Cùng lúc đó, bệnh viện Khang Ninh.
Bạch Tiểu Tiểu ngồi trong phòng bệnh, xem họp báo truyền hình trực tiếp.
Mẹ Bạch ngồi bên cạnh, nhìn trên màn hình LCD, Ôn Nhiên và Mặc Tu Trần trao đổi ánh mắt, bầu không khí giữa hai người bọn họ có một sự hiểu ngầm và ấm áp, bà ấy chân thành mỉm cười: “Tiểu Tiểu, con nhìn đôi trai tài gái sắc Nhiên Nhiên và tổng giám đốc Mặc đi, ở bên cạnh nhau tốt biết bao nhiêu, vô cùng hạnh phúc.”
Bạch Tiểu Tiểu mỉn cười, không để ý đến hàm ý trong lời nói của mẹ mình: “Trên thế giới này chỉ có duy nhất một Mặc Tu Trần thôi.”
Mẹ Bạch trừng cô ấy, tức giận nói: “Không phải con còn để ý đến thằng nhóc nhà họ Tiêu đó đấy chứ, Tiểu Tiểu, hay là mẹ giới thiệu cho con mấy anh chàng tài giỏi đẹp trai nhân phẩm tốt, con thử quen nhau với người ta xem sao.”
Trước kia, mẹ Bạch không có ý định để cho Bạch Tiểu Tiểu lập gia đình sớm như vậy.
Nhưng từ khi Ôn Nhiên và Mặc Tu Trần kết hôn, hai người lại vui vẻ hạnh phúc như thế. Tiểu Tiểu lại vừa đi dạo một vòng quanh quỷ môn quan, đột nhiên bà ấy cảm thấy để Tiểu Tiểu sớm kết hôn, tìm một người có thể bảo vệ con bé.
Sắc mặc Bạch Tiểu Tiểu nhanh chóng thay đổi, lớn tiếng phản đối: “Mẹ, sao mẹ lại bảo con đi xem mắt thế, con gái mẹ xinh đẹp như vậy còn cần phải xem mắt sao? Chỉ cần con đồng ý, ngày nào cũng có thể đổi một người bạn trai đến cho mẹ ngắm cũng không thành ván đề.”
“Vậy con mỗi ngày liền đổi một bạn trai đi!”
Ngược lại mẹ Bạch không tin, ý bà ấy là chỉ cần có thể gả được Tiểu Tiểu ra ngoài, cho dù gả cho một con gà hay một con chó cũng được.
“Đây chính là mẹ nói đấy nhé, đến lúc đó mẹ đừng hối hận nha.” Bạch Tiểu Tiểu giận đến phồng má, không phải chỉ là bạn trai thôi sao, Bạch Tiểu Tiểu cô đây còn thiếu người muốn hả?
“Mẹ chỉ có một yêu cầu, cho dù con tìm ai, tuyệt đối không được là thằng nhóc nhà họ Tiêu kia, con đừng có vì hai ba lời nói lửa gạt của nó liền quay đầu, mẹ và ba con đã thất vọng từ lâu rồi.”
Nhà bọn họ và nhà họ Tiêu là thế gia, quan hệ hai bên rất tốt nên khi Tiêu Dục Đình và Tiểu Tiểu còn bé đã lập hôn ước cho hai người họ. Tuy nhiên, hiện tại mẹ Bạch vô cùng hối hận, chỉ vì cái hôn ước đó lại khiến con gái bà vô cùng đau khổ buồn bực!
“Mẹ, mẹ yên tâm, có phải con không thể kết hôn đâu, sao con lại có thể quay lại với Tiêu Dục Đình.”
Bạch Tiểu Tiểu không biết mẹ mình đang nghĩ gì, ngày hôm đó Tiêu Dục Đình đến bệnh viện đã bị cô đuổi đi, làm sao cô có thể còn có tình cảm với anh ta nữa.
Mẹ Bạch nở nụ cười thoải mái: “Vậy thì tốt, Tiểu Tiểu, mẹ thấy mấy người bạn xung quanh tổng giám đốc Mặc cũng khá đấy. Lạc Hạo Phong nhăn nhăn nhở nhỏ, hiền lành tốt bụng. Đàm Mục không thích nói chuyện, nhưng người này đáng tin cậy. Còn có bác sĩ Cố, mẹ thấy cậu ấy tốt nhất!”
“Mẹ, mẹ mau dừng lại đi.”
Bạch Tiểu Tiểu chỉ thiếu việc đưa tay ra để che miệng mẹ mình.
Bà ấy muốn có con rễ đến điên rồi nên mới so sánh từng người một như thê, mẹ cho răng bạn bè của Mặc Tu Trân là ai chứ, còn đề cho mẹ lựa chọn sao?
Mẹ Bạch hăng say nói: “Dừng cái gì mà dừng, mẹ đang lo chuyện hôn nhân cả đời cho con, nếu con không muốn nghe thì mẹ sẽ nói với Nhiên Nhiên. Để Nhiên Nhiên giúp con tìm hiểu, con bé có mắt nhìn người rất tốt, nhất định có thể tìm một người đàn ông tốt như Mặc Tu Trần làm chồng con.”
Bạch Tiểu Tiểu cau mày, cô đang định nói thì lúc này cánh cửa phòng bị đẩy ra, thân hình Cố Khải cao lớn mặc áo blouse trắng từ bên ngoài bước vào, không biết anh ấy đã nghe được mẹ Bạch nói bao nhiêu điều, anh áy mỉm cười: “Dì Kiều nói đúng, Nhiên Nhiên có con mắt nhìn người rất tốt. Tiểu Tiểu, nếu cô đang tìm bạn trai thì có thể để Nhiên Nhiên giới thiệu một vài người cho cô.”
“Bác sĩ Cố, anh nghe tháy lời của mẹ tôi nói rồi à2”
Khuôn mặt trắng ngần của Bạch Tiểu Tiểu đỏ bừng, hai mắt cô tròn xoe nhìn Cố Khải.
Trời ơi, cô thực sự muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Mẹ Bạch đứng dậy, bà ấy cười nhìn Cố Khải: “Bác sĩ Có cũng cảm thấy dì nói đúng đúng không, vậy thì những gì dì nói quá đúng rồi.”
Được sự đồng tình và ủng hộ của Có Khải, trong lòng mẹ Bạch cảm thấy rất vui vẻ.
Trừ Bạch Tiểu Tiểu và ba Bạch ra thì vị trí của Cố Khải ở trong lòng mẹ Bạch là không ai có thể sánh bằng. Phải biết rằng, nếu lúc đó không có Cố Khải tham gia vào cuộc phẫu thuật, Tiểu Tiểu đi đến quỷ môn quan có khả năng sẽ không thể quay lại nữa.
Sau khi phẫu thuật, anh ấy đề nghị chuyển Tiểu Tiểu đến bệnh viện Khang Ninh, sau đó thực hiện hai cuộc phẫu thuật cho cô. Những ngày này, mỗi ngày anh ấy không dưới ba vòng quan tâm đến tình hình của Bạch Tiểu Tiểu.
Không chỉ như vậy, sự chăm sóc đặc biệt của bệnh viện dành cho Tiểu Tiểu khiến mẹ cô ấy cảm thấy néu Tiểu Tiểu kết hôn với Cố Khải, bà ấy chắc chắn cả đời này cô sẽ hạnh phúc.
Sau này bị ốm hay gặp nạn sẽ không cần phải lo lắng nữa.