Mục lục
Tân hôn không tình yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Luật mệt mỏi dựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại, rõ ràng thân thể đều mệt mỏi, anh không biết mình còn muốn những ngày như vậy trong bao lâu, chỉ là lâu lắm, anh gần như đã bắt đầu không nghĩ lại tiếp tục.

Tâm lý không nghĩ lại tiếp tục, cũng không nghĩ lại ủy khuất chính mình, thậm chí là không muốn bức chính mình, đi làm không muốn làm việc.

Hiện thực, anh là người, không phải thần, anh có trách nhiệm, cũng có nghĩa vụ.

Thời gian cuối tuần, Lý Mạn Ni kéo cánh tay Sở Luật, hai người đã đứng trước cửa nhà Lý gia, biệt thự hai tầng, cũng là sau này Sở Luật đưa cho Lý gia, mấy năm trước công ty Lý gia có lần nguy cơ phá sản lớn, nếu không phải Lý Mạn Ni tìm được Sở Luật rồi, khả năng Lý gia hiện tại đã sớm không biết đã lưu lạc phương nào.

Lý Mạn Ni kì thật lúc trước chính là kẻ thứ ba, nếu gia đình có nội tình tuyệt đối sẽ không phát sinh như vậy, tuy rằng lúc trước Lý gia cũng có phản đối nhưng kì thật giữa bọn họ đều là quạt gió thêm củi giả đơn giản đối tượng chính là người có tài.

Hai người đi vào, bà Lý vừa thấy con gái con rể đã đến, đôi mắt cười cố ý lớn tiếng nói với người bên trong: "Chí Quốc, Mạn Ni cùng Sở Luật đến rồi."

Ông Lý vội vàng đi ra vừa thấy con gái cùng con rể, không khỏi trên người nhiều một ít xem thường.

"Ba mẹ," Lý Mạn Ni ôm chặt Sở Luật cánh tay, cười cùng cha mẹ chào hỏi.

"Chào ba mẹ" Sở Luật cũng chào một câu, không nhiều nhiệt tình, sắc mặt luôn trầm tĩnh, anh từ trước đến nay đều như thế, nếu cười nhiều chỉ sợ nhiều người sẽ choáng váng.

Mà ông bà Lý cũng biết tính tình đứa con rể này, cũng không cảm giác gì mà cười ha hả đưa con gái con rể đi vào.

Bên trong anh trai Lý Mạn Hiên với cô bạn gái mới cũng ở chỗ này, bạn gái Hứa Thơ Dương của Lý Mạn Hiên vừa thấy Sở Luật đôi mắt không khỏi sáng ngời, người đàn ông này mới là cực phẩm, thân cao chân dài, ngũ quan bắt mắt, khí thế cũng bức người, hơn nữa cô còn biết nhìn người, một thân quần áo tuy rằng đơn giản lại đều là nhãn hiệu quốc tế nổi tiếng, không hiện sơn lộ thủy, chính là loại vẻ đẹp này khiến người khác khó có thể với tới. Vốn cho rằng Lý Mạn Hiên coi như là tốt, nhưng đem so sánh với người đàn ông này kém xa lắc xa lơ, một bên là thiên nga, một bên là cóc.

Mà Lý Mạn Ni ghét cái ánh mắt hứng thú không hề che giấu như thế với Sở Luật, cảm giác không vui, làm sao vậy, đàn ông người khác cũng muốn nghĩ đến sao?

Bộ dáng cha mẹ Lý gia không khỏi có chút xấu hổ đương nhiên càng xấu hổ hơn là Lý Mạn Hiên, khuôn mặt anh như bị người khác đánh, đau khó có thể chịu đựng, anh cảm giác bị người khác nhục nhã, bị Hứa Thơ Dương, cũng bị em rể Sở Luật này chọc giận, sắc mặt lập tức không tốt, ngay cả nhìn em rể cũng không lại một gương mặt đẹp.

Sở Luật vẫn giữ trạng thái không nói chuyện, đến lúc ăn cơm cha Lý hỏi cái gì anh trả lời cái,đó, cha Lý có chút đem sự chú ý lên người Sở Luật, có thể vì muốn moi một ít thông tin, với vấn đề này trong lòng Sở Luật hiểu rõ cũng biết cha Lý biết rất nhiều tin tức nên cuối cùng hợp đồng được một nửa thì bị cướp mất, Sở Luật đều biết nhưng anh chỉ mở một mắt nhắm một mắt.

Chỉ là gần đây Lý gia càng ngày càng bành trướng, lấy được về chỉ biết dùng bất lương, cho nên lúc này đây anh mới hiểu rõ Lý gia, là một công ty làm ăn nhỏ nhưng đối với Lý gia như vậy cha Lý không quá vừa lòng, còn cố ý vô tình nói đau xót:

"Tiểu Luật à, con xem, ba cũng già rồi, thân thể càng ngày càng không khỏe, công ty mấy năm gần đây làm ăn bắt đầu nguy khốn, trong lòng ba cũng rất sốt ruột."

Sở Luật nhẹ nhàng nhấp môi mỏng lạnh, còn không tốt, so với năm sắp đóng cửa công ty, hiện tại đã trở lại tốt chết đi, tiến bộ không ngừng tăng theo bậc thang.

Cho nên người ta nói tóm lại là lòng tham quá nhiều sẽ không biết bổn phận mình ở đâu.

"Tiểu Luật..." Cha Lý muốn nói nữa nhưng Sở Luật cắt ngang lời ông nói: "Ba, về sau chuyện công ty, anh trai sẽ tiếp quản, tin tưởng anh trai sẽ có mưu kế của mình quản lí công ty ngày càng tốt."

Lý Mạn Hiên là người không thể bị công kích, đặc biệt là vừa rồi, người phụ nữ của anh rõ ràng hứng thú với Sở Luật anh đã buồn bực, trong lòng sớm đã oán hận lên Sở Luật: "Không tồi, công ty Lý gia chúng ta không cần dựa vào người khác" Anh ngồi thẳng người, khóe môi cười lạnh lùng, trong hai mắt lóe lên ánh lửa, chỉ kém là không đem em rể mang đi thiêu đi.

Cha Lý thỉnh thoảng liếc mắt nhìn con trai, hiện tại Lý Mạn Hiên căn bản đã bị độc hỏa sở công tâm, đừng nói ông không thấy đôi mắt của con rể, cơ bản chính là con trai ông năng lực cũng không có. Đối với một người đàn ông, có cái gì sẽ so với người phụ nữ của mình đội trên đầu mình mũ xanh mượt, sỉ nhục, ghê tởm.

Cho nên anh ghê tởm, cái này bị em rể làm cho ghê tởm rồi, tuy rằng nói anh ghê tởm chính là bạn gái anh nhưng không phải tên đầu sỏ gây tội là Sở Luật hay sao.

"Ba, hãy yên tâm đi." Lý Mạn Hiên cắn răng, như thề nói: "Con tin, chỉ cần con tiếp quản công ty, về sau nhất định công ty sẽ lên một bậc cao mới, tài sản nhất định sẽ tăng theo, sẽ không kém so với em rể, có phải hay không, em rể?" Anh cười, khóe miệng lại cũng xoắn xít.

"Em tin tưởng anh." Sở Luật nhàn nhạt đáp một câu, không đem sự khiêu khích của Lý Mạn Hiên vào trong mắt.

Có đôi khi, thiên phú rất quan trọng, không phải ai cũng có thiên phú về buôn bán, liếc mắt một cái là có thể phát hiện thời cơ, bắt lấy thời cơ, cũng là lợi dụng thời cơ, hiển nhiên Sở Luật trời sinh là thương nhân, nhưng Lý Mạn Hiên, xin lỗi, anh không phải, nhưng là bị chọc tức, thành tựu về sau cũng sẽ không lớn. Nói khó nghe một chút chính là vấn đề về chỉ số thông minh.

Đây là người đàn ông trên thương trường, ngồi yên cũng khiến người khác đổ máu.

Mà thế giới bên trong của phụ nữ cũng không bình tĩnh, chiến tranh giữa những người phụ nữ so với đàn ông còn mối thù sâu nặng hơn nhiều.

"Mạn Ni, em với chồng mình tình cảm rất tốt." Hứa Thơ Dương uống ly nước trái cây, lời nói bỏ thêm vài phần thật tình, vài phần giả ý, là hâm mộ hay là ghen ghét.

"Chờ chị về sau cùng anh em kết hôn, thành chị dâu, hai người nhất định so với chúng em tình cảm còn tốt hơn." Lý Mạn Ni cười khuôn mặt hạnh phúc, làm trên mặt Hứa Thơ Dương hiện một nét ghen ghét.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK