Mục lục
Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên

Chương 147: Trở lại Hằng Nhạc Sơn Mạch

- Gia nhập Nhân Hội?

Tinh Hồn hơi ngẩn ra, trong đầu hắn từ lúc trở thành đệ tử Thiên Kiếm Tông chưa hề suy nghĩ qua việc gia nhập một cái hội nào đó do các đệ tử thành lập cả.

- Với thực lực của huynh, nếu gia nhập Nhân Hội, nhất định sẽ được đối đãi hậu hĩnh.

Bắc Cung Thanh Đan sợ Tinh Hồn từ chối, vội tiếp lời Hạng Hạo.

- Gia nhập Nhân Hội, tổng thể mà nói đối với huynh có rất nhiều lợi ích. Không những số lượng linh thạch được cấp xuống mỗi tháng nhiều hơn so với những đệ tử bình thường, ngoài ra còn giảm đi việc bị đám người Thiên Hội tìm đến. Ta nghe nói, vài canh giờ trước hình như giữa huynh và Thiên Hội lại xảy ra mâu thuẫn.

- Chuyện này, ta cần phải suy nghĩ thêm. Bất quá, có lẽ phải khoảng ba tháng sau, ta mới có thể trả lời được. Bây giờ ta phải đi làm nhiệm vụ rồi.

Tinh Hồn trầm ngâm một lúc, hắn chưa muốn vội đáp ứng, liền tạm thời đặt chuyện này sang một bên. Dù sao thì đối với cái gì Nhân Hội và Thiên Hội, Tinh Hồn chưa biết gì nhiều cả. Vậy nên, mặc dù có Bắc Cung Thanh Đan và Hạng Hạo là hai người bằng hữu khá tốt, Tinh Hồn vẫn chưa đưa ra quyết định.

Thấy vậy, Bắc Cung Thanh Đan nhìn Hạng Hạo lắc đầu.

- Vậy cũng được. Trong khoảng thời gian này, huynh hãy cẩn thận, đám Thiên Hội nhất định sẽ không bỏ qua chuyện này dễ dàng đâu.

- Được, ta biết rồi. Nếu đã không có việc gì khác, vậy thì ta đi làm nhiệm vụ.

- Chúc huynh thành công.

Tinh Hồn ôm quyền khách khí, sau đó đạp lên phi kiếm rời đi.

- Bắc Cung sư huynh, Hạng Hạo sư huynh, vị bằng hữu này của hai người đúng là kiêu ngạo.

Khi Tinh Hồn vừa mới khuất thì đứng đằng sau lưng, một gã thành viên Nhân Hội gương mặt khó chịu, tặc lưỡi châm biếm.

- Phải, hắn nghĩ giết được Chu Văn Thành thì cho rằng bản thân có giá lắm sao? Chúng ta đã đến tận đây mời hắn gia nhập Nhân Hội, thế mà lại không nể mặt đến như vậy.

- Cái gì mà suy nghĩ chứ, chắc đang muốn làm giá đó mà.

Thái độ của Tinh Hồn không ngờ khiến cho những thành viên Nhân Hội đâm ra khó chịu. Nhưng ngay lập tức, Hạng Hạo xoay người lại, bộc phát khí thế kinh người, nói:

- Câm miệng lại.

Hạng Hạo nổi giận khiến cho mấy tên kia khiếp hãi, lập tức cứng họng không dám nói thêm lời nào.

- Được rồi, bọn họ chưa hiểu tính cách của y nên mới như vậy. Ở đây cũng chẳng có việc gì, đi thôi.

Bắc Cung Thanh Đan lên tiếng giải vây, sau đó cùng với Hạng Hạo rời khỏi động phủ của Tinh Hồn.

Cùng lúc đó, tại tổng bộ Thiên Hội đang diễn ra một cuộc họp bí mật.

- Đoạn Hải vừa mới đưa tin, tên tạp chủng đó nhận nhiệm vụ tại Hằng Nhạc Sơn Mạch.

Ngồi ở vị trí trung tâm là chính là Trương Vĩ, ngoại môn trưởng lão Thiên Hội. Người vừa mới lên tiếng hỏi chính là Trương Vĩ, đồng thwoif ánh mắt nhìn quanh một vòng.

- Đoạn Hải rất nhanh nhạy, cư nhiên cấp cho chúng ta một cái thông tin tốt.


Một trong những người có mặt tại cuộc họp cười nói.

- Nghe nói lần trước Đoạn Hải muốn thách đấu với tên Tinh Hồn đó, cư nhiên bị đối phương cự tuyệt. Và lại, đệ đệ của hắn cũng chết trong tay Tinh Hồn, xem ra Đoạn Hải rất muốn tự tay giết chết gã đó đây, hắc hắc…

- Trương Vĩ sư huynh, nếu như gã Tinh Hồn đó đã muốn chết như vậy, hay là chúng ta cử người đuổi theo giết hắn, khỏi cho hắn có cơ hội quay trở lại Thiên Kiếm Tông này nữa.

Lại một người khác lên tiếng.

- Không được, hắn nhiều lần khiến Thiên Hội chúng ta mất mặt, ta muốn hắn đứng trước toàn bộ Thiên Hội chúng ta quỳ xuống dập đầu cầu xin chúng ta tha mạng, như vậy mới hả giận được.

- Ta đồng ý. Tinh Hồn đầu tiên giết Chu Văn Thành, sau đó ngang nhiên lấy đi linh thạch, cuối cùng đả thương Viên Thừa, gián tiếp làm cho Kim Đồng Phúc trọng thương, để hắn chết ở cái xó xỉ Hằng Nhạc Sơn Mạch như vậy là quá đơn giản rồi.

- Phải, không thể để hắn chết như vậy.

- ………

Trương Vĩ sau một hồi lắng nghe, sau đó ra hiệu cho mọi người im lặng. Chỉ thấy Trương Vĩ đứng dậy, khóe miệng nở nụ cười âm trầm.

- Ba tháng nữa là sẽ tiến hành cuộc thi tấn cấp nội môn, đến khi đó, Thiên Hội chúng ta sẽ cho hắn biết thế nào là lợi hại. Bất quá, cổ nhân có câu biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Trước đó, Chu Văn Thành lẫn chúng ta đã xem thường hắn, thế nên lần này để không có chuyện gì bất trắc xảy ra, ta đề nghị cho người theo dõi hắn, kiểm tra xem thực lực của hắn mạnh đến đâu.

- Như vậy cũng được. Trương Vĩ sư huynh, chúng ta sẽ để ai điều tra hắn đây?

Một người bỗng hỏi.

- Hình như Hàn Quyết cũng đang làm nhiệm vụ tại Hằng Nhạc Sơn Mạch, hay là truyền tin để hắn thăm dò thử xem.

- Hàn Quyết, chính là “phong kiếm” Hàn Quyết ra chiêu với tốc độ nhanh như gió à?

- Phải, chính là hắn. Hàn Quyết thực lực so với Kim Đồng Phúc mạnh hơn rất nhiều, để hắn thăm dò chẳng khác gì lấy dao mổ trâu để giết gà, bất quá bây giờ mọi người đều đang chuẩn bị cho kỳ thi ba tháng sau, vậy nên hay là để cho Hàn Quyết làm chuyện này.

Nghe thấy có người đề cử Hàn Quyết, mặc dù cũng có cảm giác tương tự như người nọ, tuy nhiên đúng như những gì hắn nói, mọi người đều đang tập trung cho kỳ khảo hạch, vì kỳ khảo hạch này quyết định rất nhiều đến lợi ích cá nhân và cả lợi ích của Thiên Hội nữa.

Vậy nên cuối cùng Trương Vĩ liền đồng ý, cho người truyền tin cho Hàn Quyết thực hiện nhiệm vụ.

********* Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên *********

Từ Thiên Kiếm Tông muốn đến Hằng Nhạc Sơn Mạch, với tốc độ của Tinh Hồn bây giờ, dù sử dụng phi kiếm phi hành cũng mất gần hai tháng. Cũng may là Thiên Kiếm Tông đã chuẩn bị sẵn một cái tiểu truyền tống trận, chỉ cần bỏ ra một ngàn linh thạch hạ phẩm là có thể truyền tống thẳng từ Thiên Kiếm Tông đến chỗ Thanh Giang Trấn mới.

Chuyện này khá tiện nghi cho hắn, tiết kiệm được rất nhiều thời gian đi lại. Bây giờ đang là ban sáng, thế nên ngay khi đến Thanh Giang Trấn, Tinh Hồn lựa chọn tiến thẳng vào Hằng Nhạc Sơn Mạch.

Thực lực của Tinh Hồn hiện nay, đối với hậu thiên hoang thú cấp hai thì giải quyết không quá hao phí sức lực, còn hậu thiên hoang thú cấp ba thì cần phải có sự chuẩn bị mới có thể hạ sát được chúng.

Ngoài ra, Tinh Hồn sau khi tiến vào vô minh lần thứ hai, cơ thể đã đạt được yêu cầu tu luyện Hư Không Chiến Thể tầng thứ hai, đó chính là luyện nhục.

Cũng giống như trước đây, muốn luyện thành công việc luyện nhục cần có sự bổ trợ của huyết nhục hoang thú cùng với linh dược phụ trợ. Bất quá, linh dược phụ trợ phải mang hư không chi lực thì mới được.

Tinh Hồn trước đây đã xem qua những linh dược tại Thiên Kiếm Tông, trong số đó có một vài linh dược ẩn chứa loại lực lượng này. Bởi vì Thiên Kiếm Tông không có người biết về lực lượng hư không, thế nên số điểm cống hiến để đổi lấy loại linh dược này khá thấp, chỉ cần làm được nhiệm vụ lần này là liền đổi được vài ba gốc ngay.

Nói chung là lần này làm nhiệm vụ, chỉ cần thành công là hắn chiếm được rất nhiều tiện nghi.

Hằng Nhạc Sơn Mạch sau hơn trăm năm không hề có gì thay đổi cả, vẫn giống như một đầu cổ long đang nằm say giấc vậy.

Từ Thanh Giang Trấn chạy vào Hằng Nhạc Sơn Mạch ba trăm thước đều là những hậu thiên hoang thú cấp một, đối với những đầu hoang thú này hoàn toàn không lọt vào mắt xanh của hắn. Nếu không gặp thì thôi, khi đã gặp thì một chiêu giết chết, không chút khoan nhượng.

Mất nửa canh giờ thi triển toàn lực, rốt cuộc Tinh Hồn cũng tiến vào khu vực hơn ba trăm thước tính từ Thanh Giang Trấn. Kể từ vị trí này là bắt đầu gặp được hậu thiên hoang thú cấp hai rồi.

Quả nhiên, vừa mới di chuyển không lâu thì trước mắt Tinh Hồn xuất hiện một bầy Xích Diệm Hỏa Sư.

Xích Diệm Hỏa Sư thuộc về hậu thiên hoang thú cấp hai có đẳng cấp yếu nhất, tuy nhiên, bởi vì đặc tính sinh sống thành bầy đàn, số lượng một đàn lên đến gần trăm con, thế nên mặc dù thực lực yếu kém nhưng cũng không thể xem thường được.

Bầy Xích Diệm Hỏa Sư này, số lượng phải lên đến hơn hai trăm con. Dùng thần thức thử dò xét, trong số hai trăm con Xích Diệm Hỏa Sư, có khoảng hai mươi con thực lực khá mạnh, thực lực tương đương với tiên giả trung kỳ Phù Tiên Cảnh.

Tinh Hồn ngồi trên một cành cây đại thụ, gương mặt trầm ngâm, bàn tay xoa cằm, như đang suy nghĩ làm cách nào để đối phó với bầy Xích Diệm Hỏa Sư thì bỗng nhiên giọng nói của Tiểu Ứng Long vang lên:

- Tiểu tử thối, có cần bổn long giúp không?

- Ngươi có cách gì sao?

Tinh Hồn lạnh nhạt trả lời:

- Hừ, bổn long thông minh tuyệt đỉnh, trí tuệ vô song, muốn đối phó với bầy mèo lửa kia có cả ngàn cách.

Tiểu Ứng Long gương mặt đắc ý nói.

- Nếu vậy thì long đại gia muốn giúp ta thế nào đây?

- Hừ, bổn long chỉ cần đơn giản sử dụng huyết thống uy áp cũng đủ khiến cho cả bầy mèo kia quỳ lạy rồi.

Nghe Tiểu Ứng Long nói, Tinh Hồn mới sực quên mất một chuyện, con dâm long này dù rất mất nết, tuy nhiên huyết thống Ứng Long lại chính là hàng thật giá thật, trong mắt nó, quả thật Liệt Diệm Hỏa Sư chẳng khác nào con sâu con kiến cả.

Lập tức, Tinh Hồn mở ra không gian động thiên, để cho Tiểu Ứng Long đi ra ngoài. Bất quá, lúc này Tiểu Ứng Long đang nằm dài trên đống đồ mà nó trộm được, gương mặt lười biến trêu ngươi:

- Cơ mà vì sao bổn long phải giúp ngươi nhỉ.

- Ngươi muốn gì, nói đi.

Quả nhiên, con dâm long này há có chuyện giúp hắn dễ dàng đến như vậy.

- Đầu tiên, sau này không được cằn nhằn bổn long nữa; thứ hai, cho bổn long hai không gian động thiên để bổn long trưng bày chiến lợi phẩm mà bổn long thu thập được, thế nào, quá đơn giản phải không?

- Quên đi.

Tinh Hồn hừ lạnh một tiếng, không gian động thiên quan trọng đến như vậy, là nơi tích trữ thiên địa nguyên khí, nói cho là cho, đơn giản vậy sao. Mặc dù Tiểu Ứng Long có huyết thống uy áp lợi hại, thế nhưng không nhất thiết cần đến nó, bởi chính Tinh Hồn cũng vừa mới nghĩ ra được một cách.

- Hỏa Công Công, ra đây.

**********

Hết nợ /win

Cầu nguyệt phiếu đầu tháng và đậu ủng hộ /66

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK