Hắn đã chân chính trở thành cường giả Chí Tôn Thần, lại phối hợp với Bất Tử Chi Thân, trên đời này khó mà có người giết chết được Trịnh Thần Không. Sau khi giết chết toàn bộ tám lão tổ tại Thiên Thánh Các, Trịnh Thần Không đã khống chế toàn đại cục Thiên Phong quốc mà không hề để cho bất kỳ một thế lực nào biết được.
Trịnh Thần Không phái một vài người đến Vô Thượng Thiên Cung để đại diện Thiên Phong đế quốc, tránh để cho người khác hoài nghi, còn bản thân thì vẫn ở lại Thiên Phong đế quốc để chuẩn bị cho đại kế của mình.
Xuất hiện tại đế lăng, những cao thủ hộ vệ đế lăng khi trông thấy Trịnh Thần Không thì lập tức quỳ xuống, khuôn mặt run sợ, thậm chí là nhìn lén cũng không dám.
Phía sau lưng Trịnh Thần Không, chẳng ngờ lại chính là tám vị lão tổ vốn đã thân vẫn đạo tiêu tại Thiên Thánh Các, rốt cuộc làm sao lại xuất hiện cùng với hắn? Nhìn ánh mắt của bọn họ không hề có một tia sống động nào, làn da lại xanh xao tái nhợt, chẳng khác gì những xác chết biết đi. Tuy vậy, khí tức trên người họ không có gì thay đổi, thậm chí so với trước đây còn muốn mạnh hơn một chút.
Ngoài tám vị lão tổ này ra, còn có rất nhiều cao thủ khác. Điểm chung giữa những người này chính là ánh mắt vô hồn, làn da nhợt nhạt và nhất nhất nghe lệnh Trịnh Thần Không.
Tiến vào trong đế lăng, Trịnh Thần Không ánh mắt nhìn quét quanh, huyết ma chi khí trên người tản mạn ra khắp không gian đế lăng, cảm thụ từng đợt tử thoang thoảng từ bên dưới bay lên.
- Tử khí rất mạnh. Có số quân đội ma thi này, ai có thể ngăn cản ta thống nhất thiên hạ được nữa. Ha ha ha…
Trịnh Thần Không bỗng nhiên ngửa đầu lên trời cười lớn, giọng cười không hiểu sao lại khiến người ta cảm thấy lạnh người. Sau đó, Trịnh Thần Không nhún chân phóng lên không trung, đứng ngay chính giữa đế lăng.
Chỉ thấy hắn dùng một lưỡi dao sắc bén rạch một đường giữa lòng bàn tay. Với Bất Tử Chi Thân, bình thường những vết thương kiểu này sẽ nhanh chóng khép miệng trở lại. Trịnh Thần Không bỗng nhiên vận lực khiến cho vết thương không đóng, những giọt máu màu đỏ tươi chậm rãi chảy ra, rồi rơi xuống mặt đất bên dưới.
Niệm lực vận chuyển, toàn bộ số tinh huyết kia hóa thành một làn khói đỏ, bao phủ toàn bộ đế lăng, tiếp đó thì huyết khí ngấm xuống mặt đất.
- Thức tỉnh đi, ma thi của ta!
Trịnh Thần Không đột hét lớn một tiếng, bỗng mặt đất dưới kia rung chuyển dữ dội, tựa hồ có thứ gì đó đang muốn phá vỡ mặt đất để chui lên. Mùi tử khí bốc lên nồng nặc, những bàn tay đầu tiên xuất hiện, rồi tiếp đó là vô số bàn tay phá vỡ mặt đất, để lộ ra khối thân thể hủ nát. Có kẻ dòi bọ ăn vào da thịt, có kẻ đã hóa thành xương trắng tinh, vô số thể loại ma thi, nhìn cảnh tượng vô cùng khủng khiếp.
Những ma thi này đồng loạt hướng về phía Trịnh Thần Không, giống như đối với bọn chúng, Trịnh Thần Không chính là một vị thần minh ban cho chúng sự sống vậy. Trong số những cổ ma thi này có không ít luồng khí tức rất mạnh, đương thời khi còn sống, chỉ sợ là cường giả danh chấn một phương.
Lực lượng ma thi hùng hậu như vậy, dù hi sinh không ít Bất Tử Chi Huyết, Trịnh Thần Không chẳng hề cảm thấy tiếc nuối, thậm chí còn vui mừng là đằng khác. Quả nhiên đế lăng không làm cho hắn thất vọng. Với số quân ma thi này, bát đại thế lực, thậm chí là Vô Thượng Thiên Cung, chỉ sợ cũng khó mà ngăn cản hùng tâm của hắn.
- Lão già Dương Thanh Sơn có lẽ đến Vô Thượng Thiên Cung rồi, đây chính là cơ hội để ta thôn tính Thiên Lam thần điện.
Trịnh Thần Không mắt lóe hàn man, trong đầu dã tâm bừng bừng, quyết định tấn công Thiên Lam thần điện.
Nói là làm, ngay ngày hôm sau, Trịnh Thần Không đích thân dẫn quân tiến đến trước cửa Thiên Lam thần điện. Vốn danh tiếng của Trịnh Thần Không rất lớn, năm xưa từng có thời gian tu hành tại Thiên Lam thần điện. Tuyệt thế thiên tài như hắn, lại còn là thái tử của Thiên Phong đế quốc, người như vậy không biết có bao nhiêu người mến mộ.
- Bái kiến thái tử điện hạ.
Đứng trước đại môn khổng lồ, mấy đệ tử gác cổng lập tức hành lễ cung kính với Trịnh Thần Không. Được nhìn thấy một nhân vật thế này, đối với những kẻ quèn như bọn họ là một niềm vinh dự.
Mấy tên này thực lực kém cỏi, ngay cả tư cách xách dép cho Trịnh Thần Không cũng không có. Trịnh Thần Không liếc mắt cười lạnh, chậm rãi bước qua. Chỉ thấy đột nhiên mấy tên đệ tử gác cổng kia đồng tử nở to, thân thể đột nhiên khô quắt, chớp mắt biến thành một cái xác khô, ngã xuống mặt đất lạnh. Bọn chúng đã chết mà không hề có bất kỳ một cảm giác gì.
- Giết… giết người…
Có không ít đệ tử chứng kiến cảnh tượng đó, lập tức hét toáng lên. Nhưng chưa kịp làm gì thì cũng giống như mấy tên đệ tử gác cổng kia, chỉ trong một hơi thở, máu tươi đã bị rút sạch, chỉ còn lại một cái xác khô quắt lạnh lẽo mà thôi.
Tiếng chuông cảnh báo vang lên khắp Thiên Lam thần điện, có không ít người không biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra. Nhưng khi nghe tiếng chuông kia vang lên, nếu không phải là cường địch xuất hiện thì cũng là nguy cơ đe dọa.
Trịnh Thần Không một đường giết thẳng vào, đằng sau lưng hắn là vô số ma thi đang giết chết các đệ tử. Những đệ tử này tu vi kém cỏi, làm sao thoát được nanh vuốt của đám ma thi kia. Tiếng hét thảm vang lên khắp nơi, ngồi bên trong Thánh Cảnh cũng có thể nghe thấy.
- Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Ngồi bên trong Thánh Cảnh điện, chính là tòa cung điện lộng lẫy nhất trong Thánh Cảnh, một vị trưởng lão giận giữ rống lên.
Những vị trưởng lão khác cũng lần lượt xuất hiện. Một người khác nói.
- HÌnh như có cường địch tập kích. Ở bên ngoài, đệ tử vừa mới nhập môn, đệ tử tạp dịch, đệ tử ngoại môn toàn bộ đã chết hết.
- Rốt cuộc kẻ này là ai? Ngay cả Thiên Lam thần điện cũng dám tấn công?
- Có khi nào kẻ địch là cường giả ma tộc hay không?
- Dù là ma tộc hay ai đi nữa, dám náo loạn Thiên Làm thần điện thì kết cuộc chính là chết.
- ………
Vị trưởng lão áo tím đứng ngay chính giữa đại điện, dường như hắn là nhân vật có địa vị cao nhất ở đây. Thiên Lam thần điện bị tấn công khiến lão nổi giận. Sát khí lóe lên, giọng nói uy nghiêm, lão quát lớn ra lệnh: