Chỉ thấy Trịnh Thần Không tế khởi Đế Hồn đỉnh trước mặt, đôi mắt biến thành một màu huyết hồng, tóc đen bay phật phồng trong gió, hàn khí lạnh lẽo càng lúc càng xuất hiện nhiều, tựa hồ Trịnh Thần Không đang biến thành một đại ma đầu. Trịnh Thần Không hét lớn, song thủ kết thành một thủ ấn, nguyên lực màu đỏ rực như máu tiến vào Đế Hồn đỉnh, khiến cho đầu lâu và những thượng cổ ngôn ngữ phát ra huyết quang, trông rất ghê rợn.
- Huyết hà tử hồn quyết. Lên đi, Thương Khung ấn.
Mặt đất nứt toan ra, chính giữa đế đô Thiên Phong nổ ầm một tiếng kinh thiên động địa, xung quanh bán kính hơn nghìn trượng, bên dưới lòng đất đột nhiên bay lên những đầu ma long toàn thân đen kịt, lộ ra đôi long nhãn màu đỏ tươi như máu. Ma long hung dữ ngâm lên từng đợt khiến cho khí lưu tán loạn, những ai không kịp chạy thoát liền bị những đầu ma long này thôn phệ, ngay cả một mẫu xương cũng không còn.
Hàng trăm con ma long nhe nanh mua vuốt, hướng về phía trung tâm đế đô mà bay, cơ hồ tại nơi đó có một thứ gì đó đang kêu gọi chúng.
- Thần uy thật mạnh mẽ. Dù là ta lúc toàn thịnh cũng khó có thể chống đỡ được.
Khổng Lân đứng chính giữa tâm trận, dù luận về nhục thân hay sức mạnh, Huyền Thiên giới cơ hồ không có người nào sánh được với hắn, thế nhưng trước lực lượng Thương Khung ấn kết hợp Âm hàn cửu tuyệt trận, mạnh như Khổng Lân cũng không tiếp nhận được.
Hai tay ôm Tinh Hồn, lại bị một cỗ lực lượng khổng lồ đè ép, muốn trốn thoát đã là một việc cực kỳ khó khăn. Tinh Hồn thì bởi vì bị thương quá nặng, bị chấn động mãnh liệt kia ảnh hưởng nên đã ngất đi, nếu không hắn sẽ biết rằng, cái ấn đang lơ lửng trên bầu trời kia là gì.
Thương Khung ấn rung động kịch liệt, nó có màu đen cũ kỹ, bốn mặt khắc đầy hình thượng cổ chân long, thế nhưng lại có vô số vết nứt, không khác gì một cái ấn hư hỏng không có một tác dụng gì. Có thể phát ra thần uy như vậy, tuyệt đối không phải bảo vật bình thường. Thực chất, Thương Khung ấn này chỉ là cách gọi của nhân loại Huyền Thiên giới mà thôi. Thiên Lam đế quân năm xưa chứng kiến một kiện bảo vật từ trên cửu thiên rơi xuống, khi đoạt được thì mới nhận ra đây là một cái ấn cũ kỹ, sau đó đặt tên cho nó là Thương Khung ấn. Còn tên thật của cái ấn này chính là Tổ Long ấn – một trong thập phương linh bảo mà Tinh Hồn vẫn đang tìm kiếm.
Tính đến hiện tại, Tinh Hồn đã sở hữu bốn kiện thập phương linh bảo: một nửa Trấn Hồn đỉnh, Phượng Hoàng cổ cầm, Tử Linh Yêu tháp và Phong Lôi Tam Hợp phủ. Nếu như bây giờ đoạt được Tổ Long ấn và một nửa kiện Trấn Hồn đỉnh đang lưu giữ chỗ Trịnh Thần Không, Tinh Hồn sẽ có năm kiện Thập phương linh bảo.
Thập phương linh bảo vốn có thần tính, tuy đã bị phong ấn, nhưng thần tính vẫn không hề suy giảm. Càng nhiều linh bảo tập hợp thì nó càng rung động dữ dội. Nếu như Tinh Hồn lúc toàn thịnh, dựa vào lực lượng của bốn kiện Thập phương linh bảo trong tay, hắn nhất định có cơ hội khống chế Tổ Long ấn.
- Sự tồn tại của ngươi quá nguy hiểm đối với bản thái tử. Tuy rằng không lấy được bí mật trên người ngươi, nhưng bây giờ thì bản thái tử không quan tâm nữa. Hắc hắc, đi chết đi.
Trịnh Thần Không tiếp tục thông qua Đế Hồn đỉnh để khống chế Tổ Long ấn, dựa vào lực lượng của Tổ Long ấn và Âm hàn cửu tuyệt trận giết chết Tinh Hồn.
Khổng Lân tuy kinh nhưng không loạn, đặt Tinh Hồn trên lưng, hét lớn một tiếng rồi biến thành bản thể Hỏa kỳ lân. Biến về bản thể, Khổng Lân càng trở nên mạnh mẽ, thế nhưng đừng nói là phá vỡ trận pháp, chống đỡ cửu tuyệt hàn khí đã là một chuyện khó khăn.
Giữa lúc đó, hướng đông đế đô Thiên Phong xuất hiện hai luồng sức mạnh một lam một đỏ. Mặc Uyên ngay lập tức nhận ra một trong số hai luồng khí tức đó, chính là Mặc Uyên. Còn đạo quang mang màu đỏ chính là Phượng Cửu phát ra. Bởi vì Mặc Uyên và Phượng Cửu hóa thành bản thể, thế nên hung uy tản mát khiến cho chúng sinh kinh hãi.
Khổng Lân mừng rỡ, có sự trợ giúp của hai người họ, cơ hội đưa Tinh Hồn rời khỏi đây sẽ tăng nhiều.
Trái ngược với sự vui mừng của Khổng Lân, thấy Mặc Uyên và Phượng Cửu xuất hiện thì Trịnh Thần Không sắc mặt đại biến. Âm hàn cửu tuyệt trận vốn không ổn định, thế nên hắn chỉ dùng sức mạnh để ngăn cản Khổng Lân đột phá ra bên ngoài, nhưng còn từ bên ngoài tiến vào thì lại là một chuyện khác.
- Đừng dao động, chỉ cần ngươi khống chế hoàn toàn sức mạnh của Thương Khung ấn, cho dù hai kẻ đó cường hãn đến đâu thì cũng không thoát khỏi tử vong.
- Chuyện này ta biết, không cần ngươi phải nhắc nhở.
Trịnh Thần Không hừ lạnh một tiếng, mắng Đế Hồn đỉnh. Có lẽ hắn đang tức giận vì sao Tinh Hồn lại được nhiều cường giả như vậy không sợ nguy hiểm đến tính mạng mà cứu hắn đi. Đế Hồn đỉnh liền im lặng, lạnh lẽo nhìn Trịnh Thần Không, dường như đang nổi lên một âm mưu nào đó.
Bởi vì lực lượng hủy diệt Tổ Long ấn quá lớn, cường giả hốt hoảng bỏ chạy, chẳng có bao nhiêu người lưu lại để chứng kiến khoảng khắc Tổ Long ấn phát uy. Ngay cả Sở Hóa Long cũng cấp tốc bỏ chạy chứ đừng nói người khác. Nếu hắn có tu vi Thượng Thần cảnh hoặc Chí Tôn đại thần thì còn có lá gan ở lại, bây giờ hắn vẫn còn thua kém Tinh Hồn và Trịnh Thần Không quá xa, ở lại thì chẳng khác nào tự tìm đường chết cả. Tuy hơi nuối tiếc, nhưng tính mạng bản thân vẫn quan trọng hơn, vì vậy hắn quyết định bỏ chạy.
Mặc Uyên và Phượng Cửu khi tiến vào Âm hàn cửu tuyệt trận, định hóa lại thành hình dáng nhân loại thì phát hiện sức mạnh áp chế tinh thần ở đây quá lớn, liền hiểu ra vì sao Khổng Lân lại hóa thành bản thể Hỏa Kỳ lân.
Hai người tiến tới chỗ Hỏa Kỳ lân, Mặc Uyên liền hỏi:
- Tiểu tử đó đâu? Hắn vẫn ổn chứ?
- Yên tâm, hắn vẫn ổn. Trước tiên phải nghĩ cách rời khỏi chỗ này, ta cảm giác cái ấn kia rất nguy hiểm, nếu chậm trễ thì chúng ta khó thoát khỏi cái chết.
Mặc Uyên và Phượng Cửu cũng nhận ra sức mạnh hủy diệt mà Tổ Long ấn phát ra, hơn nữa càng lúc càng mạnh. Bỗng Phượng Cửu nhìn thấy Trịnh Thần Không đang thi triển trận phát, ánh mắt sát khí độc ác nhìn ba bọn họ, giống như hận không thể ăn tươi nuốt sống vậy.
- Kẻ đó đang thi triển trận pháp. Chỉ cần giết hắn thì trận pháp sẽ tự động sụp đổ.
- Không được. Hắn đang khống chế cái ấn kia, nếu như giết hắn, lực lượng của cái ấn đó sẽ tự động bạo tạc. Chỉ có một cách duy nhất, hai người theo sau hỗ trợ ta đưa Tinh Hồn thoát khỏi trận pháp này.
- Được, làm nhanh đi thôi, nếu không sẽ chậm trễ mất.
Quyết định xong, cả ba người đồng thời thi triển sức mạnh, ba vầng hào quang rực sáng lên, bóng tối xung quanh không thể làm lu mờ được ba vầng hào quang này, hợp lại chống đỡ lực lượng áp chế của Tổ Long ấn và Âm hàn cửu tuyệt trận.
- Hừ, muốn trốn thoát ư, đừng hòng. Hôm nay dù lão thiên có xuống đi nữa thì cũng không ngăn được bản thái tử giết các ngươi đâu.
Trịnh Thần Không giận quá hóa rồ, không tiếc hy sinh thọ nguyên truyền sức mạnh vào Đế Hồn đỉnh. Tổ Long ấn quang mang đại thịnh, tốc độ thôn phệ ma long càng nhanh hơn, khí tức âm hàn cửu tuyệt lại càng xuất hiện tràn lan, thẩm thấu vào cơ thể của Mặc Uyên, Phượng Cửu và Khổng Lân, cơ hồ muốn đóng băng bọn họ lại.
Khí tức âm hàn cửu tuyệt này rất tà dị, dù ba người Mặc Uyên đã dùng thần lực phòng hộ nhưng vẫn không có cách nào ngăn cản nó xâm nhập thân thể được. Tốc độ của bọn họ vì vậy mà chậm lại, chưa thể rời khỏi phạm vi hủy diệt được.
Tình huống nguy cấp, thế nên bọn họ không để ý đến Tinh Hồn. Bên trong Hoành Thiên bí cảnh, cổ kiếm Đồ Lục phát ra huyền quang nhàn nhạt, âm thầm xâm nhập vào tinh thần của Tinh Hồn, còn bốn kiện thập phương linh bảo thì đang rung động càng lúc càng mạnh, tựa hồ sắp được gặp lại một người bằng hữu cũ vậy.
Đế Hồn đỉnh bất giác cảm thấy có gì đó không ổn, thế nhưng hiện tại Trịnh Thần Không đang dồn tâm tư sử dụng Tổ Long ấn, vì vậy Đế Hồn đỉnh đành phải im lặng, hy vọng chỉ là hắn nghĩ quá nhiều.
Trở lại với hiện tại, bởi vì Trịnh Thần Không dùng cả thọ nguyên của mình, thế nên tốc độ thôn phệ ma long của Tổ Long ấn càng lúc càng nhanh, cuối cũng đã đạt đến sức mạnh đỉnh điểm. Tiếng long ngâm vang lên, thanh âm khuếch tán, khí tức hủy diệt hiện hữu càng lúc càng rõ rệt, có lẽ sau ngày hôm nay, đế đô Thiên Phong sẽ trở thành một vùng tử địa.
Ba người Mặc Uyên lại vẫn chưa kịp chạy thoát khỏi phạm vi nguy hiểm, thế mà Tổ Long ấn đã đầy ắp năng lượng. Trịnh Thần Không cười lạnh độc ác, trông cứ như một tên ác ma không từ thủ đoạn, nhìn Mặc Uyên, Phượng Cửu, Khổng Lân, và cả Tinh Hồn nữa giống như những cái xác chết, nói: