“Thế lúc nào anh đi?”
Đông Phương Hạ trầm ngâm một lát: “Tối nay. Nhất định phải tìm được Trương Vũ Trạch trước Tào Nghị Hùng, anh ta giết con trai độc nhất của Tào Nghị Hùng, Tào Nghị Hùng sẽ không tha cho anh ta! Tôi nhận được thông tin nói Tào Nghị Hùng đang phái người tìm Trương Vũ Trạch khắp nơi, cho dù Trương Vũ Trạch không chết, chắc cũng bị thương nặng, một khi rơi vào tay Tào Nghị Hùng thì sẽ sống không bằng chết! Người như vậy, nếu để mất đi là tổn thất của tôi”.
“Vậy anh phải cẩn thận, có chuyện gì thì gọi điện cho tôi! À… Đừng thể hiện khoe tài”.
Đông Phương Hạ đi con đường này quá nguy hiểm! Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy không yên tâm chút nào! Cảm giác đó quá mãnh liệt, cô không thể không nhắc nhở Đông Phương Hạ.
Đông Phương Hạ gật đầu, cười như không cười nhìn khuôn mặt lo lắng của Thư Lăng Vy, nói: “Sao tôi cảm giác hình như cô có lời muốn với tôi, sao thế? Không gây chuyện với tôi nữa à!” !
“Tôi thì có lời gì nói với tên háo sắc như anh! Gây chuyện? Cả ngày anh chỉ biết gây chuyện ầm ĩ, Đông Phương Hạ, anh hai mươi mốt tuổi rồi! Còn là trẻ con à”, Thư Lăng Vy liếc Đông Phương Hạ một cái.
Haiz… Cô là người lớn, cũng chỉ lớn hơn Đông Phương Hạ tôi một hai tuổi, cô xem cô đi, người không biết còn cho rằng cô là chị đấy! Đông Phương Hạ bực bội trong lòng!
“Giác quan thứ sáu của đàn ông nói với tôi, cô có lời muốn nói với tôi!”
“Phì phì… đàn ông các anh còn có giác quan thứ sáu! Buồn cười chết mất!”, Thư Lăng Vy cười một hồi xong, khoác tay Đông Phương Hạ, nhẹ nhàng nói: “Mọi việc phải cẩn thận!”
Đông Phương Hạ thấy Thư Lăng Vy không giống như đang đùa, anh liền ngẩn người, rồi lại bật cười: “Thư Lăng Vy, sao tôi cứ cảm thấy cô kỳ lạ, cô rất lo cho tôi! Sợ tôi chết đột ngột, con của chúng ta sẽ…”
Đông Phương Hạ đang định đưa tay sờ bụng của Thư Lăng Vy, không ngờ Thư Lăng Vy lại giơ chân đá anh.
Đông Phương Hạ cười ha ha, tránh người sang một bên! Các bạn học đi qua đi lại thấy cậu ấm lợi hại nhất Yên Kinh lại quay về, còn mang theo mỹ nữ, ai ai cũng ngưỡng mộ.
“Vợ à, cẩn thận động thai!”
Đông Phương Hạ thấy Thư Lăng Vy hình như còn muốn ra tay, liền bật cười, gọi lớn, còn giả bộ lo lắng sợ sệt. Câu nói đó lập tức thu hút vô số ánh mắt, khi thấy tất cả mọi người đều nhìn về phía mình, Thư Lăng Vy tức đến ngứa răng!
Háo sắc! Tôi và Diệc Phi rất lo lắng, anh còn nói như vậy, ăn nói bộp chộp! Ngộ ngỡ xảy ra chuyện gì thật, anh bảo chúng tôi làm thế nào! Thư Lăng Vy thấy Đông Phương Hạ cười ha ha lại càng tức giận, nắm đấm vang lên răng rắc, nhưng trước mặt nhiều người như vậy, nếu cô ra tay thì không phải thành phụ nữ đanh đá sao! Đông Phương Hạ là cậu ấm Yên Kinh, Huyết Lang của Lang Quân! Bình thường trêu đùa cũng thôi đi, trước mặt người ngoài cũng phải cho anh thể diện! Nếu không, người khác sẽ chê cười Đông Phương Hạ.
Tuy Thư Lăng Vy tùy tiện xuề xòa nhưng dù sao cô cũng là phụ nữ, tâm tư sâu sắc, biết suy nghĩ cho Đông Phương Hạ, càng hiểu cô là người phụ nữ của Đông Phương Hạ, mặc dù thân phận của cô ở Yên Kinh còn cao hơn Đông Phương Hạ, nhưng sao có thể ra tay với Đông Phương Hạ ở bên ngoài chứ.
Thế là cô nhẫn nhịn đi đến Đông Phương Hạ: “Hiếm khi chị Lăng Vy tôi rộng lượng một lần, không bực tức với trẻ con như anh!”
Haiz… Thư Lăng Vy này còn là người phụ nữ mà mình quen biết không! Sao cô ta không ra tay? Đông Phương Hạ liền nghi hoặc! Còn nhìn từ trên xuống dưới Thư Lăng Vy một lượt.
Một lúc sau, mấy người Mịch Ngâm, Tiểu Lâm, Trương Hàm xuống tầng! Cậu ấm lợi hại Đông Phương Hạ đưa sáu người đẹp đi trong khuôn viên trường đại học Yên Kinh, lập tức dẫn đến một trận tiếng kinh ngạc! Thật nhức mắt!