Mục lục
Huyết Lang báo thù - Đông Phương Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ấy… cô gái! Cô không thể bỏ tôi lại không lo chứ! Diệc Phi ấy mà, cô ấy rất tốt, cũng rất tốt với tôi! Nhưng chuyện của hai người, giận dỗi hờn trách nhau, đây là cũng chuyện thường tình! Cô còn nhỏ, không hiểu”.


“Tôi đâu có nhỏ, năm nay tôi mười tám tuổi, cao một mét sáu sáu… tôi…”, đột nhiên, cô gái nghĩ ra đây là kế khích tướng của Đông Phương Hạ, muốn biết thông tin của mình, liền dừng lại, nói: “Không nói nữa, nể tình anh là bạn trai của giáo viên hướng dẫn Nam Cung, tôi đưa anh đi tìm cô ấy! Bạn tôi vừa hay là sinh viên của cô ấy, cũng đang ở đó”.



VietWriter cập nhật nhanh nhất.


Cô gái nói xong, liền đi trước!


Đông Phương Hạ nghe xong, vội đi theo sau, thắc mắc nói: “Bạn của cô là sinh viên của Diệc Phi, là ai! Nói không chừng tôi quen đấy!”


“An Nhiên!”, cô gái quay lại nói một câu.


An Nhiên? Đông Phương Hạ nghe cái tên này hơi sững người! Ngắm kỹ cô gái đáng yêu này từ phía sau mấy lượt. Đột nhiên, mắt Đông Phương Hạ sáng lên! Sau đó lại lắc đầu bất lực! Mẹ kiếp, sao trùng hợp như vậy, cô gái này chắc chắn là Trương Hàm, mê hoặc cậu nhóc An Nhiên đến thần hồn điên đảo, giống hệt như An Nhiên hình dung! Đúng là đáng yêu!


“Cô là Trương Hàm, đúng không?”, Đông Phương Hạ đi theo sau cô gái, hỏi thăm dò.


Cô gái dừng bước chân, quay đầu nhìn với ánh mặt ngạc nhiên: “Anh biết tôi là Trương Hàm, sao anh biết?”


Hừ! Sao tôi biết, An Nhiên theo đuổi cô, những lời nói, cảnh tượng tỏ tình với cô đều do một tay tôi thiết kế! Còn hỏi làm sao tôi biết. Đông Phương Hạ cười ha ha: “An Nhiên nói với tôi, sáng sớm nay chúng tôi còn ở với nhau! Cậu ta nói cậu ta rất thích cô!”


Trương Hàm nghe Đông Phương Hạ nói vậy, cô xấu hổ, vành tai liền nóng rực, đôi má trắng tuyết đỏ hồng, ánh mắt nhìn Đông Phương Hạ cũng né tránh.


Lát sau, cô ta mới e thẹn hỏi: “Anh và anh ấy có quan hệ gì, sao anh ấy lại nói vậy với anh!”


“Không phải tối qua cậu ta tỏ tình với cô rồi sao! Để cô làm bạn của cậu ta trước! Cảnh tượng đó, thật lãng mạn! Lúc đó tôi cũng nhìn thấy! Còn về quan hệ ấy mà! Cậu ta sẽ nói với cô, bây giờ chúng ta đi thôi!”


“Ồ… anh quen biết An Nhiên, tôi vẫn chưa biết tên của anh!”


“Đông Phương Hạ!”


Họ đi đến trước cửa văn phòng của Nam Cung Diệc Phi, Trương Hàm không vào, chỉ đứng ở bên ngoài, ánh mắt vẫn không ngừng liếc bên trong xem tình hình thế nào. Sáng nay sau khi An Nhiên họp xong ở quán bar Gone with the Wind, vội vàng về trường học, không còn nhiều thời gian, cậu ta muốn tranh thủ thời gian ở bên Trương Hàm.


Cả buổi chiều, họ ở bên nhau! Trong lúc đó, An Nhiên nhận được điện thoại của Nam Cung Diệc Phi liền vội vàng bỏ đi! Trương Hàm được biết là điện thoại của giáo viên hướng dẫn của An Nhiên, lại thêm bạn cùng phòng nói An Nhiên từng bị phạt trong thời gian huấn luyện quân sự, vì thế sợ rằng Nam Cung Diệc Phi tìm An Nhiên vì chuyện này, nên càng lo lắng.


Trong văn phòng của khoa Kinh tế, ngoại trừ Nam Cung Diệc Phi, còn có vài giáo viên hướng dẫn khác, có lẽ là giáo viên hướng dẫn của các lớp khác! An Nhiên ngồi đối diện với bàn làm việc của Nam Cung Diệc Phi, không biết đang viết cái gì.


Đông Phương Hạ ôm bó hoa hồng to xuất hiện ở đây, lập tức thu hút sự chú ý của các giáo viên hướng dẫn khác, lòng nghĩ soái ca này là ai, sao lại có người đẹp trai như vậy, cô xem cách ăn mặc đó, tuy giản dị, nhưng lại cho cảm giác khác! Rất có khí chất!


Nam Cung Diệc Phi nhìn thấy Đông Phương Hạ ôm bó hoa hồng cười hi hi đi về phía mình, đầu tiên là sững người, sau đó liếc nhìn các đồng nghiệp khác, cuối cùng mới trừng mắt nhìn Đông Phương Hạ.


“Lão đại, không phải anh đang bận không thoát ra được sao! Sao lại đến đây, tất cả đám anh Hồ cũng đang bận không dứt ra được!”, An Nhiên đặt bút trong tay xuống, chạy đến bên cạnh Đông Phương Hạ. Khi thấy Đông Phương Hạ ôm bó hoa hồng, lập tức nhìn sang Nam Cung Diệc Phi.


“Vợ tôi ở đây, sao tôi có thể không đến!”, Đông Phương Hạ không vui đá An Nhiên một cái, mới nói với Nam Cung Diệc Phi: “Bà xã, đây! Một chút tấm lòng, thể hiện tâm ý của anh! Hy vọng mỗi ngày em đều vui vẻ, ngày càng đẹp, đến lúc đó sinh cho anh một cậu bé mập mạp!”


Mấy câu trước, Nam Cung Diệc Phi nghe rất dễ chịu, cũng rất cảm động! Nhưng câu cuối cùng, khiến cô khóc không được cười không xong, còn là ở trong văn phòng của mình, trước mặt đồng nghiệp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK