Mục lục
Cực Phẩm Ở Rể Lâm Vũ Giang Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 462:

“Hừ! Thật biết diễn, tôi đã sớm điều tả rồi, hai lão già đến khám chân hôm | đó là kẻ lừa đảo do cậu mời đến.”

Vạn Duy Vận chỉ mặt Lâm Vũ lạnh giọng nói.

“Đánh rắm mẹ ông ấy!”

Lệ Chấn Sinh đột nhiên tức giận _ mắng một tiếng, anh đã nghe Thẩm Ngọc Hiên kẻ về chuyện ngày hôm đó, hai lão già rõ ràng là đên Thiên Thực Đường tìm Vạn Sĩ Linh khám bệnh, hơn nữa là do Vạn Sĩ Linh kéo Lâm Vũ ra đặt cược mà.

“Mọi người nhìn thấy không, hiện giờ khấu khí mây người lừa gạt đều kiêu ngạo phải làm sao đây.”

Vạn Duy Vận lập tức quay người nhìn mọi người, nói: “Như mọi người đã biết, đây vốn là cửa hàng chính của Thiền Thực Đường chúng tôi, lại bị kẻ dối trá tên là Hà Gia Vinh này lừa gạt”

“Đúng vậy, đây vốn là Thiên Thực Đường, sao lại trở thành Hồi Sinh Đường!”

“Nghe thầy không? Hai tên khốn này đi lừa gạt người khác.”

n 250: Hiện Trường Đập Phá “Thật không biết xáu hỗ? Bây giờ những kẻ lừa gạt đều kiêu ngạo như vậy sao? Có còn vương pháp không hả?”

Đám đông vây quanh bỗng nhiên bắt đầu mồm năm miệng mười bàn tán.

“Khẩn cầu mọi người hãy làm chủ cho Thiên Thực Đường chúng tôi.”

Vạn Duy Vận giả vờ rất đáng thương, nghẹn ngào nói: “Tâm huyết của cha tôi lại bị người khác lừa m như vậy, tôi không cam lòng!”

“Có biết xấu hỗ hay không, trả y quán lại cho người tai”

“Đúng, trả y quán lại cho người ta! Đồ lừa đảo!”

“Mẹ kiếp, cậu biết y thuật không mà chiếm y quán của người ta, đồ táng tận lương tâm!”

“Mau chóng trả lại y quán cho người ta”

Một nhóm người cảm xúc nhất thời kích động chỉ vào Lâm Vũ và Lệ Chấn Sinh măng.

Thật ra nếu là bình thường, bọn họ tuyệt đối sẽ không lòng đầy căm phẫn như vậy, nhưng dâu sao lây phương pháp của người ta, thuốc dán chín.

trăm tám mươi tệ cũng lầy được về tay rồi, đương nhiên phải nói thay cho người ta mây câu tốt đẹp.

Lâm Vũ cau mày nhìn Vạn Duy Vận, trong lòng bất giác có chút khẩm phục, con người này đúng là có chút tài mưu lược, những miếng thuốc dán này đối với Thiên Thực Đường cũng chẳng đáng kể, nhưng lại giúp ông ta lôi kéo được lòng người nhiều như vậy.

“Im miệng hết cho tôi!”

Lậm Vũ sàm mặt, lạnh lùng quát một tiếng, âm thằm thêm tức khí, mọi người vây quanh lập tức run lên trong lòng, bỗng nhiên im bặt.

“Ông ta nói chúng tôi là lửa đảo thì chúng tôi chính là lừa đảo sao, tôi còn nói mọi người đều là những kẻ ngộc đói” Lâm Vũ lạnh lùng nói: “Trên số đỏ của y quán này viết tên tôi, nếu đã nói là tôi lửa được, vậy thì mọi người đi tố cáo tôi đi, ở đây đặt chuyện cái gì chứ?”

“Quá vô liêm sỉ! Thật sự quá vô liêm Sỉ!”

Vạn Duy Vận nỗi giận đùng đùng nói: “Cậu dùng quỷ kê lừa gạt một người già, còn dám ngang ngược như vậy, lừa y quán của nhà chúng tôi đã đành, không ngờ cậu còn vô liêm sỉ hơn nữa, treo biên của Hồi Sinh Đường, muốn ở đây kiếm tiền trái lương tâm, với bản lĩnh đó của cậu, không sợ chữa cho người ta chết sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK