Mục lục
Cực Phẩm Ở Rể Lâm Vũ Giang Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 702:

Hàn Băng dường như hiệu được suy nghĩ của Lâm Vũ, mỉm cười an ủi: “Anh không cân quá áp lực, không, giâu gì anh, tình hình của lão gia tử không quá lạc quan… dù sao tuồi tác  cũng đã hơn 80, anh cứ cố gắng là được.”

Lâm Vũ gật đầu, nhưng cũng rất bình  tính.

“Đúng rồi, lần trước chuyện của Vạn gia anh làm rất tốt, người bên trên khen anh, nói anh rât biêt: cách làm việc.” ° Hàn Băng cười nói.

Các quan chức cấp cao của Cục tình báo quân đội biệt Lâm Vũ đến Vạn gia làm ầm ï, chỉ làm bị thương mấy tên vệ sĩ chứ không làm Vạn Duy Vận bị thương. Nhưng. khiến Vạn Duy Vận sợ chết khiệp phải trốn ở trong nhà mây ngày không dám ra ngoài, hơn nữa còn cất đút lien lạc với Tam Nguyên Hoa. Có thể thấy Lâm Vũ gây ra một cú sóc không nhỏ cho hắn ta.

Trong các bộ phận như Cục Tình báo Quân đội, người được yêu thích nhất là những người không làm cho mọi thứ tôi tệ hơn, nhưng vận vượt qua mong đợi và đạt được mục tiêu của họ.

“Cảm ơn những người bên trên cho tôi.” Lâm Vũ xoa xoa mũi cười nói, nói thật là lần này phải cảm ơn Cục Tỉnh báo quân đội đã giúp anh ta ngăn chặn cảnh sát, nêu không sẽ không tiến hành một cách suôn sẻ như vậy  “Bên trên nói rồi, để anh biểu hiện tích cực một chút, có thể suy nghĩ đề  anh lên làm Trung tá.” Hàn Băng nhìn anh nháy mắt.

“Thồi đừng, Thiếu tá rất tốt, tôi rất thích cương Vị này!” , Ề  Lâm Vũ nhanh chóng từ chối, anh mới không muôn lên chức vị này, sau khi lên trung tá không biết còn bao nhiêu cái hồ đang chờ anh đến nhảy vào, hiện tại chức vị thiếu tá này đối với anh đã rất đủ dùng rồi.

“Không có ý chí!”

Hàn Băng nhìn anh không nói nên lời, bao nhiêu người chỉ vì muôn trèo lên mà liều mạng, anh thì hay rồi, cho không quân hàm cũng không cần.

Khi nói chuyện trên đường với Hàn Băng, Lâm Vũ biết được người anh sáp gặp tên là Do Hội Đường, là một thiêu tướng đã bảo vệ người dựng nước năm đó, mà người con trai thứ hai tên là Do Qúy Giang, hiện là người đứng đầu “Quân đoàn cận vệ trung ương, cũng là một trong những người chịu trách nhiệm bảo vệ, là vị lãnh đạo cao nhất nước.

Lão gia tử còn có một người con trai.

cả và người con trai út, người con trai cả là một vị quân nhân, đã hy sinh  anh dũng để bảo vệ công dân Trung Hoa trong một đọt di tản ra nước ngoài l  Người con trai út Do Qúy:Hà cũng là một quân nhân đã từng chỉ huy đơn vị xử lí bom. Trong một sự kiện đặc biệt đã xảy một vụ tai nạn khiến anh mắt hai cánh tay và một con mắt, từ đó giải ngũ.

Lâm Vũ nghe chuyện của Do gia không khỏi nảy sinh lòng kính phục, trung thành, đó là những gì tôi đã nói.

Nơi Do lão gia sống gần I như nằm ở ngoại ô thành phô, có thể coi như một quận mới của thủ đô, chỉ thấy một khu dân cư có câu trúc tương tự như một căn tứ hợp viện, xung quanh cực kỳ yên tính, có cảm giác như nơi đây tách biệt với thế giới rất hợp cho người già sinh sông.

“Đến rồi.

Hàn Băng dừng lại ở một trong nà tiêu viện, sau đó quay người gõ cửa  “Mời vào! Cửa không đóng!” Một  giọng nói trầm âm từ bên trong truyền ra.

Hàn Băng và Lâm Vũ đây cửa bước vào.

Chỉ tháy bên trong tiều viện vô củng rộng rãi, ngoại trừ không có phòng phía cửa ra vào thì ba phía còn lại đều có từ ba đến bốn căn phòng, cửa ra vào hoàn toàn được làm từ kính cường lực nên cả căn phòng rất sáng sủa và khí thê.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang