Võng đạo dưới lòng đất thông bốn phương tám hướng, lại giống như mê cung! Nếu không quen, và không có bản đồ, sẽ không đi lại được ở đây, mỗi một bước đều phải làm cẩn thận từng li từng tí, mặc dù là địa bàn của mình, nhưng Đông Phương Hạ vẫn lo lắng sẽ chạm đến các cơ quan, các cơ quan ở đây lợi hại đến mức nào, mặc dù Đông Phương Hạ chưa tự mình thử qua, nhưng không thể đem cái mạng nhỏ của mình ra chơi đùa được.
Trên đường đi, nhìn thấy thực lực của các anh em Thiên Lang Đường không ngừng nâng cao, trong mắt Đông Phương Hạ không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.
Căn phòng của Đông Phương Hạ, nằm ở khu vực trung tâm của võng đạo! Trang trí ở đây so với căn biệt thự ở khu chung cư Long Uyển, chỉ có hơn chứ không kém.
Sau khi Dạ Ảnh báo cáo xong một vài công việc, liền rời đi!
Nam Cung Diệc Phi sau khi rời khỏi nhà hàng “Tần Lĩnh”, được những người anh em tử sĩ đã đợi sẵn ở bên ngoài đưa cô đến đây! Đương nhiên, các anh em tử sĩ phải đưa ra tín vật mà Đông Phương Hạ đưa cho bọn họ, nếu không, cho dù Đông Phương Hạ nói có người đón cô, cô cũng sẽ không dễ dàng tin tưởng.
Đến đây sắp được gần hai giờ đồng hồ! Diệc Phi vẫn còn kinh hãi! Một võng đạo dưới lòng đất đồ sộ như vậy, chưa cần nói đến phải đầu tư bao nhiêu tiền bạc, chỉ nói đến việc thành công tránh né được ánh mắt của bên trên xây dựng được như vậy, cần phải có thực lực lớn như nào đây. Người của Đông Phương Hạ rốt cuộc đã làm như nào, và anh ấy muốn làm gì.
Trang trí ở đây, cho dù Nam Cung Diệc Phi là danh môn quý tộc, thấy nhiều biết rộng! Cũng không thể không thán phục! Rạp chiếu phim gia đình kiểu nhỏ, có đủ mọi thứ, còn là những đồ vật có giá trị nhất trên thế giới! Cô không biết sofa được làm từ loại da gì, nhưng chắc chắn không phải là hàng loại hai.
Bàn là bàn thạch anh, vách tường cũng được khảm kim cương lấp lánh, đèn trùm pha lê còn được trang trí vàng bạc châu báu, và còn nhiều thứ khác nữa! Đều khiến Diệc Phi cảm thấy mộng ảo, nếu không phải trên cơ thể còn tỏa ra nhiệt độ, nói không chừng Diệc Phi còn coi đó là một giấc mơ!
Mặc dù dưới lòng đất, nhưng Diệc Phi không cảm thấy ẩm ướt, ngược lại, không khí vô cùng trong lành! Ánh sáng nhàn nhạt, mang theo cảm giác ấm áp, yên bình. Ở đầu bên kia bức tường, có một màn hình không tính là quá lớn, nhưng lại có thể nhìn thấy rõ toàn bộ các lối ra quan trọng nhất của võng đạo.
Đối với những thứ này, Diệc Phi đều vô cùng ngạc nhiên! Mặc dù ngồi trên sofa xem phim, nhưng trong lòng lại thấp thỏm không yên. Liên tục nhìn vào lối ra, hy vọng Đông Phương Hạ sẽ sớm xuất hiện.
Trong sự mong đợi của Diệc Phi, cuối cũng chỗ lối ra cũng có tiếng động, quay đầu lại, lúc nhìn thấy Đông Phương Hạ, Diệc Phi lập tức đứng dậy đi đến.
“Anh không sao chứ!”
Diệc Phi không hỏi chuyện võng đạo trước, mà quan tâm Đông Phương Hạ trước, dẫu sao lúc ở nhà hàng “Tần Lĩnh”, Đông Phương Hạ đã nôn ra máu.
Nhìn vẻ mặt lo lắng này, Đông Phương Hạ khẽ mỉm cười! Nhẹ nhàng ôm lấy eo thon thướt tha yểu điệu của Diệc Phi: “Không sao, nhưng người của em xuống tay cũng khá nặng, bọn họ đó!”
“Em bảo họ trở về Trung Nam Hải rồi! Đông Phương Hạ, xin lỗi anh, để tình huống này chân thật một chút, em không nói với bọn họ đây là đang diễn kịch!”
Ngồi xuống sofa, Diệc Phi liền cảm thấy áy náy!
“Ha ha…không ngờ vợ anh lại có thiên phú làm diễn viên như vậy! Được rồi, đừng buồn nữa, như vậy mới là điều anh muốn nhìn thấy nhất”.
Đông Phương Hạ thực sự không nỡ để một người phụ nữ tốt như Diệc Phi vì anh mà buồn. Nói xong, dựa nửa người xuống, hai chân gác lên bàn trà thạch anh, bộ dạng lười nhác!
Thấy vậy, Diệc Phi đứng dậy pha cho Đông Phương Hạ một cốc cà phê, đầy hứng thú hỏi: “Biểu hiện tối nay của em đã đạt được yêu cầu của anh chưa?”
“Đừng nói đến có đạt được yêu cầu của anh không, đến Tây Môn cũng bị chúng ta làm cho mơ hồ, anh ấy ra tay với người của em, càng khiến cho tình huống trở nên chân thật! Chỉ là như vậy, Diệc Phi, khiến em tủi thân rồi! Anh…”
“Không cho phép nói những lời như này nữa!”, Bàn tay trắng ngần của Diệc phi đặt giữa môi Đông Phương Hạ, nhìn thấy ánh mắt áy náy của Đông Phương Hạ, khẽ nhếch miệng nói: “Chỉ cần có thể giúp được anh, những việc khác đều không quan trọng nữa!”
“Diệc Phi!”
Đông Phương hạ cảm động đến mức khó có thể diễn tả cảm xúc hiện tại của mình thành lời, ôm Diệc Phi vào lòng: “Cảm ơn em, Diệc Phi!”
Diệc Phi dựa vào vòng tay của người yêu, cảm nhận nhiệt lượng từ cơ thể của anh, khẽ mỉm cười! Nhàn nhạt nói: “Tiếp theo, phải làm gì đây?”
“Nếu những gì anh dự đoán không sai, Tào Bang và nhà họ Tư Mã sẽ sớm phát động tấn công Lang Quân! Hải Bang cũng sẽ tham gia vào cuộc tranh chấp gió tanh mưa máu này. Người của Yamaguchi-gumi xuất hiện ở Yên Kinh, sát thủ “Phong Ba” cũng tham dự vào, mọi thứ diễn ra quá nhanh! Tình cảnh của anh không quá lạc quan, hiện tại đối đầu với Tào Bang, Lang Quân không đủ thực lực! Anh giết người của “Phong Ba”, bọn chúng nhất định sẽ lại phái người đến giết anh. Vở kịch tối nay, một là để cho Tào Bang và nhà họ Tư Mã xem, hai là sợ “Phong Ba” ám sát anh không được, dùng mọi người để uy hiếp anh, bọn chúng đều là những kẻ liều mạng, sẽ không quan tâm đến thân phận của mọi người. Hiện tại anh không có đủ người để bảo vệ mọi người, nên không có sự lựa chọn nào khác!”
Đông Phương Hạ thở dài! Tiếp tục nói: “Nhưng em đừng lo, toàn bộ kế hoạch anh đã bố trí ổn thỏa rồi! Người của anh mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, lần này anh không chỉ muốn diệt trừ nhà họ Tư Mã và Tào Bang, mà anh còn muốn khiến Hải Bang chỉ còn là dĩ vãng! Thế giới ngầm của phía bắc, sẽ do Lang Quân của anh làm chủ! Diệc Phi, những việc còn lại anh sẽ xử lý, tập đoàn Thiên Lang bên đó em và Phạm Bân chịu khổ một chút, nhà họ Tư Mã không biết đó là sản nghiệp của anh, vì vậy em không phải rời khỏi đó! Chờ thông báo của anh, đến lúc đó các em kết hợp với Ngô Tuấn, nuốt trọn toàn bộ sản nghiệp của nhà họ Tư Mã. Có điều, trước khi nuốt trọn bọn chúng, phải chơi đùa bọn chúng một chút. Nhà họ Tư Mã bị các em khống chế, sẽ không có cách nào cung cấp tiền bạc giúp Tào Bang, như vậy, trong trận quyết chiến cuối cùng giữa Lang Quân và Tào Bang, Tào Bang sẽ khủng hoảng trăm mối!”