Chương 982: Ngoại truyện – Xem Phim
Thực đơn đã được đặt trước nên hai người ngồi xuống chẳng bao lâu thì thức ăn đã được mang lên.
Thức ăn của Molly khá phong phú, bít tết, mì Ý, tôm he.. sắc hương vị đủ cả, chỉ nhìn.
‘thôi cũng khiến người ta thèm ăn.
Nhưng ngược lại, các món ăn trước mặt.
Anjoye thanh đạm hơn nhiều, toàn mấy món.
salad ít đầu ít choresterol tốt cho sức khỏe, hơn nữa số lượng còn rất ít, cô nhìn mà còn thấy ngại.
– Hiếm khi ra ngoài ăn, chú có muốn ăn.
một bữa thật ngon không, hôm nay tôi cho.
phép đấy.
– Tôi đã quen rồi, bây giờ ăn những thứ.
kia lại thấy không quen. Thế này được rồi, tôi cũng rất thích.
Anh vốn là một con sói nhưng lại bị cô nuôi thành một con cún nhỏ, nghĩ lại thật sự có hơi đáng thương.
Nhưng Molly hoàn toàn không cảm thấy ấy náy, cô vui vẻ bắt đầu dùng bữa.
– Chú à, thế này có coi như đang hẹn hò.
không?
Cô tờ mồ hỏi.
– Cô thấy sao?
– Tôi thấy đương nhiên là có!
< Vậy thì là có.
Anjoye không nghĩ ngợi gì mà trả lời luôn, đầu cũng không hề ngẩng lên, chỉ giấu đi ánh sáng kỳ lạ trong đáy mắt, Molly mim cười: – Chú được lợi rồi nhé.
– Nếu như cô còn lầm lời nữa thì tôi vứt cô ra ngoài đấy. Ăn cơm cho tử tế đi, lát nữa.
còn phải đi xem phim.
– Tôi biết rồi, thấy chú có lòng bồi thường cho tôi như thế, tôi đành cố đi cùng chú vậy, coi như nể mặt chú.
Hai người ăn xong thì nhanh chóng tới rạp chiếu phim, vì đang là buổi trưa nên ở đây.
không nhiều người, bên trong chỉ có lẻ tẻ vài bóng nhưng đều lẻ loi, bọn họ thành đôi thành cặp đi vào thế này đột nhiên khiến.
người khác phải chú ý.
Bởi vì chân cô đang bị đau nên Anjoye.
phải dìu cô cả đoạn đường.
Phim sắp bắt đầu chiếu, đèn lập tức tối đi, cô không phản ứng kịp, lúc lên câu thang thì bước hụt, cả người bổ. ha về củ Cũng mai ôm cô vào lòng nên cô mới không bị ngã.
Molly nghe thấy tiếng tim đập của anh, cảm nhận được cả hơi thở nóng rực truyền tới qua lớp áo mỏng nữa.
< tình như anh còn căng thẳng hơn cả cô, là vị xấu hổ ư?
– Xin lỗi, xin lỗi, tôi không chú ý.
‘Cô không ngừng xin lỗi nhưng Anjoye.
không nói gì.
Molly không nhìn rõ biểu cảm trên gương mặt anh vì trong rạp quá tối.
Hai người không dễ gì mới tìm thấy chỗ ngồi của mình, họ ngồi gần màn hình, ánh sáng lạnh hắt vào mặt họ, chiếu rõ hình.
dáng gương mặt của nhau.
Cô nhìn màn hình nhưng không nhịn được muốn quay đầu nhìn Anjoye.
Đây là lần đầu tiên cô cùng xem phim với nam thần của mình, trước đây cô còn không dám nghĩ tới chuyện này ấy chứ! Không ngờ thời khắc này lại thật sự đến.
‘Cùng ăn cơm, cùng đi xem phim, họ đã làm khá nhiều chuyện mà một đôi yêu nhau hay làm!
Cô không hy vọng xa vời có thể nắm tay.
hay hôn, cứ như bây giờ là tốt rồi.
Đây là một bộ phim tình cảm, tình yêu của nam nữ chính cưồng nhiệt mà dữ dội, dù Vấp phải sự ngăn của của gia đình và bạn bè, tuy nhiên hai người vẫn vượt qua mọi khó khăn để ở bên nhau.
Hai người chạy trốn hôn nồng nhiệt, bị bắt cũng hôn nồng nhiệt, chia xa cũng hôn nồng nhiệt, ‹ “ừ đầu đến cuối toàn cảnh hôn, hơn nữa ở ba mươi phút cuối còn có cảnh hôn quay rất tỉ mi, thể hiện rất rõ dáng vẻ thâm tình quyến rũ của hai người.
Anjoye cảm thấy cổ họng mình khô nóng, anh rất muốn chạy về giết chết tên thư ký.
ngu ngốc kia.
‘Vé xem phim này không phải anh tự mua tà bảo thư ký mua hộ. Trước khi ra ngoài thư ký còn cố ý hỏi lại anh xem đi một mình hay.
đi cùng người khác.
Anh không nghĩ đã nói luôn là đi cùng Molly, lúc ấy thư ký liền nở nụ cười kỳ quái nhưng anh hoàn toàn không phát hiện ra.
Bây giờ rốt cuộc anh cũng hiểu nụ cười đó ẩn chứa hàm ý gì rồi!
Anh siết chặt tay, cảm thấy không khí có hơi kỳ lạ.
Liệu Molly có hiểu lầm là mình thích cô ấy.
không?
Lắt nữa phải giải thích với cô ấy là mình nghĩ gì khi mua hai tấm vé này đây?’ ‘Đúng vào lúc này đèn trong rạp sáng lên, tất cả mọi người lục tục ra về nhưng cả Molly và Anjoye đều nhìn thẳng vào phía trước.
không hề cử động, dường như đang cố ý khiêu khích sự nhẫn nại của đối phương vậy.
Molly cũng thấy hơi ngại ngùng, không.
biết nên phá vỡ không khí cứng ngắc này thế nào.
Lúc này nhân viên đi vào, tốt bụng nhắc nhớ: <- Thưa anh chị, bộ phim của chúng tôi đã kết thúc rồi, mời anh chị ra ngoài cho.
Molly tình ra,vội vàng nói: – Chúng… chúng ta đi thôi, buổi chiều tôi phải tan làm sớm, khoảng hơn bốn giờ là phải đi rồi.
– Ừm, tôi đưa cô về.
Anh liếm môi, hờ hững nói.
Nhìn thấy anh liếm môi, trái tim cô run.
lên, vô thức hỏi: – Có phải chú xem đến mức có phản ứng.
rồi không?
Lúc nói chuyện, ánh mắt cô nhìn xuống phía dưới.
Sắc mặt của Anjoye sầm lại, lạnh giọng Trong đất cổ toàn thứ gì Wfế hả?
– Tôi quan tâm đến sức khỏe của chú mà!
Cô thè lưỡi ra, nói với giọng vô tội.
– Không được nhìn, đi thẳng ra trướ!
cAnh nói với giọng điệu rất hung dữ.
Cô ngoan ngoãn đi về phía trước với những bước đi loạng choạng, anh đi đẳng.
sau cẩn thận dìu cô.
1 từng bước xuống cầu thang, tâm trạng của cô đã bình tĩnh lại y như một mặt hồ.
phẳng lặng.
– Buổi tối tôi đưa cô đến trường rồi dìu cô đến buổi tọa đảm luôn.
Anjoye nhíu mày rồi nhẹ nhàng nói, trong giọng nói của anh ẩn chứa một cảm xúc rất lạ lẫm.
Trái tim cô run lên, muốn quay đầu lại nhìn nhưng bị anh giữ chặt vai, không thể động đậy được.
– Sao… sao chú lại nghĩ đến chuyện đưa tôi đến trường? Hôm nay chú rảnh lầm à?
Ăn cơm xem phim cũng thôi, đẳng này lại ®i đến trường tt sao chứ?
‘Sao hôm nay anh lại đối tốt với cô như thế?
Tốt đến mức không bình thường khiến cho.
lòng cô bất an.
– Vì tôi quá rảnh nên muốn đưa cô đi.
– Nhưng mà…
– Đừng có nhưng nhị nữa, đi lên trước đi, chúng ta phải về rồi.
Anh hờ hững nói, giấu hết tất cả cảm xúc vào chỗ sâu nhất trong mắt, chỉ còn lại ánh mắt đầy dịu dàng khi nhìn cô.
Trước tiên anh về công ty lấy áo khoác sau đó lại lái xe đưa cô đến đại học cong trường cô gặp được không ít người quen, có bạn học cùng học nghiên cứu sinh như cô, cũng có rất nhiều người vì Hunt nến mới biết cô..
Từng người từng người họ xông tới kích động kéo lấy tay cô: – Molly! Cuối cùng cũng gặp được cô rồi!
Có phải tối nay bác sĩ Hunt sẽ diễn thuyết không?
– Tới bây giờ mà trường học vẫn còn chưa tuyên truyền gì, thế này là sao?
– Vẫn là bảy giờ như mọi khi à? Có thể vào trước được khôn/ ?
– Phòng tốa đàm đã đóNG cửa rồi, bây giờ tôi cũng không vào được, có phải sắp bắt đầu buổi diễn thuyết rồi không? Chủ đề hôm nay là gì thế?
– Đúng thể, hôm nay là giải phẫu tại hiện.
trường hay kiến thức lý luận? Có thiếu chân chạy không? Cô thấy tôi làm chân chạy được.
không?
– Đợi chút, đây là ai thế, bạn trai của cô.
à? Đẹp trai quát Mọi người vốn còn đang tranh nhau nói nhưng tình cờ liếc mắt liên nhìn thấy Anjoye, sự xuất hiện của anh khiến những tiếng tán thưởng vang lên không ngớt.