tôi tôi sẽ đi luôn đấy!”
“Cô nhóc, dám uy hiếp cậu chủ, có phải ngứa da rồi không?”
“Hi hi...Dạ Phong chính là đang uy hiếp cậu chủ đó! Cậu chủ, đừng đùa nữa, cậu nói việc chính trước đi!”, nhìn thấy cậu chủ nhà mình vui vẻ, trong lòng Dạ Phong cũng cảm thấy thoải mái.
Đôi mắt Đông Phương Hạ liền thay đổi! Khép lại nụ cười, theo thói quen bóp bóp mũi mình! Nhẹ giọng hỏi: “Tình hình bọn họ bên đó thế nào?”