Tất cả các thực tập sinh đến đông đủ xong, giám đốc phòng nhân sự mời mọi người tụ tập trong một phòng hội nghị nhỏ, thông báo tình hình của công ty cho mọi người biết, đến khi xong mọi chuyện cũng đã là 12 giờ trưa.
Ở nhà ăn trong công ty ăn cơm xong, giám đốc lại để một nhân viên nữ trung dẫn một nhóm thực tập sinh đi tham quan công ty, biết những bộ phận nào, phụ trách nội dung nào ngồi ở đâu, đến khi đi xong một vòng, nữ nhân viên đó lại dặn dò: “Các bạn đi đến từng vị trí mà mình đã được sắp xếp đến khu vực làm việc của mình tìm tổ trưởng, Tần Chỉ Ái ở lại.”
Vì bị gọi tên như vậy nên khi những thực tập sinh kia trước khi giải tán lại nhìn cô bằng một ánh mắt đánh giá nhìn cô từ trên xuống dưới một vòng, sau đó mới rời đi theo thứ tự.
Mãi đến lúc phòng nghỉ ngơi chỉ còn một nhân viên nữ đó và Tần Chỉ Ái, người nhân viên đó mới nói: “Đi thôi, tôi dẫn cô đến phòng của Trương tổng.”
Tần Chỉ Ái trước khi đăng ký cũng đã tìm hiểu trước về công ty, biết Trương tổng trong miệng cô là phó tổng của bộ phận giám sát kỹ thuật.
Người nhân viên nữ đó đưa cô đến trước cửa phòng làm việc của Trương tổng, thay cô gõ cửa, đến khi bên trong có tiếng: “Vào đi.” Cô mới quay lại cười với Tần Chỉ Ái một cái, ra hiệu cho cô đi vào, sau đó liền rời đi.
Tần Chỉ Ái lễ phép mỉm cười xong liền đẩy cửa đi vào, cô vừa mới nhẹ nhàng đóng cửa, cũng không cho Tần Chỉ Ái có cơ hội chào hỏi đã mở miệng trước: “Tần Chỉ Ái? Thực tập sinh đúng không?”
“Vâng.” Tần Chỉ Ái cười nhẹ đáp.
Trương tổng đứng lên, nhìn qua cửa kính văn phòng, chỉ vào một cái bàn trống ở khu vực thư ký nói: “Đó là vị trí của cô, cô là thư ký của Đổng sự trưởng, bây giờ Đổng sự trưởng đang có một cuộc họp video, khoảng nửa tiếng nữa mới kết thúc, đến lúc đó cô hãy pha một chén café tới phòng làm việc chào hỏi anh ấy, công tác cụ thể như thế nào anh ta sẽ dặn dò cô.”
“Cảm ơn Trương tổng.” Tần Chỉ Ái nói.
Trương tổng gật đầu một cái, không nói gì.
Tần Chỉ Ái chào tạm biệt xong thì rời đi.
Vì không có việc gì làm, Tần Chỉ Ái ngồi ở trước bàn làm việc của mình chơi game.
Qua khoảng 25 phút sau, cô đứng lên đi đến phòng trà, sau khi pha xong một tách café, đúng lúc là nửa tiếng đồng hồ, sau đó liền bưng lên đi vào văn phòng làm việc của Đổng sự trưởng.
Tần Chỉ Ái giơ tay lên, nhẹ nhàng gõ cửa hai lần.
Người bên trong hình như còn chưa hết bận, còn chưa trả lời cô, Tần Chỉ Ái kiên trì đợi khoảng ba phút, vừa định rời đi, bên trong lại có người mở cửa đi ra, người đi ra là một người đàn ông chừng 30 tuổi.
Nhìn đôi mắt của anh ta có khi lại khác biệt quá lớn so với tuổi, thế nhưng Tần Chỉ Ái vẫn nhận ra đây là Đổng sự trưởng họ Lý, liền mỉm cười chào hỏi: “Đổng sự trưởng, chào ngài, tôi là…”
“Cô là thư ký mới tới của đổng sự trưởng sao?” Tần Chỉ Ái còn chưa nói hết, đối phương liền khách sáo cắt đứt lời của cô, cách khỏi cửa một khoảng xa, nhường đường: “Đổng sự trưởng ở trong, cô vào đi.”