Mục lục
Cực Phẩm Ở Rể Lâm Vũ Giang Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 478:

“Õ2 Vậy tốt quá rồi, mau khai trừ tôi đi.” Lâm Vũ hào hứng nói, anh vốn dĩ không muốn vào Cục tình báo quân đội, còn đang tính toán xem phải làm thế nào đề rút ra đây, giò thì tôt quá rôi.

Hàn Băng nhịn không nổi nhíu mày, giọng nói nghiêm túc: “Tiểu Hài Với tư cách là cập trên tôi phải nói anh vài câu, sao anh lại không có chí tiễn thủ như vậy chứ?”

“Cô thì có tiền bộ, vẫn phải để tôi trị thương cho cô.”

“Anh”

Hàn Băng thở hồng hộc nhìn anh, nói tiếp: “Dù sao trưởng ban chúng ta đã bác bỏ ý kiến của ông ta rồi, nói Cục tình Ki quân đội phải có được anh!”

“Haiz, cũng không biết là vinh hạnh hay là bắt hạnh của tôi đây?” Lâm Vũ khẽ thở dài một tiếng, tiệp đó đứng.

dậy nói: “Xong rồi, qua một tiếng, vết thương này của cô chắc có thê khép lại kha khá đó.”

“Một tiếng, anh nói khoác à?”

“Khoác hay không lát nữa sẽ biết, tôi khuyên cô đi ăn chút cơm trước đi, nêu không lát nữa sẽ đói.”

Lâm Vũ xoay người rửa tay.

Hàn Băng sau khi mặc xong áo, đi theo Lâm Vũ ra ngoài ăn chút cơm, tiện thể cùng nhau nói về tình hình gân đây.

An cơm xong cũng qua được gân một tiệng, hai người nhìn nhau một chút, tiêp đó không hẹn mà cùng đứng dậy vào phòng trong.

Lệ Chân Sinh vừa nhìn thấy lập tức cuống lên, vội vàng nói: “Này, tiên sinh, hai người vừa mới ra đó, quá đáng rôi đây. Tôi ng dễ ăn nói với Giang Nhan đâu..

Lâm Vũ và Hàn Băng sau khi vào phòng, Hàn Băng nhanh chóng cởi áo ra, mặt cũng không đỏ nữa, dù sao cũng bị Lâm Vũ nhìn rồi, cũng chẳng sao cả.

Sau khi cô cởi áo xuống, dùng khăn mặt lau sạch thuốc bôi trên người, lập tức kinh ngạc mở to mắt, vét thương vôn dĩ nhây nhụa máu lại đã khép lại hết rồi! Hơn nữa mây vết sẹo khác ở trên người đã trở nên vô cùng mờ nhạt, nêu không nhìn kỹ, dường nhữ cũng không nhìn ral “Trời ạ! Hà Gia Vĩnh, anh là thân tiên à?” Hàn Băng vừa kinh ngạc vừa vui mừng, nếu đổi lại là người con gái khác, sớm đã hưng phần tới mức hét toáng lên rồi.

“Thê nào, sếp, nhiệm vụ lần này tôi hoàn thành cô hài lòng không?” Lâm Vũ cười nói: “Đã nói với cô rồi, là phương thuốc bí mật thần kỳ, nhưng bởi vì thời gian quá gấp gáp, hiệu quả không tính là tốt lắm, cô về tự mình bôi tim một lần nữa nhé, vết sẹo chắc sẽ không còn nữa.”

“Thiếu tá Hà, anh hợp tác với quân đội chúng tôi nhé! Nếu có linh dược loại này, vậy sẽ giảm đáng kể mức độ thương vong của quân đội ta! Nâng cao sức chiên đâu của quân đội taÏ”

Hàn Băng mặt hưng phần chạy tới năm chặt tay Lậm Vũ, cũng không nhận ra mình vẫn chưa mặc áo.

“Quân đội? Quân đội các cô cũng điều chế thuốc?”

“Từng nghe nói tới xí nghiệp quân công rồi chứ?” Hàn Băng hào hứng nói: “Nếu anh hợp tác với quân đội, vậy anh chính là người của quân đội rồi! Sau này Bắc Kính ai muốn động vào anh, đều phải suy nghĩ cho cân thận!”

“Quân đội cũng có nhà máy điều chế dược phẩm của mình sao?”

Lâm Vũ hơi có chút khó hiểu, trong ấn tượng của anh, hình như xí nghiệp quân công chỉ bao gôm các ngành như công nghiệp hạt nhân, khoa học kỹ thuật vũ trụ, công nghiệp hàng không, công nghiệp binh khí.

“Quân đội không có nhà máy điêu chê dược phẩm của mình, bộ đội dùng thuốc đêu là hợp tác với xí nghiệp dược phẩm lớn, quân nhu đặt hàng đặc biệt cung cấp, nhưng với loại thuốc như của anh, phía quân đội nhất định có hứng thú, đặc biệt bỏ vốn xây dựng nhà máy cho anh cũng không phải là không thế!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK