Trấn giữ Truyền tống trận câu thông với tầng thứ năm Vô lôi ngục là yêu thú cấp Yêu hoàng Thổ linh huyền quy. Thổ linh huyền quy thân thể khổng lồ như một ngọn núi, thân thể có màu nâu đen, lớp vỏ lên ngoài cứng cáp, ngay cả pháp khí Tôn cấp cao giai cũng không thể nào phá được. Hơn nữa lực công kích cũng rất mạnh, khiến cho Tinh Hồn một phen khó khăn.
Mất hơn một canh giờ, nhờ có thêm sự giúp sức của Kiều An, Tinh Hồn cũng đã giải quyết được Thổ linh huyền quy. Toàn thân Thổ linh huyền quy đều là báu vật, thế nên sau khi giải quyết xong Tinh Hồn không ngần ngại mà thu thập tất cả: yêu đan, móng vuốt và lớp mai cứng cáp của Thổ linh huyền quy. Giải quyết xong, bốn người Tinh Hồn gặp lại quỷ mị Tà Phong.
Đương nhiên Tinh Hồn không có thời gian tán dóc, nói vài ba câu rồi lập tức tiến vào Truyền tống trận tiến lên tầng thứ năm Vô lôi ngục.
********* Quyển 3: Ma chi quân vương *********
Tầng thứ năm Vô lôi ngục, đây chính là tầng mà Trịnh Thần Không tốn rất nhiều thời gian để tìm Truyền tống trận. Thậm chí còn suýt chút nữa mất đi tính mạng, nếu như không phải là nhờ có kiện bán thần khí Đế hồn đỉnh thì có lẽ Trịnh Thần Không đã rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục rồi.
Chỉ là, tầng này đối với Trịnh Thần Không thì rất khó khăn, nhưng với Tinh Hồn thì lại là một địa phương cực kỳ dễ dàng. Thậm chí, nếu như không phải là đem theo Tàng Tử Đan, Kiều An và Thiên tuyết miêu thì hắn sẽ nhanh chóng tìm được Truyền tống trận để tiến lên tầng tiếp theo rồi.
Chỗ mà bốn người Tinh Hồn được truyền tống đến là một đống đổ nát. Khu đổ nát này kỳ thực chính là nơi Trịnh Thần Không bị đạo thiên lôi đánh xuống. Lúc này, bầu trời rất quang đãng, mây trắng lơ lửng, nhẹ nhàng trôi trên bầu trời. Từng cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, khiến cho người ta có một cảm giác rất thoải mái.
Đối với tình huống này, Tinh Hồn bỗng nhiên nổi lên một cảm giác kỳ lạ. Bốn tầng trước, tầng nào cũng tràn ngập nguy cơ, khí hậu khắc nghiệt. Thế nhưng tầng thứ năm Vô lôi ngục này lại thoáng đãng đến như vậy. Nói đây là nơi để nghỉ dưỡng thì ai nấy đều nguyện ý tin tưởng ấy chứ.
Bỗng nhiên, ngay lập tức từ trên bầu trời trong xanh kia, một đạo thiên lôi vô thanh vô tức giáng xuống. Đây chính là lôi kiếp cấp Thần đế cảnh. Tinh Hồn và Kiều An lập tức cảm nhận được. Cả hai đồng thời hướng lên bầu trời, Kiều An thì vận chuyển nguyên lực, chỉ thấy khí lưu trở nên lạnh lẽo, kết thành một cái băng thủ ấn rộng chừng ba trăm thước, đỡ lấy đạo thiên lôi đang giáng xuống.
Còn Tinh Hồn song thủ kết ấn, chớp mắt tạo ra một cái Âm dương bát quái trận. Đạo thiên lôi chạm vào Âm dương bát quái trận liền giống như đánh vào vũng bùn, chốc lát liền tiêu tán không thấy đâu. Giải quyết xong, chỉ thấy Tàng Tử Đan và Thiên tuyết miêu thở phào nhẹ nhõm. Đối với đạo thiên lôi vừa rồi, hai người bọn họ mà đụng phải một cái là chắc chắn không còn mạng.
Thiên tuyết miêu lúc này đã thu nhỏ bản thể lại, vừa đủ để Tàng Tử Đan cưỡi lên. Chỉ thấy khuôn mặt nó cau lại, khó chịu nói:
- Nguy hiểm thật. Suýt chút nữa là miêu gia trở thành mèo nướng rồi. Cái tầng quỷ quái này phải gọi là Thiên lôi ngục mới đúng. Không biết cái tên trời đánh nào lại đổi thành Vô lôi ngục nữa. Miêu gia ma biết được thì nhất định đánh hắn thành đầu heo mới thôi.
Tàng Tử Đan ngồi trên lưng, ngọc thủ nhẹ nhàng vỗ vỗ cái đầu Thiên tuyết miêu, giọng trong trẻo đáp:
- Coi bộ miêu gia ngươi lợi hại lắm nhỉ.
- Ừ thì… miêu gia ta nói vậy thôi, ha ha ha… bỏ đi bỏ đi.
Nghe Tàng Tử Đan trêu chọc, trên cái gương mặt của Thiên tuyết miêu lộ ra một nét xấu hổ. Hai người Tinh Hồn và Kiều An thấy thế liền lắc đầu cười. Ở cái địa phương nguy hiểm này, có một đồng hành “vui tính” như vậy đỡ phải có áp lực.
Sau tình huống vừa rồi, Tinh Hồn lập tức tạo ra một tầng kết giới to chừng năm mươi thước, bảo vệ bốn người ở bên trong. Lại nói, những đạo thiên lôi ở đây, cho dù là mạnh mẽ nhất cũng không thể phá vỡ được tầng kết giới mà Tinh Hồn tạo ra. Trước đây Tinh Hồn đã hơn chục lần Độ kiếp, có mấy lần suýt chút nữa là mất đi tính mạng. Lôi kiếp lúc đó, so với đây thì khác biệt một trời một vực. Thế nên lực lượng ở đây không làm cho Tinh Hồn gặp khó khăn.
Đã đi hơn nửa ngày, giống như Trịnh Thần Không, Tinh Hồn liền nhận ra điểm kỳ quái ở tầng thứ năm Vô lôi ngục này. Tuyệt không có một đầu yêu thú này sinh sống cả. Mà cũng đúng thôi, lôi chi lực là lực lượng hủy diệt cuồng bạo nhất, mà lôi kiếp ở đây lại mạnh yếu khác nhau, cho dù là yêu thú lôi hệ cũng chưa chắc thích nghi được.
Xem ra, cứ quanh quẩn như thế này cũng không phải là cách. Thế là Tinh Hồn quyết định tách riêng ra, hắn đi một mình, ba người Kiều An sẽ thành một nhóm. Đưa cho Tàng Tử Đan một cái pháo hiệu, chỉ cần bên nào tìm thấy được Truyền tống trận thì bắn pháo hiệu để thông báo vị trí.
Ở đây, ngoại trừ thiên lôi ra thì không còn sự nguy hiểm nào khác. Để Tàng Tử Đan và Thiên tuyết miêu đi theo Kiều An thì rất an toàn, Tinh Hồn hoàn toàn không lo lắng gì. Hẹn một giờ sau, nếu như không tìm thấy thì sẽ quay lại nơi này.
Bàn bạc xong xuôi, Tinh Hồn hướng về hướng tây mà đi. Trùng hợp, đây lại chính là hướng mà Trịnh Thần Không đã đi, và sau đó đã gặp được Truyền tống trận. Khi còn cách chỗ Truyền tống trận khoảng năm trăm trượng thì bỗng Phục long cổ đỉnh trong Huyền tiên các có dấu hiệu bị kích thích. Ngay lập tức Tinh Hồn cảm nhận được hiện tượng kỳ lạ của Phục long cổ đỉnh.
Từ lúc đem theo Phục long cổ đỉnh cho đến nay, đây chính là lần đầu tiên Tinh Hồn cảm giác được sự phản ứng của Phục long cổ đỉnh. Trong đầu liền lóe lên ý nghĩ, không lẽ phía trước có kỳ bảo nào có liên quan đến Phục long cổ đỉnh chăng?
Nghĩ vậy, Tinh Hồn liền tăng tốc độ phi hành, tiến tới nơi phát ra sự phản ứng của Phục long cổ đỉnh thật nhanh. Giống như lúc Trịnh Thần Không tiếp cận Truyền tống trận, đứng từ xa, trên một ngọn núi nhỏ gần đó, quỷ mị Tà Phong cô độc đứng một mình, hắc bào phất phơ trong gió, khiến cho vẻ thần bí của y hiện lên rất rõ. Mục quang lập tức dồn vào Tinh Hồn, nhìn thấy vẻ mặt kỳ lạ của Tinh Hồn, quỷ mị Tà Phong đôi lông mày liền cau lại, đôi mắt lấp lóe tinh quang. Không biết rõ rằng y đang nghĩ gì trong đầu cả.
Càng đến gần, Phục long cổ đỉnh phát ra sự kích động càng mạnh. Đương nhiên, khi đến gần, Tinh Hồn cũng đã nhìn thấy Truyền tống trận cổ xưa đang ở trước mắt. Có điều, Tinh Hồn không đặt chú ý vào đó mà đôi mắt liền nhìn quanh.
Chỗ này ngoại trừ Truyền tống trận ra thì không còn vật nào khác cả. Hơn nữa, dường như ở tất cả mọi hướng, Phục long cổ đỉnh đều có biểu hiện kỳ lạ. Tạm thời gác lại việc thông báo cho ba người Tàng Tử Đan, Kiều An và Thiên tuyết miêu, Tinh Hồn xuất ra Phục long cổ đỉnh từ Huyền tiên các.
Ngay khi vừa hiện ra, chỉ thấy toàn thân Phục long cổ đỉnh đột nhiên phát ra một luồng hắc khí lạ thường. Trong không gian, rõ ràng rất quang đãng, thế nhưng bỗng nhiên dần trở nên đen kịt. Cảm giác được nguy hiểm, Tinh Hồn lập tức đào tẩu khỏi nơi này, phi người bay thẳng lên bầu trời. Gương mặt anh tuấn nhìn xuống, đôi mắt màu huyết ngọc thoáng qua một nét nghi hoặc, trầm tư quan sát dị tượng.
Đứng chỗ đó không xa, quỷ mị Tà Phong cũng chứng kiến dị tượng này. Tuy rằng gương mặt được che bởi chiếc khăn màu đen, thế nhưng vẫn nhìn thấy được vẻ kinh ngạc của quỷ mị Tà Phong. Bởi vì, dị tượng này rất giống với lúc Đế hồn đỉnh thức tỉnh.
Khác ở một điểm, đó là Đế hồn đỉnh thức tỉnh thì hắc khí hiện ra, bao phủ trong phạm vi trăm trượng. Sau khi hoàn thành giao ước với Trịnh Thần Không thì liền thu lại hắc khí, trở lại với hình dáng bình thường. Còn hắc khí lúc này, tuy rằng vẫn đem đến cho quỷ mị Tà Phong cảm giác nguy hiểm, nhưng lại không bằng so với lúc Đế hồn đỉnh thức tỉnh. Dường như chỉ bằng một phần năm khi đó mà thôi.
Phục long cổ đỉnh lúc này đang thôn phệ lượng hắc khí kia. Có lẽ hắc khí này chính là còn sót lại trong không gian. Hèn gì y mới có cảm giác, khi tới gần đó thì linh hồn lại cảm giác được sự nguy hiểm, giống như đang bị thứ gì đó thôn phệ vậy. Nhìn cái cổ đỉnh mà Tinh Hồn xuất ra, quỷ mị Tà Phong suy đoán, trăm phần trăm là hai kiện pháp khí này có liên quan mật thiết đến nhau.