Tiểu Vương quay đầu hỏi: “Cố tổng?”
“Cậu gọi Tiểu Ái tới đi xã giao với tôi.”
Tần Chỉ Ái là thư ký của Cố Dư Sinh, Tiểu Vương cũng cho đây là chuyện bình thường, liền gật gù làm theo lời hắn.
Tần Chỉ Ái đến trước mặt Tần Chỉ Ái, nói nhỏ vài câu, Tần Chỉ Ái rất nhanh đứng lên, chạy từ từ đến chỗ Cố Dư Sinh: “Cố tổng, anh tìm tôi?”
Cố Dư Sinh khẽ gật đầu một cái, không mở miệng nói chuyện mà lấy một ly rượu từ người bồi bàn đang cầm gần đó, đưa một ly tương đối thấp cho Tần Chỉ Ái, sau đó lại ra hiệu cho cô đi theo mình, đợi đi được một khoảng, Cố Dư Sinh mới hơi nghiêng đầu đến gần Tần Chỉ Ái, sau đó mới thấp giọng nói: “Tiểu Vương có chút việc bận, cô theo tôi đi xã giao một vòng.”
Cô là thư ký của hắn, theo hắn đi xã giao là chuyện bình thường, nên cô không nhận thấy bất kỳ vấn đề gì, ngẩng đầu trả lời hắn: “Vâng, Cố tổng.”
.....
Hình ảnh hắn và cô nói chuyện như vậy rơi vào mắt Lương Đậu Khấu, giống như hai người họ đang nói thầm với nhau điều gì.
Cô ngồi trên bàn cố gắng duy trì nụ cười hào phóng thong dong, nhưng tay cầm ly nước lại âm thầm tăng thêm sức.
Tiểu Ái,… mấy ngày trước lúc cô thấy hắn nói chuyện còn gọi là thư ký Tần, sao bây giờ lại biến thành Tiểu Ái rồi hả?
Hơn nữa, phó tổng của Hối thị còn chưa có tư cách tham gia cuộc họp này thì sao một thư ký nhỏ còn đang thực tập như cô lại lại có thể đi cùng xe với hắn đến đây?
Lúc này đúng lúc có một nhân viên đang bưng canh nóng đi qua trước mặt Cố Dư Sinh và Tần Chỉ Ái, Cố Dư Sinh liền đưa tay ra, chắn cho cô, lại nghiêng người che trước mặt cô.
Cử động nhỏ của hắn như vậy rơi vào mắt người khác lại giống như hắn là vệ sĩ của con bé kia vậy.
Có thể trong mắt Lương Đậu Khấu biết người hắn thích chính là con bé kia, nên sự che chở này lại thay đổi góc độ thành nâng niu thể hiện sự lo lắng bảo vệ.
Cảm xúc trong lòng Lương Đậu Khấu càng lăn lộn trừng mắt nhìn Cố Dư Sinh và Tần Chỉ Ái, ánh mắt có chút lạnh.
Tám năm trước, cô hấp dẫn sự chú ý của Cố Dư Sinh.
Tám năm sau, cô đóng vai của Lương Đậu Khấu, vẫn có thể có được sự chú ý của hắn.
Cô được sự giúp đỡ của Chu Tịnh, bỏ ra nhiều công sức như vậy, đuổi cô đi xa khỏi Cố Dư Sinh.
Có thể là do ma xui quỷ khiến, cô và hắn lại đụng nhau.
Cô cũng biết khi hắn còn chưa mua lại Hối thị, Tần Chỉ Ái đã nộp CV vào công ty này rồi.
Lương Đậu Khấu không thể xác định được cuối cùng có thể phải Cố Dư Sinh cố tình mua lại Hối thị hay không nhưng cô chỉ biết Cố Dư Sinh cố ý cho Tần Chỉ Ái làm thư ký, nhất định là vì động tâm với cô ta.
Ba lần… đã ba lần... chỉ cần cô xuất hiện, tất nhiên sẽ hút lấy tất cả tâm tư tình cảm của Cố Dư Sinh.
Nếu cô ta còn ở bên cạnh Cố Dư Sinh, sợ là Cố Dư Sinh sớm muộn gì cũng sẽ yêu cô ta.
Không được, cô không thể cứ như vậy ngồi chờ chết, cô nghĩ đến một biện pháp, cướp cô khỏi tay Cố Dư Sinh.
Lúc Lương Đậu Khấu đang vắt óc suy nghĩ nên làm gì, Cố Dư Sinh cách đó không xa bỗng nhiên rút ly rượu khỏi tay Tần Chỉ Ái, không biết nói gì với người trước mặt, Cố Dư Sinh liền cạn sạch ly rượu trước mặt mọi người thay Tần Chỉ Ái.