Chương 312: Không chịu nổi một chiêu
Khiêu chiến tiếp tục diễn ra, không bởi vì chuyện Tinh Hồn nhất kiếm đoạt mệnh mà dừng lại, thậm chí đằng sau, mỗi một trận đấu đều diễn ra khốc liệt, chỉ cần chậm miệng một giây thôi, dù không chết thì cũng trọng thương nặng.
Gần nửa ngày trôi qua, rốt cuộc một trăm người mạnh nhất đã hoàn toàn lộ diện. Một trăm người này, mười phần hết chín phần đều là nhân vật cấp bậc yêu nghiệt, không động thì thôi, một khi đã động thì như ngũ lôi oanh đỉnh, phong mang vô hạn.
Trưởng lão Địa Ngục giáo, người được giao cho trọng trách chủ trì Tinh Vương Chiến, sau khi thấy một trăm người mạnh nhất lộ diện thì lại xuất hiện.
Ngô Hải Sâm nhìn quét quanh một vòng, một trăm người này, có thể nói đều là tinh túy thiên kiêu yêu nghiệt mà Loạn Tinh Hải đản sinh ra, nếu không gặp biến cố mà vẫn lạc, tương lai liền có khả năng uy chấn một phương. Có điều, còn sống đến thời điểm đó không thì lại là một chuyện khác, đơn cử như Trịnh Ngọc Tiêu hay Thủy Kính trước đó, bọn hắn đều thuộc về yêu nghiệt cấp bậc, nhưng lại đi chọc người không nên chọc, rốt cuộc ngã xuống, không còn cơ hội để trưởng thành.
“Các ngươi một trăm người tại đây, chính là đại diện cho nhân vật thiên kiêu đỉnh phong của thế hệ các ngươi ở Loạn Tiên Hải. Chiến đấu sắp tới, có khả năng càng thêm khốc liệt, ta không hy vọng sẽ nhìn thấy bất kỳ người nào ở đây ngã xuống, nhưng vẫn phải nhắc lại, sinh tử trên Tinh Vương Chiến, sẽ không có người ngoài can thiệp vào.”
Ngô Hải Sâm thần sắc trở nên ngưng trọng, vừa nói vừa thả ra uy áp, tựa hồ muốn chấn nhiếp người xung quanh, tốt nhất không bởi vì thiên kiêu phái mình ngã xuống mà có suy nghĩ trả thù.
“Khiêu chiến vòng thứ ba, tuyển chọn ra mười người mạnh nhất. Vẫn như cũ, ai cảm thấy bản thân yếu thế thì tiến lên chiến đài, sau đó lựa chọn cho mình một đối thủ xứng tầm để khiêu chiến để có thể tiến vào hạng mười người mạnh nhất. Khác biệt một chút so với vòng thứ hai, quy tắc cải biến, số lần khiêu chiến và số lần tiếp nhận khiêu chiến sẽ không bị giới hạn, người thua dừng chân tại hạng một trăm, người chiến thắng sẽ có thêm hai lược khiêu chiến liên tiếp, sau khi hết hai lược liên tiếp thì quay trở về vị trí để nhường chỗ cho người khác, sau một lược nếu muốn thì tiến lên chiến đài khiêu chiến; dĩ nhiên nếu không muốn khiêu chiến liên tiếp thì có thể lựa chọn nghỉ ngơi, người bị khiêu chiến liên tục cũng như vậy, sau ba lược bị khiêu chiến liên tục thì sẽ có một lược nghỉ ngơi. Khiêu chiến bắt đầu.”
Giải thích xong quy tắc khiêu chiến, Ngô Hải Sâm trưởng lão lại rời khỏi chiến đài, nhường phần cho đám thiên kiêu chi tử này.
Lại nói đến quy tắc, so với với quy tắc vòng khiêu chiến thứ hai cơ hồ khắc nghiệt hơn rất nhiều, bất kỳ cũng có khả năng bị nhắm vào để liên tục rơi vào tình trạng quần chiến, khả năng bị loại dĩ nhiên sẽ tăng lên rất nhiều, bởi vì số lần khiêu chiến không bị giới hạn.
Trong một trăm người chỉ tuyển chọn ra mười người mạnh nhất, dĩ nhiên sẽ muốn khốc liệt hơn gấp bốn, gấp năm lần so với vòng khiêu chiến thứ hai.
Mà một trăm người ở đây, không người nào không thực lực khủng bố, thế nên khiêu chiến cần phải suy nghĩ rất nhiều. Cho dù là người tùy tiện như Lục Phong cũng rất đắn đo, bởi vì tiến vào hạng mười người mang ý nghĩa rất trọng đại, thứ nhất chính là phần thưởng rất lớn, đằng sau còn là khả năng được tham dự Kim Lan Bảng được tổ chức tại Kim Lan quốc đế đô.
Không gian chiến đài trở nên im lặng, thế nhưng rốt cuộc bị một người phá vỡ, chính là Vân Phi Ưng, đệ tử Quỷ tông đệ tử.
Tại vòng khiêu chiến thứ hai, Vân Phi Ưng chính là một trong số những người bị khiêu chiến ít nhất.
Không ngờ, người đầu tiên xuất hiện lên chiến đài là hắn.
Đôi mắt sắc lạnh nhìn về phía Bạch Trường Cầm, bên trong hiện lên một tia sát cơ, có điều, hiện tại vẫn chưa phải là lúc thích hợp để khiêu chiến kẻ thù của mình, chỉ thấy Vân Phi Ưng nhìn quanh, sau đó dừng lại trên người một gã thanh niên tướng mạo trời sinh tuấn lãng.
“Khương Yến, cút ra đây chịu chết.”
Khương gia tại Loạn Tiên Hải là một trong số những gia tộc tiếng tăm cực kỳ hiển hách, nghe nói có quan hệ sâu xa với Vượn Tài bảo điếm, thế lực tuy không bì kịp bốn đại tông môn, thế nhưng thực lực không thua kém bao nhiêu, có thể nói là một địa đầu xà hiếm có người nguyện ý trêu chọc.
Khương Yến chính là Khương gia đệ tử thế hệ hiện tại kiệt xuất nhất, thiên phú cực cao, chiến lực rất bất phàm.
Chỉ thấy Khương Yến gương mặt anh tuấn tiến lên chiến đài, trên tay cầm một chiếc quạt đặt ở trước ngực, gió nhẹ khiến hai lọn tóc mai khẽ đung đưa, phản phất một tiêu dao công tử, có điều gương mặt của hắn không che giấu sự kiêu ngạo, nhìn về phía Vân Phi Ưng cười nhạt: “Giáo huấn lần trước, xem ra vẫn không đủ nhỉ?”
Giáo huấn lần trước?
Không lẽ Vân Phi Ưng, tên thiên kiêu ngạo mạn của Quỷ tông từng thất bại dưới tay Khương Yến? Trong lòng nhiều người không hẹn mà có chung suy nghĩ.
Chỉ thấy Vân Phi Ưng miệng nhổ ra một bãi nước bọt, biểu cảm khinh thị, không bởi vì câu nói của Khương Yến mà tức giận, đáp: “Lần đó không phải bị các ngươi sử dụng thủ đoạn đê tiện để cướp đoạt Vô Diệp Tử Quả, ngươi nghĩ ngươi có khả năng làm gì được ta?”
“Phải không? Bổn thiếu gia công nhận nhục thân của ngươi rất mạnh, thế nhưng cũng không phải vô địch quét ngang tất cả. Trước đây ngươi thấy không phục, bản thiếu gia liền cho ngươi biết kỳ thực ngươi kém bản thiếu gia bao nhiêu.”
Dứt lời, không để cho Vân Phi Ưng xuất thủ trước, thân thể Khương Yến đã động.
Chỉ thấy cước bộ của Khương Yến cực kỳ quỷ dị, trong giây lát đã phân thân hơn hai mươi đạo bóng ảnh, mắt thường không phân biệt được rõ ràng đâu mới là chân thân của hắn ta.
“Đó là Phù Quang Phân Ảnh Bộ, nghe nói là do Khương gia lão tổ sáng tạo ra, thi triển đến cực hạn có thể phân thành trăm cái ảo ảnh, vô cùng lợi hại.”
“Khương Yến sử dụng Phù Quang Phân Ảnh Bộ phân ra được hai mươi sáu phân thân, xem ra đã bước vào tiểu thành cảnh giới.”
“………”
Chỉ thấy hai mươi sáu phân thân của Khương Yến chỉ trong giây lát bao vây xung quanh Vân Phi Ưng, nhìn mỗi cái phân thân này đều giống như thật, mắt thường khó phân biệt được.
“Bát Cực Chưởng.”
Hai mươi sáu tên Khương Yến miệng đồng thời hô lớn, bên trong ẩn chứa lực lượng của tiên giả đỉnh phong Địa Tiên cảnh rồi đồng loạt xuất chưởng, chỉ thấy bát quái đồ án xuất hiện ngập trời, tạo ra thanh thế cực kỳ to lớn, uy thế mạnh mẽ tuyệt luân, đem Vân Phi Ưng trấn áp xuống.
Kình phong gào thét, tầng tầng không gian rít gào dữ dội, nguy cơ ập xuống Vân Phi Ưng.
Thế nhưng Vân Phi Ưng gương mặt bình tĩnh vô cùng, nhìn gương mặt của hắn lộ ra sự khinh thị, tựa hồ không đem tuyệt chiêu này của Khương Yến đặt vào trong mắt.
Đột nhiên nguyên lực vận chuyển, từ bên cơ thể một cỗ khí lực chốc lát nở rộ ra, xung quanh cơ thể Vân Phi Ưng một cỗ hắc phong quỷ dị xuất hiện, Vân Phi Ưng gầm lên một tiếng mãnh liệt, như hung thú vừa mới được phóng thích, tiếng gầm mạnh mẽ đến nỗi làm cho không gian vang lên âm thanh đổ vỡ, sóng âm ba điên cuồng hướng xung quanh tàn phá bừa bãi khắp nơi.
Phân thân của Khương Yến bị một tiếng gầm của Vân Phi Ưng có cái thì trực tiếp bị hủy diệt, có cái thì bị bức lùi về phía sau, thế nhưng cũng bị sóng âm ba hủy diệt làm cho tan biến, trong chớp mắt Khương Yến bản tôn hiện ra, đứng cách Vân Phi Ưng khoảng chừng ba mươi thước, tuy không bị hao tổn dù chỉ cái vạt áo, thế nhưng gương mặt nhìn hơi khó coi.
“Xem ra có chút xem thường ngươi.” Khương Yến gương mặt ngưng trọng lên mấy phần, thế nhưng phần nhiều vẫn rất kiêu ngạo, cho rằng lúc này chỉ là ngoài ý muốn, là do hắn xem thường Vân Phi Ưng mà thôi.
“Lão tử chúa ghét mấy tên nói nhiều như đàn bà, đánh thì đánh, còn không thì cút.” Vân Phi Ưng nhìn thẳng Khương Yến, miệng mắng lớn một tiếng, ngữ điệu cực kỳ thô kệch.
Không biết có ai đó đứng bên ngoài quan sát bị chột dạ hay không, thế nhưng Khương Yến thì gương mặt xám xịt xuống, trong đôi mắt hiện lên sát cơ, khóe miệng cong lên một vệt tà ác.
“Vân Phi Ưng, ngươi sẽ chết rất thê thảm.”
Khương Yến giọng trầm xuống, ngữ điệu cực kỳ lạnh lẽo.
Ngay sau khi dứt lời, Khương Yến nguyên lực bên trong cơ thể bành trướng ra, áo hào quang rực rỡ nở rộ, đem thân thể Khương Yến tắm rửa ở phía trong, nhìn Khương Yến lúc này giống như một tên quang minh chi tử, phối hợp với dung mạo tuấn tú khiến cho hắn ta càng trở nên hoàn mỹ vô khuyết.
“Là dương quy tắc, Khương Yến lại lĩnh ngộ dương quy tắc thần bí, hơn nữa uy lực vô hạn muốn tiếp cận vào Linh Tiên cảnh.”
Có người nhận ra được ánh thần minh xuất hiện trên thân thể Khương Yến, lập tức kinh ngạc hô lên.
Tiên giả Linh Hậu kỳ: Phàm Tiên thoát thai hoán cốt, Phù Tiên ngưng kết tiên phù, Địa Tiên lĩnh ngộ pháp tắc. Mà pháp tắc đa số chúng tiên giả lĩnh ngộ đều thuộc về ngũ hành pháp tắc, như Trần Mộng Dao chẳng hạn, nàng lĩnh ngộ chính là mộc pháp tắc, cuối cùng khai linh Thương Tâm Kỳ Hoa. Mà Khương Yến lĩnh ngộ là dương quy tắc, một trong số những quy tắc siêu thoát ngũ hành, cực kỳ lợi hại.
Mà nhìn Khương Yến vận dụng dương quy tắc cơ hồ rất thuần thục, mơ hồ muốn tiếp cận Linh Tiên cảnh tiên giả, có lẽ chỉ thiếu một chút nữa là đạt được một bước kia.
“Kiêu Dương Liệt Nhật.”
Khương Yến một chưởng tề phát, chưởng này mang theo lực lượng sóng nhiệt khủng khiếp, tựa hồ muốn đem một mảnh không gian thiêu rụi sạch sẽ, trên đường đi tán ra sóng nhiệt, dù đứng bên ngoài cũng cảm nhận được uy lực khủng bố của nó.
Khương Yên, một chưởng này muốn diệt sát Vân Phi Ưng.
Chỉ thấy Vân Phi Ưng hừ lạnh một tiếng, tóc đen không gió mà bay, chân bước lên phía trước một bước, đột nhiên đại đấu trường khẽ rung chuyển nhè nhẹ, nhìn Vân Phi Ưng thời điểm này giống như một tôn võ thần hiện thế, đôi mắt lập lòe huyết mang, cơ bắp toàn thân căng cứng, ẩn lực lượng phi thường khủng khiếp.
“Vạn Diệt Ma Thần – Thập Quyền Phong Nha.”
Chỉ thấy Vân Phi Ưng thân thể nhảy về phía trước, không ngờ lại lao thẳng vào chưởng pháp của Khương Yến, nguyên lực vận chuyển, tốc độ cực nhanh đánh ra liên tiếp mười đạo quyền kình, mỗi một quyền mang theo sức mạnh ngàn cân, thiên băng địa liệt, mười quyền khủng bố đánh tan nát một chưởng tràn ngập dương quy tắc kia, tạo thành một cỗ oanh động trên chiến đài, mà chưa dừng lại đó, quyền kình xé gió lao đến chỗ Khương Yến đang đứng.
Khương Yến gương mặt đại biến, sự kiêu ngạo đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sợ hãi, không ngờ rằng thực lực Vân Phi Ưng mạnh đến như vậy, hắn đã chọc ngọn thiết bản rồi.
Trong đầu Khương Yến xuất hiện hai chữ nhận thua, thế nhưng vẫn quá chậm, quyền kình đã rơi thẳng vào gương mặt tuấn lãng của hắn, máu mũi máu miệng nôn ra, bên trong còn lẫn thêm vài cái răng nữa, thân thể như một hòn đá bị người ta ném bay ngã về phía sau, lăn vài vòng trên đất rồi không có động tĩnh gì nữa.
Quyền của Vân Phi Ưng dĩ nhiên không đủ lực để kích sát Khương Yến, nhưng đây là hắn không muốn, nếu muốn, Khương Yến chết không nghi ngờ.
Một cỗ khí lạnh hít sâu, Vân Phi Ưng, thực lực khủng bố, vòng quần chiến thứ hai, hắn ta vẫn còn muốn che giấu, mà hiện tại, cơ hồ vẫn chưa hoàn toàn bộc phát hết.
“Khương Yến lại bại, hơn nữa lại bại rất dễ dàng?”
Không nhiều người nghĩ đến trận chiến lại kết thúc đơn giản như vậy, sẽ không ai nghi ngờ thực lực của Khương Yến, nhưng Vân Phi Ưng, không ngờ rằng còn bá đạo mãnh liệt. Nhiều người trong lòng thầm đoán, hạng mười nhất định sẽ có tên của Vân Phi Ưng.
“Không chịu nổi một chiêu, quá yếu.” Vân Phi Ưng lạnh giọng nhìn Khương Yến đang run rẩy mà nói, gương mặt lộ vẻ kiệt ngạo vô cùng. Thời điểm này, Vân Phi Ưng trong mắt nhiều người càng trở nên sáng chói, Quỷ tông, xem ra ngoài Bạch Trường Cầm ra còn có một gã siêu cấp yêu nghiệt nữa rồi, thật khiến người ta ghen tị.