Chương 6: Biến cố Hư Thần Tinh
Đại lễ năm năm tiến hành một lần này của Vu Tộc, theo như lời kể Cố Tinh Hải nói với Tinh Hồn thì chính là hiến tế sinh cơ sống cho Hoang Linh của bộ lạc Vu Tộc đó thờ phụng.
Cái gọi là Hoang Linh chính là bộ phận tạo nên sức mạnh của một Vu Sư. Hoang Linh tồn tại vô số hình dạng, nhưng thường gặp nhất chính là Hoang Linh dạng hoang thú.
Trước đây, khi tế tự Hoang Linh, các bộ lạc thường dùng sinh cơ của hoang thú, rất ít khi dùng sinh mệnh của con người để tế tự.
Thế nhưng sáu vạn năm trước trên Hư Thần Tinh Hư Thần Tinh này xuất hiện một biến cố, không biết là đại họa hay là bị gây ra bởi một vị đại năng nào đó mà toàn bộ sinh linh trên Hư Thần Tinh này đều bị tuyệt diệt chỉ sau một ngày duy nhất. Tựa hồ như để che đậy một bí mật kinh thiên nào đó tồn tại trên Hư Thần Tinh này.
Sự hủy diệt này không phá hủy thiên địa nguyên khí trên Hư Thần Tinh mà chỉ nhắm vào những sinh vật sống, thế nên không hề biến Hư Thần Tinh này thành một Hư Thần Tinh chết.
Mà không chỉ riêng gì Hư Thần Tinh, toàn bộ những tinh cầu nằm trong Trác Lộc Tinh Vực đều đồng dạng chịu kết cục giống hư Hư Thần Tinh, không một sinh linh nào còn sống sót khỏi cái đại nạn vô cùng bí ẩn đó.
Các đại thế lực đã cử người đến để điều tra về sự cố bí ẩn này, nhưng qua nhiều năm không có kết quả gì, đành phải gác nó sang một bên.
Nhiều năm trôi qua, Trác Lộc Tinh Vực trở thành một nơi để các thế lực tranh giành địa bàn, Hư Thần Tinh dĩ nhiên cũng không ngoại lệ.
Do biến cố đó nên hoang thú tồn tại trên Hư Thần Tinh nói riêng và Trác Lộc Tinh Vực nói chung tồn tại rất ít. Vu Tộc định cư tại Hư Thần Tinh chịu ảnh hưởng, việc tế tự Hoang Linh trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.
Rốt cuộc sau đó Vu Tộc tại Hư Thần Tinh nghĩ ra một cách, đó chính là dùng sinh mệnh của con người để thay thế. Từ đó về sau, đa số các buổi tế tự đều dùng tính mạng của những nô lệ bị bọn bắt được.
Khi tế tự, Vu Sư sẽ rơi vào trạng thái suy yếu nhất, bởi lúc này bọn họ phải dùng toàn bộ tâm thần của mình để câu thông với Hoang Linh, để cho Hoang Linh hấp thụ sinh cơ, lột xác mà tiến hóa.
Toàn bộ những gì đang diễn ra y hệt với những gì Cố Tinh Hải đã kể. Tinh Hồn cũng chính là dựa vào điểm này mới dám đặt cược vào kế hoạch đào tẩu ngay khi buổi tế tự bắt đầu.
Chỉ thấy Vu Sư ngồi xếp bằng xuống chính giữa tế đàn, quải trượng chống thẳng lên đất. Quải trượng được tạo nên từ vật chất rất đặc biệt, các Vu Sư thông qua quải trượng này để thi triển Vu Thuật cũng như kêu gọi Hoang Linh.
- Bắt đầu thôi!
Vu Sư ngẩn đầu lên nhìn bầu trời, cảm thấy thời gian đã thích hợp, liền nói khẽ một tiếng.
Tộc trưởng Hùng Kim bộ lạc hiểu ý, vâng dạ một tiếng rồi bắt đầu bố trí.
Sau một hồi ổn thỏa, gã Vu Sư kia bắt đầu buổi tế tự. Chỉ thấy lớp áo bào đen không gió mà thổi phồng lên, một luồng hắc khí thần bí từ trong cơ thể lan tràn ra bên ngoài, bộc xung quanh cơ thể của Vu Sư.
Hắc khí này biểu thị Vu Thuật mà gã Vu Sư này ngộ ra chính là Vu Thuật hệ Thủy.
Miệng lão ta lẩm bẩm cổ ngữ Vu Tộc, hai bàn tay khô héo kết lại thành ấn đưa về phía quải trượng, hắc khí từ thủ ấn truyền ra dung nhập vào quải trượng.
Tộc nhân Hùng Kim bộ lạc, bao gồm cả những cao thủ Chiến Vu đứng xung quanh hộ vệ cho gã Vu Sư này gương mặt vừa sợ hãi vừa vui mừng, tòa bộ đều quỳ xuống, tập trung hướng Vu Sư mà thành tâm bái lạy, sùng kính cực kỳ.
Trên bầu trời mây đen bỗng xuất hiện bao phủ lãnh thổ Hùng Kim bộ lạc, trong không gian có tiếng kêu oong oong, nghe như tiếng gầm của một con cổ thú vậy.
Quải trượng vừa hấp thu hắc khí từ Vu Sư, vừa vẽ lên trên bầu trời một vòng tròn thần bí màu đen. Tiếng gầm đinh tai nhức óc đó chính là từ trong cái vòng này vang ra.
Đột nhiên, hoa sen Thể Đạo bên trong Linh Đài của Tinh Hồn hơi rung động khi cảm nhận được khí tức truyền ra từ bên trong vòng tròn kia. Tinh Hồn nội tâm khẽ biến, nhưng vẻ mặt bên ngoài không đổi, làm ra biểu cảm sợ hãi y hệt như những nô lệ khác vậy, phòng ngừa bị kẻ khác nhìn ra.
Hắn cảm nhận hoa sen Thể Đạo đang thèm khát thứ gọi là Hoang Linh của Vu Tộc. Trong lòng hắn, bất giác kế hoạch đang có chút thay đổi. Tuy nhiên, thời cơ vẫn chưa chín mùi, hắn vẫn án binh bất động chờ đợi thời điểm Vu Sư suy yếu nhất thì mới rat ay.
Thời gian từ từ trôi qua, đến một khắc sau, từ trong vòng tròn, một cái bóng màu đen khổng lồ dữ tợn, to như một tòa núi nhỏ xé không gian đi ra.
Cái bóng đen đó chính là Hoang Linh của Hùng Kim bộ lạc – Thái Cổ Hắc Mang Kim Hùng.
Nhìn thấy Hắc Mang Kim Hùng, tộc nhân Hùng Kim bộ lạc càng thêm kinh sợ cùng phấn kích, sùng bái hô vang. Mà nhìn trạng thái của Vu Sư càng lúc càng hư nhược, mồ hôi lấm tấm đầy người, Tinh Hồn trực giác nhạy bén, đây chính là thời cơ để hắn và Cố Tinh Hải xuất thủ.
Sợi dây dùng để trói buộc được Vu Sư kia dùng Vu Thuật gia cố lên. Tuy nhiên, sợi dây này bây giờ không đủ khả năng trói buộc Tinh Hồn và Cố Tinh Hải.
Giọng Tinh Hồn hô vang:
- Tinh Hải, ra tay!
Thanh âm của Tinh Hồn làm cho Vu Sư và tộc nhân Hùng Kim bộ lạc ngẩn ra trong giây lát. Đây cũng một phần trong kế hoạch của Tinh Hồn, chỉ cần ngây ra một giây thôi là Cố Tinh Hải có thể ra tay được rồi.
Chỉ thấy Cố Tinh Hải trong người bạo phát, một luồng hào quang đỏ rực vô cùng nổi bật, tựa như một đóa hoa Bỉ Ngạn rực rỡ nở rộ trong đêm tối.
- Hồng Ngọc Kinh đệ nhất tầng – Hồng Ngọc Chưởng.
Mười một cái Hồng Ngọc Ấn dung nhập vào tay phải Cố Tinh Hải, mạnh mẽ bạo ra một chưởng, tộc nhân Hùng Kim bộ lạc không kịp phản ứng, đều bị một chưởng của Cố Tinh Hải đánh bay ra xa, thương thế rất nghiêm trọng.
Sau khi đột phá tầng thứ nhất Hồng Ngọc Kinh, thực lực của Cố Tinh Hải sánh ngang với tiên giả Phàm Tiên cảnh trung kỳ, mấy ngày trước khi tế tự diễn ra, Cố Tinh Hải bằng thiên phú trác tuyệt đã có thể tế luyện ra thêm được hai cái Hồng Ngọc Ấn nữa, thực lực lại bạo tăng, giờ với thực lực hiện tại, Cố Tinh Hải có thể đánh với tiên giả Phàm Tiên cảnh hậu kỳ mà không lâm vào thế hạ phong.
Những tộc nhân Vu Tộc này căn bản không phải đối thủ của nàng ta, bọn họ thực lực chỉ mạnh ngang tiên giả Phàm Tiên cảnh sơ kỳ mà thôi.
Tộc trưởng Hùng Kim bộ lạc và bốn kẻ đứng hộ vệ cho Vu Sư gương mặt kinh biến, không nghĩ đến trong số các nô lệ bị bọn họ bắt giữ lại có một nô lệ thực lực mạnh mẽ đến như vậy.
Tộc trưởng Hùng Kim bộ lạc gương mặt cả giận, hô lớn:
- Bốn người các ngươi bắt con bé này lại, để cho Hoang Linh ăn thịt nó.
Vu Sư đương nhiên cũng nhìn thấy được toàn bộ sự việc, tuy nhiên hắn đang rơi vào thời điểm suy yếu nhất, ngoại trừ việc duy trì để cho Hoang Linh cắn nuốt sinh cơ của các nô lệ thì chẳng thể làm gì khác, nếu dừng lại giữa chừng, không chỉ Hoang Linh tiêu biến mà còn khiến cho lão bị phản phệ, nhẹ thì trọng thương, nặng thì mất mạng tại chỗ.
Vì vậy chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Lại nói, tộc trưởng Hùng Kim bộ lạc cũng khá nhạy bén, giống như lờ mờ đoán ra được có điều gì đó không ổn còn đang chờ đợi phía sau, vậy nên chỉ ra lệnh cho bốn kẻ kia, còn bản thân tiếp tục ở lại hộ vệ cho Vu Sư duy trì Hoang Linh.
Bốn Chiến Vu kia thực lực đều sàn sàn như nhau, đều là Huyết Cảnh trung kỳ Chiến Vu.
Bốn Huyết Cảnh trung kỳ Chiến Vu này nếu một đấu một thì chắc chắn không phải đối thủ của Cố Tinh Hải, thế nhưng bốn người liên thủ thì lại là một việc khác. Vả lại tuổi đời của Cố Tinh Hải vẫn còn nhỏ, năm nay nàng bất quá chỉ mới mười lăm tuổi mà thôi, có thể trên lý luận thì Cố Tinh Hải mạnh hơn bốn gã Chiến Vu này, nhưng thực tế thì… Cố Tinh Hải thiếu thốn kinh nghiệm chiến đấu.
Vậy nên khi gặp bốn Chiến Vu vừa có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, vừa phối hợp với nhau nhuần nhuyễn, dần dần Cố Tinh Hải bị rơi vào thế hạ phong.
Còn Tinh Hồn, hắn là người khởi xướng kế hoạch đào thoát, lại còn là người vừa mới hô vang, thế nên giờ phút này hắn cũng chẳng rảnh tay gì.
Tinh Hồn cũng bị mấy chục tộc nhân Hùng Kim bộ lạc vây hãm, thế nhưng trong số đám người này, làm gì có kẻ nào ngăn cản nổi Tinh Hồn được.
Không nói đến thực lực, tốc độ của Tinh Hồn rất nhanh, thủ pháp giết người lại vô cùng thuần thục, không có giống như Cố Tinh Hải đang chật vật bên kia. Tinh Hồn tại Huyền Thiên Giới trải qua vô số chuyện, hắn càng không phải kẻ lòng dạ nhân từ gì, một lần ra tay là một tộc nhân Hùng Kim bộ lạc nằm xuống.
Cục diện càng lúc càng hỗn loạn, Tinh Hồn thân thủ như quỷ mị, vừa giết người vừa nhân cơ hội cởi trói cho một vài nô lệ, để cho bọn họ giúp hắn làm cho cục diện thêm hỗn loạn, có như vậy thì hắn mới tìm được đường bỏ trốn.
Nhìn tộc nhân của mình cứ ngã xuống chết đi, Vu Sư trong lòng như nhỏ máu, mắt muốn nổ tung, tràn đầy sát khí nhìn Tinh Hồn và Cố Tinh Hải.
- Thác Bạc Huy, không cần bảo vệ ta nữa, lên bắt lấy tên nhân loại đó.
*********
P/s: Thời gian up chương của tác thường là 00:00, nếu múi giờ không ổn thì các bạn hãy để lại bình luận để tác thay đổi phục vụ các bạn!