- Mục đích tiến vào Thần Địa chính là để rèn luyện nâng cao thực lực, còn những thứ khác thì đừng bận tâm quá nhiều.
Mắt thấy bọn chúng đã sẵn sàng, Kiếm Thánh quay sang nói với các trưởng lão đứng cạnh mình:
- Còn bao lâu nữa?
Một vị trưởng lão mặc sam bào bước lên một bước. Vị trưởng lão này râu tóc trắng bạc, cơ thể gầy khòm, trông chẳng khác gì một ông lão già yếu. Thế nhưng đôi mắt lại sáng quắt, ánh mắt thâm thúy mang cho người ta một loại cảm giác ông lão này không gì là không biết. Ông lão này là Huyền Cơ lão nhân tiếp theo sau khi Huyền Cơ đời trước bị thiên đạo tru diệt.
- Bẩm cung chủ, theo tính toán của lão phu, hai canh giờ nữa, Thần Địa sẽ mở.
- Hai canh giờ. Như vậy cũng tốt, để cho bọn chúng có thời gian chuẩn bị.
Kiếm Thánh thủ thỉ to nhở với Huyền Cơ lão nhân, sau đó lại nhìn xuống dưới đại đấu trường, giọng nói uy nghiêm lại vang lên:
- Hai canh giờ nữa Thần Địa sẽ mở, khoảng thời gian chờ đợi, các ngươi chuẩn bị tinh thần tốt vào.
********* Quyển 5: Quân Lâm Thiên Hạ *********
Hai canh giờ sau, vốn trời quang mây tạnh, ánh nắng thái dương ấm áp soi sáng cả thế gian. Thế nhưng đột ngột mây đen chẳng rõ từ nơi nào kéo đến, gió thổi lên mỗi lúc một mạnh, thiếu điều muốn đốn ngã cả những gốc đại thụ khổng lồ.
Mây đen ngùn ngụt che kín cả vòm trời, tà khí, âm khí,âm khí… đủ loại khí tức tà ma ngoại đạo xuất hiện, lấn áp linh khí tinh thuần của thiên địa.
Không biết bên ngoài kia thế nào, thế nhưng ngay tại Vô Thượng Thiên Cung lúc này, toàn bộ không gian bị bao phủ bởi một loại khí tức ngột ngạt khó chịu, loại khí tức giống như từ chốn cửu u thổi đến vậy.
- Cái loại khí tức này, giống hệt như khi đó.
Đứng hòa mình với bốn trăm người khác, có lẽ là do thiên địa biến đổi đột ngột, mây đen phủ kín bầu trời, thế nên không có người nào nhận ra bộ mặt lạ thường của Tây Môn Bất Bại. Hắn kinh ngạc không phải bởi dị tượng, mà là bởi vì cái loại khí tức này rất giống với khí tức mà hắn bắt gặp tại Thiên Long thần điện. Một loại âm khí tử vong ngột ngạt khó chịu mà không ai muốn hưởng thụ.
Tại một nơi khác, Tinh Hồn cũng chứng kiến khung cảnh hùng tráng này. Hắn ngửa đầu nhìn lên trời, chỉ thấy ẩn ẩn trong tầng mây đen kia là một loại năng lượng cổ xưa, từng cơn gió, từng đám mây đều mang theo lại cho hắn cảm giác thương hải tang điền. Nó… rất quen thuộc.
Thiên địa lúc này rung động dữ dội, cả một phiến không gian như muốn rạn nứt đổ bể. Bên dưới mặt đất, nơi bốn trăm người đang đứng, đại đấu trường đột ngột rực sáng lên một loại quang mang màu đen, bao phủ tất cả bọn họ vào bên trong hắc quang này.
Nếu như nhìn từ trên cao thì mới phát hiện ra rằng, quang mang màu đen đang phủ quanh họ thực chất là một cái đồ án, chẳng rõ nó được tạo nên từ ai, thế nhưng cái đồ án này lại mang một sức mạnh siêu nhiên, đủ để thay đổi cả kết cấu của cả lãnh địa rộng lớn này.
- Hoa bỉ ngạn?
Trên đại đấu trường vốn được tạo nên từ những khối kim loại, ngoài ra không còn tồn tại bất cứ thứ gì khác. Thế nhưng ngay sau khi dị tượng biến đổi, nhất là lúc hắc quang đồ án kia hiện ra thì mặt đất đại đấu trường biến thành một vùng đất khô cằn không chút sinh cơ. Ấy vậy mà tại nơi không có chút sinh cơ nào lại xuất hiện những đóa hoa màu đỏ tuyệt đẹp. Đó chính là Hoa Bỉ Ngạn.
- Bỉ ngạn khai hoa, địa ngục mở!
Vô số đóa hoa bỉ ngạn cùng lúc mở ra, cùng với đó là oán khí ngập trời, loại oán khí này chỉ tồn tại ở chốn địa ngục u minh mà thôi.
Trừ những người đã chứng kiến qua trường cảnh yêu dị này, còn lại ấy nấy đều lộ ra vẻ sợ hãi. Ngay cả Tàng Thiên Ca, đám Long Uyên… cũng không khỏi biến sắc.
Kiếm Thánh hét lớn trấn an mọi người:
- Không được xúc động, nếu không sẽ bị âm linh oán khí phản phệ. Thần Địa sắp mở ra rồi, tiến vào đó thì phải bảo vệ tính mạng thật tốt.
Dứt lời, Kiếm Thánh song thủ kết ấn, từ giữa mi tâm bay ra một khối ngọc giản. Ngọc giản này có màu đỏ, chạm khắc rất tinh tế, tuy nhìn còn rất mới, thế nhưng nó cũng mang loại khí chất thương hải tang điền, như thể nó với khung cảnh kia hòa cùng làm một vậy. Lại nói về hình dạng của nó, trông giống như một đóa hoa bỉ ngạn vậy, nhìn chẳng khác gì một đóa hoa bỉ ngạn thật.
Kiếm Thánh kết ấn, truyền nguyên lực tiến vào Bỉ Ngạn Ngọc Giản, chỉ thấy Bỉ Ngạn Ngọc Giản tỏa ra hào quang màu đỏ vô cùng rực rỡ. Hắc quang bên dưới phát hiện được ánh hào quang của Bỉ Ngạn Ngọc Giản, nó như có sinh mạng, trở nên vui mừng mà xông lên trên trời, hòa cùng với Bỉ Ngạn Ngọc Giản lơ lửng giữa thiên địa.
Hắc quang nhập vào Bỉ Ngạn Ngọc Giản, đồ án bên dưới bạo động kịch liệt, thiên địa giáng xuống một loại lực lượng cổ xưa. Âm thanh *ầm ầm* chấn động vang lên, Bỉ Ngạn Khai Hoa bừng lên một cột ánh sáng viễn cổ, cột sáng màu đỏ đâm thẳng lên thương thiên, bay về phía hư không vô tận bên ngoài.
Lại thêm một đồ án nữa xuất hiện, hình dạng của nó cũng tương tự như đồ án màu đen bên dưới đại đấu trường, chỉ là có rất nhiều điểm khác biệt. So kích thước, nó lớn hơn gấp bốn, gấp năm lần; so hình dạng, nó phản chiếu lại hình ảnh của đồ án màu đen; cuối cùng, đồ án này có màu đó giống như màu của Bỉ Ngạn Ngọc Giản.
Một ở trên trời, một ở dưới đất, bỗng xuất hiện một tần sóng âm cộng hưởng. Ngay lập tức, không gian bị xé nứt. Trong không gian vừa mới rạn nứt đó phà ra một cơn gió lạnh lẽo trơ trụi. Nói thì chậm, nhưng tất cả chỉ xảy ra trong vài hơi thở mà thôi.
- Thần Địa mở ra, mau tiến vào. Các ngươi chỉ có thời gian ba tháng, phải tận dụng thật tốt khoảng thời gian đó.
Kiếm Thánh nói lớn khiến bốn trăm người kia bừng tỉnh. Vốn định tiến vào, thế nhưng bỗng lúc đó, phía đằng xa có một luồng khí tức khủng bố xuất hiện, hướng xông tới đích thị là nơi này.
Tàng Thiên Ca là người đầu tiên phản ứng, bởi vì đối với hắn, khí tức này quá quen thuộc, hắn đã từng gặp qua hai lần rồi.
- Cửu Thiên Chân Long Phá.
Ngay lập tức, Tàng Thiên Ca điều động chín đầu kim long. Kim long gầm lớn, nhe nanh múa vuốt, trông uy thế vô cùng. Thế nhưng chưa kịp làm gì, chín đầu kim long này đã bị một con bạch long xé nát.
- Là hắn?
Quân Mạc Tà ngay sau đó một giây thì nhận ra. Nhưng đã quá chậm trễ, kẻ áo đen kia đã xâm tiến vào cổng Thần Địa mất rồi. Mọi người lúc này mới giật mình bừng tỉnh. Tàng Thiên Ca dù bị đánh bật lại, nhưng trên người không có vết thương nào. Không để cho kẻ áo đen kia muốn làm gì thì làm, Tàng Thiên Ca là người thứ hai tiến vào Thần Địa. Ai cũng tức giận vì sự xuất hiện của kẻ áo đen, thế nhưng chẳng có thời gian để nổi giận, đồng loạt tất cả cùng một lúc tiến vào cổng Thần Địa.
Trong chốc lát, đại đấu trường không còn bóng người nào, chỉ còn lại những cường giả đang đứng trên trời mà thôi. Kiếm Thánh khuông mặt không để lộ một tia cảm xúc nào, thế nhưng có thể nhìn thấy trong ánh mắt ẩn chứa một cơn lôi đình. Y vẫn nhìn vào cổng Thần Địa đang từ từ khép lại, khóe miệng động đậy, bỗng hỏi:
- Thiên Vũ, kẻ áo đen kia làm cách nào tiến vào Thần Địa được?
Thiên Vũ Thánh Vương cũng đang trầm mặc, nhìn khuông mặt của y có thể nhận ra được lão cũng không hiểu chuyện vừa rồi xảy ra cách nào. Sau khi Phong Thần Chiến kết thúc, Thiên Vũ Thánh Vương đã bày ra trận pháp làm cho đại đấu trường cách biệt với bên ngoài. Kết giới này so với kết giới thủ hộ Vô Thượng Thiên Cung không hề kém cạnh, nếu như có kẻ nào đột nhập từ bên ngoài thì y sẽ biết ngay.
Thế nhưng kẻ áo đen vừa rồi xuất hiện, Thiên Vũ Thánh Vương không hề phát hiện ra được. Thiên Vũ Thánh Vương nhẹ nhàng lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết. Để tiến vào Thần Địa thì phải có ngọc giản khảm một tia huyết khí của Bỉ Ngạn Ngọc Giản. Ngọc giản có huyết khí Bỉ Ngạn Ngọc Giản chỉ làm ra có bốn trăm cái không thừa không thiếu, toàn bộ đem cấp cho bốn trăm người kia. Về phần kẻ kia làm sao để tiến vào Thần Địa, cách để biết chỉ có đi bắt hắn về tra khảo thôi.