Ôn Đình Vực: “…”
“Vào lúc này không nên đùa giỡn.” Ôn Đình Vực nghiêm mặt nói.
Cố Niệm Niệm cũng không còn tâm tình đùa giỡn: “Tôi luôn luôn đúng ngày, nhiều nhất chỉ chậm một ngày.”
Ôn Đình Vực thở phào nhẹ nhöm: “Vậy còn chưa tới ngày mai thì còn chưa biết, có lẽ ngày mai sẽ có.”
Nghe Ôn Đình Vực nói thế Cố Niệm Niệm cũng buông lỏng một chút, nhưng nghĩ đến quá trình chờ đợi thật là quá khó khăn rồi.
*Nghe nói uống nước mật ong thì cái đó sẽ tới nhanh hơn.” Có Niệm Niệm đột nhiên nảy ra một ý tưởng.
Ôn Đình Vực không nói gì mà trực tiếp đi xuống lầu.
Có Niệm Niệm liềm môi, người đàn ông này một chút cũng không quan tâm đến mình, mình đều sắp gấp chết rồi đây.
Nam nhân xấu xa, khinh bỉ anh.
Giây tiếp theo Ôn Đình Vực đi lại quay về, trong tay cầm một ly nước mật ong.
Có Niệm Niệm ngại ngùng uống hét.
Uống xong một chút cảm giác cũng không có, Cố Niệm Niệm khóc thảm thiết nói: ‘Không có đến.”
“Có lẽ không có nhanh như vậy.” Ôn Đình Vực nói.
Ôn Đình Vực là người trẻ tuổi nhất trong danh sách những người giàu có toàn cầu, tốt nghiệp trường đại học hàng đầu thế giới, tri thức có thể nói là khủng bó.
Nhưng là chuyện về sinh lý phụ nữ này anh không quá hiểu rõ, cho nên cũng không biết nói thế nào với Có Niệm
Chương 63>Xấu Đến GÙ†I8 vì bạn mà bỏ quảng cáo Niệm.
“Nghe nói ấn ấn bụng sẽ mau tới.” Trong lúc bối rối Có Niệm Niệm lại nghĩ ra một cách.
“Tôi giúp cô ấn ấn bụng.”
“Không muốn.” Có Niệm Niệm vô thức che bụng.
“Lúc này tôi sẽ không chiếm tiện nghi của cô.” Ôn Đình Vực tự nhiên là biết suy nghĩ của Có Niệm Niệm.
Cố Niệm Niệm nghĩ cũng đúng, vào lúc này rồi Ôn Đình Vực cũng sẽ không sàm sỡ cô.
Hơn nữa Ôn Đình Vực có kiểu phụ nữ nào mà không tìm được chứ. Cho dù có cầm thú thế nào đi nữa cũng sẽ không đến nỗi phát tiết với một người có lẽ còn đang mang thai đâu!
Cô nằm dài trên giường, lộ ra một ít bụng: “Anh ấn nhẹ chút.”
Bụng dưới của Cố Niệm Niệm bằng phẳng lại trắng nõn, Ôn Đình Vực đặt tay lên, nhẹn nhàng xoa nắn.
Cố Niệm Niệm nhìn Ôn Đình Vực thay cô xoa bụng, thầm nghĩ, đời này cũng đáng rồi. Đường đường một đại nhân vật như tổng tài tập đoàn S mà lại xoa bóp cho mình.
Ưm, Cố Niệm Niệm cô chiếm được một tiện nghỉ lớn!
Cô nghe rất nhiều người nói qua sẽ làm kinh nguyệt mau tới, hy vọng có tác dụng với cô.
Nghĩ vậy Cố Niệm Niệm dường như thật sự cảm thấy dưới thân có một dòng nước nóng.
*Ôn Ôn Đình Vực, tôi hình như tới.” Giọng nói của Cố Niệm Niệm mang theo một tia mừng rỡ.
Tuấn mi Ôn Đình vực nhướng lên: “Không nhanh như vậy chứ.”
“Thực sự, hình như là có, tôi cảm thấy có.”
“Cô cũng nói là hình như, có thể là ảo giác của cô.” Ôn Đình Vực nghĩ mới ấn vài cái, không thể trùng hợp như vậy đi.
“Thật sự thật sự, không tin anh sờ.” Cố Niệm Niệm nóng lòng chứng minh, không hề nghĩ ngợi mà nói ra những lời này.
Ôn Đình Vực cũng nóng lòng muốn biết Cố Niệm Niệm tới hay chưa, thật sự chạm tới.
Lúc trên tay Ôn Đình vực cảm giác được các loại mềm mại khác thường, hai người đều trợn tròn mắt.
Ôn Đình Vực vô thức muốn bỏ tay ra, nhưng tay đã không chịu khống chế. Nơi đó mềm mại quả thực làm người ta choáng váng, giống như bị ma nhập vậy.
Bị Ôn Đình Vực nhẹ nhàng ấn một cái, cảm giác giống như bị điện giật truyền khắp cơ thể Cố Niệm Niệm.
Cô đẩy tay Ôn Đình Vực ra: “Anh anh, anh đang làm gì thế!”