- Cổ Xích Phong, ngươi có hai lựa chọn: một là đi theo bổn quân, hai là chết.
Chỉ thấy Cổ Xích Phong hừ lạnh một cái, gắng gượng đứng dậy, giọng điệu vẫn cứng cỏi:
- Ta công nhận ngươi rất mạnh, nhưng đừng hòng bắt chúng ta nghe lệnh của ngươi. Cho dù ngươi giết ta đi nữa, thì những người còn lại của Cổ La tông có thể nghe lời ngươi được sao. Bọn ta đông đến như vậy, ngươi nghĩ ngươi có thể bắt hết từng người một à? Đừng vọng tưởng.
Tinh Hồn khóe môi nở nụ cười lạnh lẽo, đôi mắt nheo lại, tựa hồ chẳng đặt lời của Cổ Xích Phong vào tai:
- Ngươi nói đúng, quả thật một mình bổn quân muốn thâu tóm toàn bộ người ở đây đúng là không thể. Nhưng mà, bổn quân chưa từng nói là đến đây một mình.
Vừa nói, tả thủ Tinh Hồn vừa nâng lên. Ngay lúc đó, bỗng có âm thanh của ma thú vang lên, khí thế xông tận mây xanh, khiến cho phong vân biến chuyển. Trong chớp mắt, một cỗ uy áp cường đại không thua kém gì cỗ long uy mà Tinh Hồn phát ra, kim quang rực lên rồi biến mất, hiện ra những cái bóng khổng lồ cao đến ba bốn trăm mét.
Hoa Tử Khâm khuôn mặt kinh hãi, thốt lên:
- Là yêu thú cấp Yêu vương.
Khi khói bụi tan biến, thì thân thể khổng lồ của mười đầu Yêu vương hiện ra. Mười đầu Yêu vương này được Tinh Hồn thu phục khi sắp rời khỏi Di vong chi địa. Ban đầu Tinh Hồn định giết hết bọn chúng để lấy tài liệu luyện khí, thế nhưng ngay sau đó liền cải biến suy nghĩ. Phải biết rằng, yêu thú đồng cấp nhân loại nhưng thực lực lại vượt xa, nếu như hắn có thể lợi dụng được sức mạnh này của chúng thì rất có lợi cho kế hoạch sau này. Nghĩ là làm, hắn quyết định truy tìm mấy đầu Yêu vương lúc tranh đoạt Cửu sắc liên hoa. Trước đó tu vi Tinh Hồn còn yếu nên không thể chống lại được dù là một đầu Yêu vương, thế nhưng đạt được thiên đại kỳ ngộ lúc giải phong ấn cho Phượng Cửu, lại được sự giúp đỡ của Phượng Cửu nữa nên công việc diễn ra rất thuận lợi, còn tìm thêm được mấy đầu Yêu vương khác nữa, khiến cho Tinh Hồn rất hài lòng. Và hiện tại cũng nên phô bày một chút lực lượng hiện tại.
Mười đầu Yêu vương này, lần lượt là: Bích tình thủy ngạc, Bạch mao bạo tinh viên, Cương giáp yêu ngưu, Thu phong mãng, Tử kim cự hùng, Độc giác ngưng băng xà, Bích nguyệt ngân lang, Tam thanh điểu, Bích tinh chiến hổ và Huyết hỏa sư vương. Đều là những đầu yêu vương vô cùng mạnh mẽ, trong đó Bích tình thủy ngạc và Huyết hỏa sư vương là mạnh nhất, cấp Yêu vương trung kỳ đỉnh tiêm. Tám đầu yêu vương còn lại thực lực đều sàn sàn nhau, cấp Yêu vương trung kỳ. Trước đây đa số mấy đầu Yêu vương này đều bị thương, Tinh Hồn đưa cho bọn chúng đan dược trị thương rồi để bọn chúng trong Huyền Tiên các, chính là gây sự bất ngờ cho địch nhân.
Mười đầu Yêu vương phát ra hung uy, hướng về phía đám trưởng lão Cổ La tông đang lăng không trên bầu trời cách chỗ Tinh Hồn năm sáu trăm thước. Bọn họ chỉ cảm thấy giống như có một ngọn đại sơn mạnh mẽ đè ép bọn họ, nguyên một đám rơi từ trên trời xuống mặt đất, khuôn mặt tái nhợt, một số người không chịu được mà phun ra máu tươi nữa.
Hoa Tử Khâm và Dịch Phong Hành trong lòng kinh hãi, không ngờ Tinh Hồn lại thu phục được tới mười đầu Yêu vương. Phải biết, yêu thú trời sinh cao ngạo, ít khi đi theo nhân loại. Yêu thú cấp Yêu vương, so với nhân loại thì chính là cường giả Thần vương cảnh, có điều thực lực chân chính thì mạnh mẽ hơn rất nhiều. Với lực lượng, một Cổ La tông nho nhỏ chỉ trong chớp mắt là có thể bị hủy diệt. Cổ Xích Phong đương nhiên cũng hiểu rất rõ điều này. Tuy rằng hắn là cũng là cường giả Thần vương cảnh, thế nhưng chỉ mới đột phá cách đây không lâu. Một đầu yêu vương trong số mười yêu vương kia cũng đủ khiến hắn chết lên chết xuống rồi, nói chi là đến tận mười đầu Yêu vương. Ánh mắt khiếp sợ lại nhìn lên Tinh Hồn, chỉ thấy người thiếu niên hắc y này quá đỗi khủng bố.
Tinh Hồn mỉm cười, lại hỏi một lần nữa:
- Bổn quân hỏi ngươi một lần nữa, thuần phục hay là không?
Cổ Xích Phong giật mình. Thuần phục chính là sống, còn cự tuyệt chính là chết. Cơ nghiệp Cổ La tông gần vạn năm qua, sau cùng lại bị hủy hoại trong tay hắn. Tinh Hồn vẫn bảo trì im lặng để cho Cổ Xích Phong lựa chọn. Sau một hồi đấu tranh nội tâm, cuối cùng Cổ Xích Phong cũng đưa ra quyết định.
- Cổ Xích Phong ra mắt chủ chân.
Đây chính là lựa chọn duy nhất để có thể bảo vệ mạng sống của hắn và trên dưới Cổ La tông. Tinh Hồn mỉm cười, nói:
- Tốt lắm. Như vậy mở linh hồn hải của ngươi ra.
- Mở linh hồn hải?
Cổ Xích Phong không biết Tinh Hồn đang muốn làm gì, thế nhưng không dám thắc mắc nhiều, lập tức mở linh hồn hải ra. Tinh Hồn gieo vào linh hồn hải Cổ Xích Phong một cái ấn ký, như vậy đã hoàn toàn chắc chắn sau này Cổ Xích Phong sẽ không phản bội hắn.
Sau đó Tinh Hồn lại bảo Cổ Xích Phong để những trưởng lão Cổ La tông mở linh hồn hải ra một lượt để hắn gieo ấn ký vào. Cứ như vậy, Cổ La tông đã bị Tinh Hồn thu phục hoàn toàn. Hiện giờ chỉ còn đợi tin tức của Ngô Tinh, Hàn Chí Đông và Thu Trường Khiếu nữa thôi. Có lẽ vài ba ngày nữa sẽ có tin tức, Tinh Hồn việc này cũng không gấp lắm.
Đại điện Cổ La đã bị Tinh Hồn phá thành một đống đổ nát, thế nên Tinh Hồn để Cổ Xích Phong sắp xếp một cái đại điện để hắn gặp mặt mọi người. Một khắc sau, tại một cái tòa đại điện cách đại điện Cổ La không xa, tuy rằng nhỏ hơn một chút nhưng vẫn chứa đủ mọi người ở đây.
Tinh Hồn ngồi trên bảo tọa, thần thái uy nghiêm. Bên dưới, Cổ Xích Phong và trưởng lão Cổ La tông toàn bộ quỳ rạp xuống đất, thái độ cung kính đồng thanh nói:
- Bái kiến Quân thượng.
- Các ngươi đứng lên đi.
Tinh Hồn phất tay, để cho bọn họ đứng dậy. Sau đó, Tinh Hồn bảo Cổ Xích Phong nói qua một lượt tình hình Cổ La tông để hắn sắp xếp lại tình huống nội bộ. Cổ Xích Phong tuân lệnh, rồi lập tức nói qua nội tình bên trong. Tinh Hồn ngồi nghe, rồi kết hợp với bốn đại tông môn còn lại, lên kế hoạch ngay từ lúc này.
Một lúc sau, Tinh Hồn bắt đầu ra một loạt mệnh lệnh:
- Cổ Xích Phong, hiện tại ngươi cứ tiếp tục trông coi Cổ La tông, chờ đợi tin tức của Cự Linh môn và Bá Kiếm. Có lẽ vài ba ngày nữa sẽ có tin tức.
- Ngươi ra lệnh cho các đệ tử tìm kiếm những thứ đã ghi trong tờ giấy này, không nhất thiết phải tìm kiếm hết toàn bộ. Tìm được càng nhiều thì càng tốt, ta nhất định sẽ có trọng thưởng.
- Lấy số đan dược này đưa cho mọi người trị thương. Hiện tại ta có việc phải làm, nếu như có việc gì ta sẽ ra lệnh sau. Bây giờ các ngươi cứ đi làm việc của mình đi.
Mọi người vâng một tiếng, cúi chào hắn rồi rời khỏi đại điện. Trong chốc lát chỉ còn lại Tinh Hồn. Ngồi trầm ngâm một hồi, Tinh Hồn lấy ra từ trong Huyền Tiên các một tấm bản đồ, trên góc có ghi Lang Gia thành chi đồ. Mục quang lướt qua một hồi, trong mười tiểu thành trong Lang Gia thành, vị trí thích hợp nhất chính là Thương Linh thành. Tinh Hồn âm thầm quyết định, sau khi đám Ngô Tinh trở về thì sẽ dùng Thương Linh thành này làm tổng bộ ở Lang Gia thành.
Quyết định xong mọi chuyện, Tinh Hồn đứng dậy, thân thể khẽ chuyển động, chớp mắt liền xuất hiện tại một cái căn chòi nhỏ nằm gần ở một bờ hồ. Phong thủy nơi này cũng khá đẹp, hai bên là hàng liễu xanh mướt, hồ nước trong xanh, khiến cho tâm tình người ta rất thoải mái.
Bên trong căn chòi có hai người thiếu niên trẻ tuổi, chính là Hoa Tử Khâm và Dịch Phong Hành. Nhìn thấy Tinh Hồn đi tới, Hoa Tử Khâm gương mặt trở nên vui vẻ, miệng nở nụ cười:
- Dạ Quân, à không, nên gọi mà Ma Quân đại nhân mới đúng.
Tinh Hồn hơi ngẩn ra, bỗng nhiên lại cảm thấy buồn cười, đáp lại:
- Chỉ là một cái biệt hiệu thôi, hai ngươi muốn gọi như thế nào cũng được.
- Ha ha, được rồi, ngồi xuống đi.
Tinh Hồn gật đầu, rồi liền ngồi xuống đối diện với Hoa Tử Khâm và Dịch Phong Hành. Ba người ngồi tán dóc một hồi, xem chừng rất là hợp ý nhau. Sau một hồi, Hoa Tử Khâm bỗng ngưng lại dáng vẻ phóng khoảng, trở lại với bộ dạng nghiêm túc, nhìn Tinh Hồn hỏi:
- Dạ Quân, ta có một điều muốn hỏi ngươi.
- Cứ hỏi.
- Ngươi, tên thật có phải là Tinh Hồn hay không?
Hoa Tử Khâm hỏi thẳng vào trọng tâm, không chút ái ngại. Lúc này Tinh Hồn thần sắc cũng không còn vui vẻ như vừa nãy nữa, mà thay vào đó là một cỗ khí thế bất phàm hiện lên. Tinh Hồn điệu bộ bình thản, nhẹ nhàng gật đầu.
- Quả nhiên ta đoán không sai. Kẻ duy nhất không sợ thái tử Trịnh Thần Không, một thân một mình chống lại một đại đế quốc khổng lồ, Tinh Hồn. Ha ha ha, từ cổ chí kim, tựa hồ ngươi chính là kẻ đầu tiên.
- Đại đế quốc thì sao, một khi đã đắc tội với ta, cho dù là ai đi nữa, ta vẫn sẽ không bỏ qua. – Tinh Hồn lạnh giọng nói. Rồi lại nhìn Hoa Tử Khâm, nói tiếp. – Hiện tại nên nói chính là ngươi. Hoa Tử Khâm, ngươi nói mục đích của mình đi.
Dịch Phong Hành ngồi một bên lẳng lặng nghe Tinh Hồn và Hoa Tử Khâm nói chuyện, không có xen vào. Nghe Tinh Hồn nói Hoa Tử Khâm có mục đích thì liền kinh ngạc, thế nhưng vẫn bảo trì sự im lặng của mình. Hoa Tử Khâm bỗng đứng thẳng người dậy, bước chân về phía lan can gỗ, ánh mắt nhìn về phương xa. Thoáng chốc hiện lên khí tức cô độc, làm cho Dịch Phong Hành kinh ngạc không ít. Ngày hôm nay đối với Dịch Phong Hành mà nói, chính là tràn ngập sự kinh ngạc.