Nhưng không hiểu tại vì sao, vào giờ khắc này, không ai dám có một biểu hiện kinh thường hay cười nhạo. Mà thay vào đó là một cảm giác rung động lạ thường, giống như có một lực lượng vô hình nào đó khiến cho tâm tình bọn họ vô cùng phấn khích.
- Hắc tinh đại lễ chính là khởi đầu cho Hắc tinh hội, đây là cơ hội duy nhất để các ngươi trở thành một thành viên của Ảnh Nguyệt sơn trang, môn phái trong tương lai sẽ đứng đầu thiên hạ. Cơ hội chỉ có một và dành cho những ai quyết đoán. Mời các ngươi đến đây không phải ép các ngươi gia nhập, nửa khắc nữa Hắc tinh đại lễ chân chính bắt đầu, ai muốn rời đi thì cứ tự nhiên. Còn những ai quyết tâm ở lại, mời đứng qua bên phải đại sảnh.
Lời nói vừa dứt, lập tức có năm người không chần chừ mà bước qua bên phải đại sảnh, chính là muốn đầu nhập Hắc tinh hội. Ngoại trừ Vũ Văn Phong Nam ra thì những người còn lại trên người đều phủ một bộ trường bào màu đen khiến cho người ta không thể nhìn rõ được mục diện.
Vũ Văn Phong Nam, hắn là một ngũ cấp luyện khí sư hầu như những người ở đây đều cảm nhận được. Nhưng còn bốn hắc bào nhân kia thì bọn họ không thể nhìn ra được thâm sâu như thế nào, chứng tỏ thực lực và luyện khí chi thuật của bốn người đều vượt xa bọn họ. Cao thủ như vậy mà cũng muốn gia nhập Hắc tinh hội, thế nên chỉ vài tức sau liền có người bước sang bên phải đại sảnh.
Thật không ngờ rằng, gần hai trăm luyện khí sư đều tất cả đều ở lại, không ai rời đi cả. Tinh Hồn thấy vậy, gương mặt phi thường lãnh đạm, nhưng sâu trong ánh mắt của hắn lại xuất hiện một tia hài lòng. Chỉ là, trong số hai trăm người này chưa chắc đã thực sự muốn trở thành thành viên của Hắc tinh hội. Nhưng không sao, bởi vì khi Hắc tinh đại lễ thực sự bắt đầu thì mới biết được, kẻ nào mới chân chính nguyện ý trở thành thuộc hạ của hắn, còn kẻ nào là con chuột không nên xuất hiện.
- Hay lắm, như vậy các ngươi đã có tư cách trở thành thành viên của Hắc tinh hội.
Sau đó, Thương Kỳ chuyển người, hướng Tinh Hồn cung kính nói:
- Quân thượng, chúng ta có thể bắt đầu chứ?
Tinh Hồn gật đầu, Thương Kỳ liền nhắc nhở những người đứng bên dưới đại sảnh lùi sang hai bên bờ tường, tránh để bị thương khi Tinh Hồn thi triển pháp thuật. Tinh Hồn đứng dậy, song thủ kết ấn trước ngực, một vầng hắc quang thần bí đột ngột xuất hiện. Chỉ thấy trên trần nhà, vầng hắc ám tinh quang bỗng nhiên xuất hiện một dấu ấn lục vong tinh.
Lục vong tinh hắc quang đại thịnh, khí thế bức nhân khiến người ta cảm thấy khiếp sợ, tựa hồ một vị hắc ám ma thần sắp giáng thế vậy. Lúc ấy, giữa mi tâm Tinh Hồn bắn ra một tia hào quang, nếu không để ý thì tuyệt đối không thể phát hiện ra được. Tia tinh quang bay vào giữa lục vong tinh chú, và hơn bao giờ hết, sát khí kinh thiên áp đảo vạn vật bao trùm lấy không gian. Sát khí hàng lâm, ngoại trừ Tinh Hồn ra thì những người còn lại đều bị luồng sát khí cuồng bạo này đè nặng lên người, thân thể không tự chủ mà quỳ xuống, tựa hồ chào đón chúa tể bóng đêm hàng thế vậy.
Đó là Tinh Hồn đã dùng thần niệm của mình khống chế nên sát khí mới không tấn công bọn họ, chứ nếu không hiện tại chẳng còn một người nào sống sót. Sát khí cực mạnh này, chỉ có một thứ mới có thể tạo ra cục diện như vây, đó chính là cổ kiếm Đồ Lục.
Giữa đại sảnh ầm ầm chấn động, đột nhiên tách ra làm đôi, một bệ đá có tồn tại cấm chế trồi lên, cổ kiếm Đồ Lục từ trong hắc vân lục vong tinh giáng thế, cắm vào bệ đá. Sau một hơi thở, tất cả đều trở lại bình thường, mọi người không còn bị sát khí cuồng bạo áp chế nữa, thân thể trở lại là của chính mình.
Bọn họ đứng dậy, vừa mới hướng mắt nhìn trung tâm đại sảnh xem thử rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì bỗng trong đầu *oong oong* chấn động. Thân thể suýt chút nữa ngã xuống đất. Phải vài phút sau bọn họ mới phục hồi lại tinh thần lực, nhìn rõ trước mắt mình là thứ gì mà lại kinh khủng đến như vậy.
Chỉ thấy trên bệ đá, một thanh kiếm cũ kỹ màu đen huyền, tùy tiện nhìn chỗ nào cũng đầy rẫy những vết nứt như mạng nhện, tựa hồ chỉ cần chạm nhẹ một cái là liền trở về với hư vô. Nhưng thanh kiếm cũ kỹ ấy lại mang đến cho người ta một cảm giác sát phạt lãnh huyết, tựa như nó chính là vô thượng ác ma vô địch. Cảm giác gieo rắc nỗi sợ của thanh kiếm đen này so với sự lãnh huyết của Tinh Hồn cơ hồ còn kinh khủng hơn gấp mấy lần.
Thương Kỳ tuy rằng là người chuẩn bị tất cả cho Hắc tinh đại lễ, nhưng đây cũng là lần đầu tiên hắn được diện kiến cổ kiếm Đồ Lục. Sở dĩ Tinh Hồn tế ra cổ kiếm Đồ Lục là bởi vì khi Tinh Hồn đem Phong lôi tam hợp phủ đặt vào Hoành thiên bí cảnh, bỗng nhiên trong đại não truyền đến một cảm giác lạ kỳ. Cảm giác này chính là cổ kiếm Đồ Lục phát ra. Một cảm giác vô cùng thân quen và huyền diệu. Giống như nó có thể phán xét mọi thứ, không một kẻ nào có thể lừa dối được.
- Thanh thánh kiếm này là bản quân vô tình có được. Sở dĩ bản quân tế nó ra là muốn các ngươi đứng trước nó lập huyết thệ nguyện trung thành với Ảnh Nguyệt sơn trang và Hắc tinh hội, nếu như phản bội sẽ bị trời tru đất diệt. Sau đó các ngươi uống một ly Phần thiên thủy để bày tỏ sự trung thành của mình. À, nhân tiện nhắc với các ngươi trước, Phần thiên thủy là kịch độc do bản quân đích thân luyện chế, và chỉ có bản quân mới có thuốc giải độc. Vừa nãy Thương Kỳ đã có nói, các ngươi có tư cách trở thành thành viên Hắc tinh hội, đó chỉ là bước đầu tiên thôi, đây mới là bước quan trọng nhất. Ai muốn từ bỏ thì vẫn còn cơ hội đấy.
Sau đó Tinh Hồn nhìn Thương Kỳ, nói tiếp:
- Ngươi về sau sẽ là tổng quản Hắc tinh hội, quyền lực chỉ thua kém hội chủ Hắc tinh hội. Thế nên ngươi cũng nên bày tỏ sự trung thành của ngươi đi.
- Thương Kỳ tuân lệnh.
Hành lễ một cái, sau đó Thương Kỳ bước chân chậm rãi tiếp cận cổ kiếm Đồ Lục, đứng trước cổ kiếm Đồ Lục tuyên thệ:
- Tiểu nhân Thương Kỳ nguyện trung thành với Ma Quân chí tôn, với Ảnh Nguyệt sơn trang và Hắc tinh hội, nếu như phản bội sẽ bị thiên địa tru diệt, thiên đao vạn quả, chết không toàn thây.
Nói xong, Thương Kỳ quỳ xuống bái lạy cổ kiếm Đồ Lục ba cái. Chỉ thấy cổ kiếm Đồ Lục huyền quang khẽ sáng lên, một đạo hắc quang bắn vào mi tâm của Thương Kỳ. Tuy rằng bất ngờ, thế nhưng Thương Kỳ không hề có một hành động phản kháng nào cả, mặc cho số phận quyết định. Cứ tưởng rằng sẽ có chuyện bất thường nào đó xảy ra, nhưng tất cả đều hoàn toàn yên tĩnh lạ thường.
- Lòng trung thành của ngươi đã được thánh kiếm chấp thuận. Kể từ này về sau, Thương Kỳ ngươi chính thức trở thành người của Ảnh Nguyệt sơn trang, đồng thời chính là tổng quản Hắc tinh hội. Đây là Phần thiên thủy, ngươi có thể sử dụng.
Tinh Hồn vừa nói, niệm lực khẽ động khiến cho Phần thiên thủy trên tay lơ lửng bay đến chỗ Thương Kỳ đang đứng. Thương Kỳ không chần chừng mà bắt lấy Phần thiên thủy, đối với Tinh Hồn hành lễ một cái rồi ngửa đầu uống cạn sạch. Cứ như vậy, Thương Kỳ đã thành công gia nhập Hắc tinh hội.
Người tiếp theo không ai khác chính là Vũ Văn Phong Nam. Hắn cùng làm giống như Thương Kỳ, lập lời tuyên thệ rồi bái lạy cổ kiếm Đồ Lục để chứng minh lòng trung thành, sau đó uống vào kịch độc Phần thiên thủy mà Tinh Hồn đã nói. Vũ Văn Phong Nam chính là thành viên thứ hai của Hắc tinh hội.
Thương Kỳ và Vũ Văn Phong Nam tác phong rất nhanh, bởi vì trước đó cả hai đã hoàn toàn thuần phục Tinh Hồn. Hành động lần này chẳng qua chỉ là thủ tục để cho những người khác thấy mà thôi. Sau khi Vũ Văn Phong Nam thì Hắc tinh đại lễ có chút chững lại. Có vẻ như bọn họ đang chần chừ, trong lòng đang tính toán quyết định của mình là đúng hay sai.
Bỗng lúc ấy, một trong bốn hắc y nhân thân thể khẽ động, tiếng bước chân khe khẽ vang lên, đi tới chỗ bệ đá phong ấn cổ kiếm Đồ Lục. Hắc y nhân ánh mắt hướng nhìn thanh kiếm, trong lòng dường như cực kỳ rung động. Là một Luyện khí sư, y biết rằng thanh kiếm cũ kỹ trước mắt mình là một báu vật vô cùng lợi hại, thậm chí so với kiện bán thần khí và thần khí mà hắn đã từng được xem qua đều vượt xa hơn rất nhiều. Thanh thần kiếm này lựa chọn Tinh Hồn, chứng tỏ thanh kiếm này cảm giác được trên người Tinh Hồn có khí chất của bậc đế giả.
Khóe môi Hắc y nhân hơi nhếch lên, dường như là một nụ cười nhạt. Hai tay đưa lên, mở ra mũ choàng đang đội trên đầu. Khoảng khắc ấy, toàn thể người đứng trên đại sảnh đều không nhịn được mà kinh ngạc. Hắc bào nhân này, thật không thể tin được lại là một nhân vật đỉnh đỉnh đại danh ở Tứ Hải vương triều: Tam hoàng tử Diệp Nhất Phàm.