Tinh Hồn mỉm cười nói. Gió đêm nhè nhẹ thổi, mang theo hơi mặn của biển cả, gió lạnh như cắt vào da thịt. Bầu trời tinh quang lấp lánh, một đêm thật đẹp.
********* Quyển 4: Nộ phạm thiên điều *********
Bốn ngày sau, năm người Tinh Hồn đã đến Trục nhật đảo. Đứng trên cao nhìn xuống, hòn đảo này quả thực rất rộng lớn, theo như Vũ Văn Nam Phong giới thiệu thì trong bán kính hơn trăm dặm, Trục Nhật đảo chính là hòn đảo lớn nhất.
Chủ nhân của Trục nhật đảo Tứ Hải vương triều là Diệp gia tộc chủ Diệp Anh. Dưới trướng Diệp Anh tộc chủ là bốn đại tộc khác, lần lượt là Lôi gia, Thiết Lưu gia, Cố gia và tộc người lùn Vi tộc, đều là những thế gia nổi tiếng trong Luyện khí thuật. Có thể nói, Trục nhật đảo là thiên đường cho các Luyện khí sư.
Luyện khí đại hội lần này, không chỉ có những Luyện khí sư ở Đông hải, mà còn đến từ đại lục nữa. Trong vòng một giờ lại có thêm ít nhất là gần hai mươi Luyện khí sư tiến vào Kiếm Nam thành. Luyện khí đại hội chỉ còn hai ngày nữa là diễn ra, không biết lần này sẽ náo nhiệt như thế nào.
Bởi vì Kiếm Nam thành có cấm chế cấm phi hành trong bán kính năm mươi trượng, thế nên năm người Tinh Hồn phải hạ xuống một khu đất trống, sau đó mới tiến vào trong thành. Kiếm Nam thành này so với Thiên Phong thành tựa hồ không hề thua kém, xem ra thực lực ẩn tàng không hề thua kém gì so với những thế lực ở đại lục.
Đi vào bên trong Kiếm Nam thành, nhìn đông nhìn tây đều là cửa hàng buôn bán tài liệu luyện khí hoặc là vũ khí. Không biết khi đến trung tâm sẽ còn náo nhiệt như thế nào nữa đây. Nhờ thôn thạo đường phố Kiếm Nam thành, thế nên Vũ Văn Nam Phong nhanh chóng tìm được một khách điếm để nghỉ ngơi.
Bởi vì còn phải gặp lại huynh đệ của mình, đồng thời phải đăng ký tham gia Luyện khí đại hội, Vũ Văn Nam Phong nhanh chóng tạm biệt. Nơi này rộng đến như vậy, thế nên Tinh Hồn để cho ba người kia muốn đi đâu thì đi, còn hắn thì đi dạo trên đường phố, vừa tham qua, tiện thể mua sắp một số tài liệu luyện khí.
Trong Huyền tiên các hiện tại chứa rất nhiều tài liệu luyện khí, nhưng đa số đều là tài liệu lấy từ những yêu thú do hắn giết như lông vũ, xương cốt, răng nanh… thế nên Tinh Hồn muốn mua thêm tài liệu kim loại khác.
Quả nhiên là thiên đường cho các Luyện khí sư, Kiếm Nam thành tập trung rất nhiều tài liệu luyện khí, thậm chí có những loại tài liệu cực kỳ hiếm thấy cũng có thể mua được ở đây. Chỉ đi dạo hai ba canh giờ, Tinh Hồn đã mua hơn một đống tài liệu.
Cách Tinh Hồn chừng hai mươi thước, có mười người đang đi theo sau lưng hắn. Nhìn y phục những người này ăn mặc rất sang trọng, hẳn là quý tộc ở Tứ Hải vương triều. Dẫn đầu mười người này là một nam tử chừng hai bốn hai lăm tuổi, cao chừng một thước tám, trên người khoắc một trường bào màu lục, dung mạo anh tuấn, nhưng đôi mắt lại hơi nhếch lên, có lẽ là một kẻ rất kiêu ngạo.
Đứng bên cạnh hắn là một nữ tử chừng mười tám tuổi, da trắng như tuyết, sáng bóng như ngọc, mắt phượng má hồng, bộ ngực đầy đặn vểnh lên, eo thon bó chặt, hồng y rung động theo từng bước chân. Quả thực cũng thuộc hàng mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.
- Thiếu gia, tiểu tử đó đã tiêu gần mấy trăm vạn kim tệ nhưng vẫn còn tiếp tục muốn mua, hẳn là trong người vẫn còn rất nhiều tiền.
Người mà bọn chúng đang nói dĩ nhiên chính là Tinh Hồn. Lại nói, số tiền mà hắn đang tiêu là của Long tộc, còn tiền của hắn toàn bộ đã giao cho Ngô Tinh ở Lang Gia thành rồi. Trước đây lão long Ngao Chí đã cho hắn tùy ý muốn sử dụng số tiền trong bảo khố, vốn dĩ nghĩ rằng vẫn còn quá sớm để động đến, nhưng bây giờ thì không muốn dùng thì không được.
Gần ba canh giờ, số tiền mà Tinh Hồn dùng để mua sắm tài liệu đã vượt quá năm trăm vạn kim tệ, nhưng đó vẫn chỉ là một con số nhỏ mà thôi. Chỉ cần gặp được món đồ ưng ý thì hắn đều mua cả. Có lẽ vì vậy nên mới hấp dẫn sự chú ý của đám người nọ.
Chỉ thấy tên thiếu gia lục bào ánh mắt hơi hếch lên, gật đầu nói:
- Ngươi nói đúng. Hiện tại bản thiếu gia đã thiếu tiền xài, ngươi tới nói với hắn rằng bản thiếu gia muốn giao dịch với hắn.
- Tuân lệnh thiếu gia.
Tên thuộc hạ đứng gần hắn dạ rang một tiếng, sau đó đi tới chỗ Tinh Hồn. Hơn nửa canh giờ trước, Tinh Hồn đã phát hiện được đám người này đang theo dõi mình rồi, nhưng bởi vì đây là Kiếm Nam thành, tên kia nhìn thân phận cũng không phải tầm thường nên Tinh Hồn mới không ra tay. Chứ nếu đây là ở đại lục, bọn chúng sớm đã trở thành thức ăn cho Hỏa công công rồi.
Thuộc hạ của tên thiếu gia đó đến chỗ Tinh Hồn, nói với Tinh Hồn rằng chủ tử của hắn đang muốn giao dịch. Vốn dĩ muốn không quan tâm, nhưng bọn chúng đã tự tìm đến thì đùa với chúng một chút cũng được, coi như giải trí giết thời gian vậy. Lập tức Tinh Hồn đồng ý.
Hắn dẫn Tinh Hồn đi vào một khách điếm, vào một căn phòng trên lầu. Bước vào bên trong, nhìn thấy có gần mười tên đang đứng xung quanh một nam tử lục bào và một nữ tử hồng y, chính là những người đã theo dõi Tinh Hồn.
- Ha ha, cuối cùng cũng đến rồi, làm bổn thiếu gia đợi mãi. Nào, mời ngồi mời ngồi.
Người ngoài không biết cứ tưởng rằng hắn và Tinh Hồn là bằng hữu nhiều năm không gặp. Đối với Tinh Hồn mà nói thì những việc làm của tên này giống như khỉ đang múa. Nhưng Tinh Hồn cũng đang sẵn sàng kiếm thú vui giải trí, diễn với hắn một chút cũng được.
Tinh Hồn chào hắn một tiếng, sau đó ngồi xuống bàn đối diện với hắn.
- Không biết công tử đây tìm ta có việc gì.
Trà còn chưa rót ra, Tinh Hồn đã hỏi thẳng vào vấn đề. Dường như rất hợp ý, tên thiếu gia kia liền cười nói:
- Trước tiên gưới thiệu, ta tên Thương Kỳ. Mục đích ta tìm ngươi là muốn giao dịch một số kiện tài liệu. Số tài liệu trong tay ta đều là những thứ quý hiếm, bên ngoài khó mà có thể kiếm được. Thấy ngươi rất hợp mắt, vừa hay lại đang thu mua tài liệu luyện khí nên ta mới bán cho đấy.
- Ha ha, nói vậy thì xem ra ta rất may mắn nhỉ?!
Tinh Hồn bỗng bật cười thành tiếng.
- Hẳn là đương nhiên rồi, chứ bình thường đừng mong thiếu gia chúng ta để mắt đến.
Bỗng nữ nhân bên cạnh Thương Kỳ lên tiếng, giọng nói cực kỳ chanh chua và kiêu ngạo. Nhìn bộ dạng của nàng, xem ra trong mắt chỉ có Thương Kỳ mà thôi. Tinh Hồn ghét nhất là loại con gái như thế này. Cho dù là đệ nhất mỹ nhân đi nữa, trước mặt hắn mà dám nói chuyện như vậy thì hắn không ngại “chỉnh đốn” một chút đâu.
Thế nên đối với biểu hiện của cô gái này, Tinh Hồn chẳng thèm liếc nhìn lấy một cái. Có vẻ như cảm giác được Tinh Hồn có ý chán ghét mình, gương mặt của nàng ta thoáng qua một nét giận dữ. Nhưng bởi vì có Thương Kỳ ở kế bên nên nàng không dám làm càn.
- Không nói vòng vo nữa. Hiện ta đang muốn bán ba kiện tài liệu: Long huyết ám kim, Băng sơn hàn ngọc và Huyền hỏa mộc. Như đã nói, cả ba thứ này đều rất khó mua được, vốn định đem luyện thành một thanh kiếm, nhưng giờ đang có chuyện cần nên buộc phải bán đi.
Nhìn vẻ mặt của Thương Kỳ có vẻ như đang rất nuối tiếc. Đúng như hắn nói, Long huyết ám kim, Băng sơn hàn ngọc và Huyền hỏa mộc đều là những tài liệu rất quý hiếm, nếu như rơi vào tay Luyện khí tông sư, thậm chí có thể luyện thành pháp khí Tôn cấp sơ giai trở lên cũng không phải là không thể.
Chỉ là, Tinh Hồn vừa liếc qua đã biết, Thương Kỳ này chỉ là đang làm bộ làm tịch mà thôi. Tinh Hồn trải qua biết bao nhiêu sương gió, từ nhỏ đã bắt đầu trải nghiệm giang nan, đã gặp đủ thể loại người, kẻ nào thành thật, kẻ nào dối trá nhìn qua thì biết ngay. Có lẽ ba món tài liệu này trong gia tộc của hắn còn sót lại không ít. Nhưng mà Tinh Hồn trong lòng vốn không quan tâm. Long huyết ám kim, Băng sơn ngọc hàn hay Huyền hỏa mộc, mặc dù hắn cũng rất thích, nhưng có cũng được mà không có cũng được, chẳng sao cả. Phối hợp với Thương Kỳ diễn một màn kịch thì thú vị hơn nhiều.
Tinh Hồn làm ra bộ dạng thích thú, vừa nhìn vào Long huyết ám kim lấp lánh màu huyết ngọc, Băng sơn hàn ngọc lạnh lẽo sương tuyết, Huyền hỏa mộc như ngọn lửa đang rực cháy thì đôi mắt sáng rực lên, tựa hồ như hận không thể đoạt lấy ngay vậy. Biểu hiện này chính là thứ mà Thương Kỳ mong đợi nhất. Hắn mỉm cười gian tà, nhưng vẫn chưng ra cái bộ dạng thảm hại, ý tứ tiếc nuối:
- Ta vì xem trọng ngươi nên mới bán ba thứ này đấy.
- Quá tuyệt. Không biết Thương Kỳ thiếu gia muốn bán như thế nào đây?
Ánh mắt sáng rực dán chặt vào Long huyết ám kim, Băng sơn hàn ngọc và Huyền hỏa mộc đặt ở trên bàn, giống như không còn để tâm đến sự tồn tại của Thương Kỳ nữa. Càng nhìn, Thương Kỳ càng vui mừng trong lòng, đám thuộc hạ của hắn cũng vậy. Nếu như có thể lừa được Tinh Hồn mua được ba thứ này với giá trên trời, chắc chắn Thương Kỳ cũng sẽ ban thưởng cho bọn chúng, làm sao không vui cho được.