Chương 477:
Hàn Băng dâu sao cũng là một quân nhân, làm việc quả quyêt nhanh chóng, không nói hai lời, trực tiếp cởi hết áo khoác, áo giữ nhiệt và dải băng quấn ở bên trong ra, đề lộ tất cả một cách thẳng thắn thành khẩn trước mặt Lâm Vũ.
Lâm Vũ sợ tới mức ngắn ra, không.
ngờ tốc độ của cô lại nhanh như vậy, nhìn thân hình bốc lửa của Hàn Băng nhịn không nỗi tim đập thình thịch, đây hình như là người phụ nữ thứ hai anh nhìn thấy cơ thể sau Giang Nhan.
Nhưng trong ánh mắt anh lại vô cùng trang trọng, bởi vì lúc này trong mắt anh Hàn Băng là một bệnh nhân, anh liếc mắt liền chú ý đến vết thương phía trên ngực trái của Hàn Băng, chỉ thấy vết thương dùng băng gạc quân lại, vết máu đỏ thẫm, chắc hẳn là vết thương xuyên qua.
Nhưng rất nhanh Lâm Vũ liền lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, bởi vì anh nhận ra ở phần bụng, sườn, vai, lại có bốn năm vệt sẹo to nhỏi Những vết sẹo này bao trùm lên cơ thê nhãn bóng hoàn mỹ của người con gái, quả thật quá mức thây mà đau lòng, giỗng như viên ngọc bích tinh xảo va chạm ra rất nhiều tì vết.
“Trên người cô…” Giọng nói Lâm Vũ hơi có chút run tây, anh biết điều mà những vết sẹo này đại diện ắt hẳn là nỗi đau đớn thấu tận tâm can.
“Với tư cách là một quân nhân, điều này không phải rất bình thường sao?
Sau lưng tôi còn nhiều hơn.” Hàn Băng thản nhiên cười, có chút không đề bụng, nhưng trong nụ cười của cô lại thoáng lên một tia chua xót khó giấu.
“Tôi có thê chữa khỏi hết giúp cô.” Vẻ mặt Lâm Vũ đột nhiên ngưng trọng lại, trịnh trọng nói: “Có thê khiến cho làn da cô khôi phục lại độ sáng bóng và mịn màng trước đây.”
“Thật sao?”
Trên mặt Hàn Băng lập tức tràn đầy ánh sáng, trong mất đây sự ngạc nhiên vui mừng.
Tuy rảng ngoài miệng cô nói không quan tâm, nhưng có cô gái nào không yêu cái đẹp chứ? Những vết sẹo dữ lợn kiểu này, trong lòng cô, chúng.
cũng là một loại áp lực tâm lý, mỗi lần khi tắm rửa, cô đều không dám động vào.
Lâm Vũ cười gật đâu, vội vàng bước tới bên cạnh Hàn Băng, gỡ băng gạc ở chỗ vết thương của cô xuông, nhìn cần thận, nhận ra là vết thương do đạn bắn, chắc cũng ba bôn ngày rôi, nêu đã băng bó thê này, chắc hắn không bị thương đến xương cốt.
Hàn Băng cúi đầu, trên mặt hơi ửng hồng, tuy cô là quân nhân ý chí kiên cường giàu lòng hy sinh, nhưng bị một người đàn ông chạm một cách thân mật vào bộ phận kín của mình như vậy, cũng khó tránh khỏi có chút thẹn thùng.
Nhưng Lâm Vũ lại thản nhiên, sau khi quan sát xong, anh nói: “Khoác áo vào, chờ tôi một lát.”
Ra khỏi phòng trong, Lâm Vũ liên vào phòng thuốc, lựa chọn mấy vị dược liệu nghiền nát, xay chế, lầy máy vị dược liệu sắc chê, sau đó chế thành một thứ kiểu dược hồ, tiếp đó lại cho thêm một ít nha đam, đề dược hồ này trở nên trơn mát một chút.
Sau khi trở vào phòng trong, Lâm Vũ liền trực tiếp đắp bôi dược hồ lên vết thương. của Hàn Băng, Hàn Băng khẽ nhíu mày, nhưng sau đó lập tức giãn mở ra, có chút kinh ngạc, nhận ra đắp những dược hồ này lền vét thương, lại không đau chút nào, hơn nữa còn cảm thấy mát lạnh, rất thoải mái.
“Anh đã cho những gì vào trong này?
Sao không đau chút nào vậy?” Hàn Băng vô cùng kinh ngạc.
“Cho dược liệu cắt cơn đau.” Lâm Vũ nháy mắt với cộ: “Đây là phương thuốc bí mật thần kỳ, ngoại trừ tôi ra, không ai biết cả, hơn nữa thuốc này ngoài hiệu quả trị liệu cằm máu dừng đau, còn có hiệu quả trị liệu nhanh chóng sinh cơ, cũng có thể chữa khỏi vệt sẹo của cô, tôi bôi hết cho cô nhé.”
Tiếp đó anh không chờ Hàn Băng trả lời, liền bôi dược hồ lên trên vết thương trên người cô.
Hàn Băng cảm giác bàn tay âm nóng của Lâm Vũ đang dạo đi trên cơ thể mình, mặt càng thêm đỏ, để giảm bớt bầu không khí ngại ngùng, cô vội vàng nói: “Nhân vật lớn mà anh đắc tội ở Bắc Kinh đã ra tay với anh rồi, khoảng thời gian trước đã đưa ý kiến với Cục tình báo quân đội chúng ta, bảo chúng tôi khai trừ thân phận của anh, bởi vì Cục tình báo quân đội vân luôn không có cách nói tạm giữ chức này.”