Trời đất bao la, cô lại không có chỗ dung thân.
“Cám ơn anh.” Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, cô vốn không muốn nói hai chữ này.
Sở Ngự Bắc không có tiếp nhận lời nói của cô, lôi kéo cô đi về phía biệt thự, Tiểu Thất đại gia cũng vẫn luôn đi theo, đến Tây Uyển cũng không trở về.
“Cô tắm rửa xong tới đây tìm tôi.” Trước khi Sở Ngự Bắc về phòng bỏ xuống một câu như thế.
Đầu quả tim Tình Không run lên, gục đầu xuống, đến lông mi cũng đang run rẩy.
Thật ra, cô biệt được, trao đổi đồng giá, thế giới này trước nay đều không có cơm trưa miễn phí.
Cô trở lại phòng, thím Lý đã giúp cô xả đầy một bồn nước ấm.
Nói cảm ơn, cô gấp không chờ nổi nằm xuống.
Sau khi qua vài phút, người thoải mái không ít, đầu cũng thanh tỉnh một chút.
Cô nhắm mắt lại, hồi tưởng khởi từng chút một trong mấy ngày nay, thật sự giống như nằm mơ.
Cô hiểu rõ, kiểu cách cũng không đổi về cuộc sống đơn giản trước kia của cô và Lão Lộ được, dù sao đã hai bàn tay trắng, cũng đừng để bụng đến hoàn toàn triệt để một chút.
Sau khi quyết định chủ ý, cô tắm nhanh một ít.
Phòng tắm tràn ngập hơi nước, cô gái vừa mới tắm xong trong gương, da thịt màu hồng phấn vô cùng mịn màng, đó là thuộc về lòng trắng trứng không xương mười tám tuổi.
Tóc cô nhỏ nước, mắt sương mù mang theo chút mê ly không hợp tuổi, gợi cảm giữa cô gái và phụ nữ, cô suy diễn đến gãi đúng chỗ ngứa, nhìn như thế nào, đều là mỹ diễm không gì sánh được.
Ngay cả bọt nước trên người cô cũng không có lau khô, cái gì cũng không mặc, trực tiếp phủ thêm áo tắm dài, duy trì trạng thái này, trực tiếp đi gõ cửa phòng Sở Ngự Bắc.
Theo một tiếng trầm thấp thanh lãnh “Mời vào”, tâm tình thấp thỏm nhộn nhạo của cô lên cao một chút.
Rốt cuộc vẫn là đẩy cửa đi vào.
Sở Ngự Bắc tựa hồ cũng là mới vừa tắm gội xong, anh mặc áo tắm dài màu xám đậm, tóc cũng là nhỏ nước, anh đang đưa lưng về phía cửa, cầm notebook đang tra tư liệu gì.
Thẳng đến khi âm thanh đóng cửa thật mạnh của cô vang lên, anh mới xoay người.
Chân tuyết trắng của Tình Không và thảm lông dê tuyết trắng hòa hợp làm một thể, cô cẩn thận đi tới, không có phát ra một chút âm thanh, càng không dám ngẩng đầu.
Cô đi đến đứng yên ở trước ghế dựa của Sở Ngự Bắc, mấy chục mét ngắn ngủn, mỗi bước kinh tâm.
Sở Ngự Bắc chuyển ghế dựa qua, đôi tay gối sau não, áo tắm dài hơi rộng mở, môi mỏng gợi cảm mím chặt, con ngươi sâu thẳm mang theo xem kỹ, xê dịch không tệ mà nhìn chằm chằm cô.
Lửa nào đó, chảy xuôi ở trong mắt.
Tình Không căng da đầu xốc mắt, đột nhiên không kịp phòng ngừa đâm vào tầm mắt lửa nóng của anh, cô run rẩy lông mi thu hồi tầm mắt, lại lơ đãng thấy ngực rộng mở của anh.