Mục lục
Cô Vợ Lọ Lem Của Tổng Tài - Ôn Đình Vực
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 73:





Một lát sau Cố Niệm Niệm đã quay lại, vẻ mặt tái nhợt.





*Xong rồi xong rồi.” Có Niệm Niệm ngồi phịch trên sô pha.





“Cố tiểu thư, làm sao vậy? Cháu đừng làm dì sợ.” Dì Lý thấy bộ dạng này của Cố Niệm Niệm lại càng hoảng sợ.





*Dì Lý, cháu, cháu có lẽ có rồi.” Cố Niệm Niệm sờ bụng một chút, ánh mắt trở nên ảm đạm.





Mắt dì Lý nhất thời sáng lên: “Có tiểu thư, đây là chuyện tốt mà. Đây, đây…”





Bà hưng phấn xoa xoa tay, không biết nên thế nào cho phải.





Bà làm quản gia đã nhiều năm, cũng gặp không ít kẻ có tiền không coi hạ nhân là người.





Sau đó bà được Ôn Đình Vực thuê tới chăm sóc Cố Niệm Niệm. Bà vẫn là lần đầu tiên thấy một thiếu phu nhân nhà có tiền lại đối đãi với hạ nhân hòa khí như thế.





Cô bé Cố Niệm Niệm này, dì Lý là thật sự yêu thích, cho nên khi biết cô mang thai, dì Lý là thật tâm vui cho cô.





“Cố tiểu thư, dì lại đi làm một chút đồ ăn ngon, người mang thai luôn dễ đói bụng.” Dì Lý kích động chạy vào nhà bếp.





Có Niệm Niệm đầu óc trống rỗng một lúc lâu, sau một lát cô mới khôi phục khí lực, nghĩ xem nên làm thế nào.





Trước đây nói có thể sẽ mang thai hay không thực ra chỉ là hoài nghi trong chốc lát mà thôi, sau đó nghĩ lại thì cảm thấy không quá có khả năng.





Cô cũng không còn quá chăm chú nghĩ về chuyện này nữa.





Nhưng vừa rồi đi nhà vệ sinh xem, kinh nguyệt tháng này của cô còn chưa tới, đây là chuyện trước giờ chưa từng có.





Cô gần như có thể chắc chắn, cô cõ lẽ thật sự mang thai.





Tim Có Niệm Niệm thắt lại.





Mang thai, vậy phải làm sao đây.





Cô đã từng hỏi Ôn Đình Vực vấn đề này, câu trả lời của Ôn Đình Vực còn khiến cô cảm thấy anh là một người đàn ông tốt.





Nhưng đó cũng không phải điều cô muốn. Ôn Đình Vực cho cô một cuộc sống ăn ngon mặc đẹp, chăm sóc cô một đời đúng là không tồi, nhưng giữa hai người nếu không có tình yêu thì có ý nghĩa gì đây.





Cô và Ôn Đình Vực không phải người cùng một thế giới.





Người đàn ông ưu tú như Ôn Đình Vực có bao nhiêu thiên kim tiểu thư cùng nữ nhân ưu tú thầm thương trộm nhớ, anh dựa vào cái gì phải yêu cô chứ.





Đây là chuyện không thẻ xảy ra, Có Niệm Niệm nghĩ.





Chỉ vì một đứa bé mà hai người họ sẽ như vậy cả đời sao? Hợp đồng hôn nhân với Ôn Đình Vực ban đầu chỉ vì bị Chu Mỹ Ngọc làm cho không còn cách nào.





Hơn nữa Có Niệm Niệm nghĩ rất đơn giản, hợp đồng hôn nhân, hai người đều rõ ràng không thẻ trả giá tình cảm.





Đến khi Ôn Đình Vực thật sự tìm được người phụ nữ xứng đôi với anh, Cố Niệm Niệm tự nhiên chỉ có thể ra đi.





Hơn nữa cô tin tưởng cũng không cần bao lâu nữa.





Dù sao người đàn ông ưu tú như ôn Đình Vực, người trước ngã xuống người sau vẫn sẽ tiếp tục tiến lên.





Nhưng hiện giờ cô mang thai, mọi việc sẽ không còn đơn giản như vậy nữa, bọn học không còn đơn giản là hợp đồng hôn nhân như vậy nữa.





Có con cáu đó chính là kết hôn thật sự, đó chính là cần đôi bên đều phải có tình cảm, cùng chung hoạn nạn đến hết đời.





Trước không nói cô có tự tin làm Ôn Đình Vực yêu mình hay không, còn có hôn nhân trước giờ đều phải môn đăng hộ đối, cô kém Ôn Đình Vực quá xa!





Cho dù ở bên nhau, Cố Niệm Niệm cũng sẽ không cảm thấy hạnh phúc.





Càng nghĩ trong lòng Cố Niệm Niệm lại càng sinh ra tuyệt vọng.





Bên này dì Lý đã mang một đĩa cá hấp lên, đối lập với gương mặt u ám của Cố Niệm Niệm, dì Lý quả thật là hưng phấn giống như chính bà mang thai vậy: “Cố tiểu thư, vừa hầm một con cá, cháu ăn nhiều cá một chút, bổ sung DHA mới có lợi cho đứa bé.”





Cố Niệm Niệm không có hứng thú: “Dì Lý, cháu buồn ngủ, dì để lại tự mình ăn đi.”





Nói xong Có Niệm Niệm lên lầu.





Một đêm không ngủ, tâm loạn như ma.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK