Chương 87: Vô Minh cảnh giới
Tiếng chuông này chính là âm thanh báo hiệu năm canh giờ đã trôi qua, phần thí luyện thứ hai đã hoàn toàn kết thúc.
Ngay lập tức, Trọng Áp Đại Trận liền mất đi hiệu lực, không gian tại đại quảng trường trở lại bình thường.
Những người đang trực tiếp thí luyện, lúc mà áp lực được cởi bỏ thì thở ra một hơi nhẹ nhõm, mình mầy đầy mồ hôi mồ kê.
Ngay cả Tinh Hồn cũng không phải ngoại lệ. Mặc dù đã sử dụng đến cả Hư Không Chiến Thể, khiến cho lực lượng thân thể mạnh hơn gấp ba lần bình thường, vậy nhưng dưới trọng áp gấp mười lần bình thường, hắn chịu đựng cũng không phải việc dễ dàng gì.
Nếu như không phải Tinh Hồn luyện thành Hư Không Chiến Thể trước khi thí luyện này diễn ra, nếu không chỉ sợ hắn còn phải gặp rất nhiều khó nhằn, triển khai nhiều hơn nữa những thủ đoạn mới mong vượt qua được năm canh giờ đầy cam go này.
Ngay sau khi áp lực được cởi bỏ, Tinh Hồn lấy ra không ít đan dược để phục dụng, giúp cho thể lực được khôi phục lại.
Mấy vị trưởng lão ánh mắt nhìn xuống, gật đầu hài lòng.
- Còn hơn sáu ngàn người trụ lại được, con số này không tồi.
- Phải, lại còn có không ít nhân tài đáng được bồi dưỡng nữa.
- ………
Mấy lão đứng bàn luận một hồi, dĩ nhiên không có tiếc tài nguyên đan dược, đem cấp xuống cho bọn họ. Trong suy nghĩ của đám lão đầu này, hơn sáu ngàn người này đều đã được xem là vượt qua được của ải rồi, bởi phần thí luyện cuối cùng chỉ là một hồi tranh đoạt mà thôi, dù thành công hay thất bại thì cũng chẳng sao cả.
- Chúc mừng các ngươi đã thành công vượt qua bài thí luyện này, xem như đã đặt nửa chân vào cánh cửa tông môn rồi.
Một vị chấp sự xuất hiện trước mắt những thí luyện giả, gương mặt tươi cười, vỗ tay khen ngợi.
- Những người đã bị loại, lão phu hy vọng các ngươi đừng nản chí mà bỏ cuộc, hãy tranh thủ thời gian luyện tập để lần mở cửa thu đồ tiếp theo thể hiện một bộ mặt khác biệt so với bây giờ.
Chấp sự này vẫn không quên khích lệ những thí luyện giả đã thất bại trong việc thí luyện. Trong lòng bọn họ mặc dù rất buồn, tuy nhiên vì một câu khích lệ này mà trong lòng thoải mái hơn hẳn.
- Những thí luyện giả trụ được tại đây, các ngươi có thời gian nghỉ ngơi là ba ngày. Sau thời gian ba ngày, các ngươi tập trung lại tại đại quảng trường này để tiến hành lần thí luyện cuối cùng.
********* Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên *********
Trở về lại Hạng gia, Tinh Hồn được Hạng Tuấn chúc mừng liên tục, sau đó liền cấp cho hắn không ít tài nguyên tu luyện, để có thể tranh thủ được ba ngày điều chỉnh lại tu vi, chuẩn bị thật tốt cho lần thí luyện tại Bạo Thú Lâm.
Những tài nguyên tu luyện này, đối với Tinh Hồn hiện tại quả thực là mang đến nhiều hiệu quả lớn, giúp hắn đánh sâu vào bình cảnh.
Tuy nhiên, tu tiên chi lộ của Tinh Hồn có điểm hơi khác biệt. Hắn bây giờ nếu muốn đột phá, muốn kết phù thành công thì phải trải qua một quá trình gọi là Vô Minh.
Vô Minh cảnh giới này cũng chính là con đường tu tâm song hành cùng với việc luyện thành Hư Không Chiến Thể. Nếu không thể tiến vào Vô Minh cảnh giới, Tinh Hồn không thể tiến giai Hư Không Chiến Thể tầng thứ hai, càng không thể đột phá Phù Tiên Cảnh, con đường tu tiên xem như hoàn toàn đóng lại.
Để bước vào Vô Minh cảnh giới, Tinh Hồn cần phải bị kích thích đạo tâm, đạo tâm lột xác, Thể Đạo Liên nở rộ, một khi đột phá Phù Tiên Cảnh, thực lực so với đồng giai cơ hồ mạnh hơn gấp hai, gấp ba lần.
Có điều, để kích thích đạo tâm tiến vào trạng thái Vô Minh thực sự là rất khó nhằn, trước đây khi lựa chọn Hư Không Chiến Thể, hắn đã có chút do dự, nhưng rốt cuộc, bởi vì Thể Đạo Liên cần có môi trường phát triển, mà trong các công pháp luyện thể mà Tinh Hồn biết được, chỉ có Hư Không Chiến Thể là đáp ứng được, không muốn chọn thì hắn cũng đành phải lựa chọn.
Thở dài một tiếng mệt mỏi, chuyện tiến vào Vô Minh cảnh giới hết thảy đều dựa vào cơ duyện, mặc dù thứ gọi là cơ duyên này rất là hư vô mờ mịt, nhưng cũng chẳng còn cách nào khác.
Sau ba ngày, hơn sáu ngàn thí luyện giả toàn bộ đều tập trung lại tại đại quảng trường.
Tinh Hồn trước khi đến đây được Hạng Tuấn cung cấp cho không ít đan dược cũng như pháp bảo để phòng thân.
- Tập trung đầy đủ cả rồi, có thể cho bắt đầu.
Quan sát thấy thí luyện giả toàn bộ tập trung đông đủ, các vị trưởng lão của năm phái liền ra hiệu cho các chấp sự tiến hành làm việc.
Một vị chấp sự tiến ra, ho khan một tiếng để cho mọi người im lặng đi, sau đó hướng dẫn:
- Trước khi tiến hành thí luyện, lão phu có một việc muốn công bố. Sau khi các vị trưởng lão bàn bạc đã thống nhất ý kiến, toàn bộ sáu ngàn thí luyện giả đang đứng ở đây, toàn bộ đều đã trở thành tông môn đệ tử của năm phái. Lão phu thay mặt toàn bộ các vị trưởng lão và chấp sự năm phái chúc mừng các vị.
Vừa nói, chấp sự nọ vừa vỗ tay, gương mặt tươi cười.
- Tuyệt vời, sau khi thất bại lần trước, rốt cuộc ta cũng thành công.
- Hay quá, làm ta còn lo lắng cho buổi thí luyện tiếp theo.
- Con đường tu tiên sau này liền rộng mở rồi.
- ………
Nghe được tin tức này, những thí luyện giả người nào người nấy đều hết sức vui mừng. Phải biết rằng, trong số những người này, số lượng tán tiên chiếm không ít, và vui mừng nhất dĩ nhiên chính là giới tán tiên này.
Bởi tán tiên tu luyện quá khó khăn, tài nguyên thì thiếu thốn, ngay cả công pháp tu luyện cũng không có. Đâu phải người này cũng có được vận khí kinh người, từ một tán tiên mà leo lên đỉnh phong được. Vậy nên, đây có thể nói là một kích thích rất lớn.
Chấp sự kia lại tản ra uy áp để trấn an chúng nhân, rồi sau đó mới nói tiếp:
- Bây giờ lão phu sẽ nói về lần thí luyện cuối cùng này. Địa điểm thí luyện là tại Bạo Thú Lâm, thuộc khu vực quản lý của Đan Ninh Môn. Tiến hành thí luyện này chính là để phân chia thứ hạng, chỉ cần lọt vào hạng một ngàn trở đi thì sẽ được phần thưởng. Đặc biệt nếu người này nắm giữ thứ hạng cao nhất, sau khi đầu nhập vào một trong năm tông môn sẽ được cung cấp quyền lợi như sau: ba vạn linh thạch hạ phẩm, hai mươi khỏa Phục Khí Đan, hai mươi khỏa Hồi Huyết Hoàn, hai mươi khỏa Tăng Nguyên Đan, năm tấm Phù Lục Hoàng cấp đỉnh giai, một kiện bảo giáp cấp hạ phẩm Linh Khí, một kiện pháp khí công kích hạ phẩm Linh Khí và một bản Hoàng cấp tiên pháp sơ giai.
Ban đầu, khi nghe tin tức toàn bộ đều đạt được tư cách gia nhập bất kỳ một trong năm tông môn, có không ít người, đặc biệt nhất là giới tán tiên, bọn họ đều ôm ý nghĩ tìm một chỗ nào đó bế quan cho đến lúc kết thúc thí luyện, nhưng sau khi nghe phần thưởng dành cho người đứng đầu thì hai mắt sáng rực lên.
Phần thưởng này quả thực là quá mức khủng bố à.
- Phần thưởng sẽ tùy theo xếp hạng mà ban thưởng, từ hạng một ngàn cho đến hạng năm trăm, từ hạng năm trăm cho đến hạng ba trăm, từ hạng ba trăm đến hạng một trăm, từ hạng một trăm đến hạng năm mươi, từ hạng năm mươi cho đến hai hạng mười, mỗi hạng sẽ có mức ban thưởng khác nhau. Duy từ hạng mười cho đến hạng đầu tiên là sẽ có sự chênh lệch. Hy vọng đây là một cái kích thích để các ngươi thí luyện cho thật tốt.
- Thí luyện sẽ diễn ra trong vòng hai tháng, trong đây là toàn bộ những vật có thể đổi thành điểm, các ngươi thu thập rồi sau khi kết thúc, các chấp sự sẽ kiểm tra và tính điểm.
- Một điều nữa, giống như lần thí luyện thứ hai, nếu gặp nguy hiểm đến tính mạng, các ngươi hãy bóp nát nhẫn ngọc để được truyền tống ra ngoài, đảm bảo an toàn cho tính mạng. Không cần phải lo lắng việc bị loại, bởi như đã nói, các ngươi đã đạt được tư cách trở thành một trong năm đại tông môn.
- Có ai có câu hỏi gì không?
Chấp sự ánh mắt nhìn quanh một vòng, sau khi không thấy ai có ý kiến nào khác thì liền ra hiệu.
- Các ngươi tập trung lại tại trung tâm đại quảng trường, chúng ta sẽ tiến hành Truyền Tống Trận liền một lúc.
Nghe lệnh của chấp sự, những thí luyện giả cũng như toàn bộ chấp sự năm phái tập trung lại phía trung tâm. Còn những người sẽ thúc giục truyền tống chính là phía Phong Lâm Thành.
Lúc này, Nhan Tư mới cùng với người bên phía mình, trong đó có cả nữ nhân thần bí gương mặt đeo một chiếc khăn mỏng từ trong động phủ bước ra.
Nhìn Nhan Tư lúc này không còn điệu bộ lười biến chán nản, thay vào đó là một loại tư thế uy nghiêm, tản ra khí tức thần bí khó lường.
Nhan Tư được một tầng vụ khí mỏng manh che phủ nên người khác không nhìn thấy được chân diện của y ra sao. Ánh mắt Nhan Tư quét nhìn, khi đến chỗ Tinh Hồn thì dừng lại, khóe miệng nở nụ cười đầy ẩn ý.
Sau đó mới giơ tay ra lệnh cho đám thuộc hạ:
- Bản thành chủ chúc các vị chấp sự cũng như các thí luyện giả sẽ thí luyện thành công. Nào, bắt đầu truyền tống đi.
- Tuân lệnh thành chủ đại nhân.
Ngay lập tức, hơn hai mươi Trận Đạo Sư tiến về vị trí của bản thân, trên tay mỗi người cầm một cái trận bàn. Chỉ thấy bọ họ lấy ra một cái nhẫn trữ vật, đặt lên chính giữa trận bàn. Trong mỗi cái nhẫn trữ vật ấy chứa hơn năm ngàn linh thạch hạ phẩm, tổng cộng tiêu tốn gần mười vạn linh thạch hạ phẩm, ngay lập tức giữa trung tâm đại quảng trường sáng rực lên một cỗ hào quang rực rỡ.
Đó chính là ánh sáng của Truyền Tống Trận, để truyền tống số lượng hơn sáu ngàn người, các Trận Đạo Sư đã bố trí một cái Truyền Tống Trận bậc trung, tiêu tốn một số lượng linh thạch khổng lồ, rốt cuộc đã truyền tống thành công được sáu ngàn người này.
Ánh sáng tiêu tan, hơn sáu ngàn người không còn thấy bóng dáng đâu nữa.
- Thành chủ đại nhân, ngài hình như là…
- Suỵt, nhỏ nhỏ thôi, hắc hắc…
Nữ nhân thần bí tựa hồ nhìn ra được suy nghĩ gì đó của Nhan Tư, nhưng ngay lập tức bị hắn chặn ngang, đồng thời hướng ánh mắt nhìn lên bầu trời xanh, miệng nở nụ cười thần bí.
********* Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên *********
Bạo Thú Lâm, một trong những nơi được mệnh danh là nguy hiểm nhất tại Phi Lan Châu, mức độ nguy hiểm cơ hồ chỉ kém hơn Vĩnh Dạ Thâm Uyên mà thôi.
Bạo Thú Lâm là một mảng sâm lâm khổng lồ, vô cùng hùng vĩ, vừa nhìn đã cảm nhận được một hơi thở nguyên thủy cổ xưa, giống như Bạo Thú Lâm là một đầu viễn cổ hung thú đang ngủ say vậy, làm cho người ta vô hình xuất hiện một cỗ áp lực ở trong lòng.
Truyền thuyết Bạo Thú Sâm Lâm, mặc dù hơn sáu vạn năm trước, trong một lần cả Trác Lộc Tinh Vực, bao gồm cả Hư Thần Tinh, mọi sự sống đều biến mất, thế nhưng trải qua sáu vạn năm tại Bạo Thú Lâm đã xuất hiện một đầu hoang thú thực lực cực kỳ mạnh mẽ, ngay cả tiên giả mạnh nhất Hư Thần Tinh cũng không dám xem thường.
Đầu hoang thú đó thống trị Bạo Thú Lâm, tuy nhiên không rõ vì một lí do nào đó khiến cho nó không rời khỏi Bạo Thú Lâm. Nếu không phải trước đây đã từng có người trông thấy đầu hoang thú hùng mạnh nọ, người ta còn cho rằng đó chỉ là một truyền thuyết nhảm nhí.
Cũng chính bởi điều này, mặc dù nơi đây tồn tại rất nhiều hoang thú mạnh mẽ, thiên tài địa bảo cũng rất nhiều, nhưng ít người nào dám tiến vào Bạo Thú Lâm để săn bắt hay thu hoạch.
Bạo Thú Lâm, có thể nói là thiên đường, là địa bàn của hoang thú.
Một vầng hào quang sáng rực rỡ lóe lên trên một tòa phủ đệ, khiến cho những người đang có mặt tại phủ đệ giật mình.
- Đến rồi, bọn họ đến rồi.
- Tất cả mau tiến ra chuẩn bị chào đón những vị trưởng lão sắp đến.
- ………